Lâm Tố Tâm bị Hạ Minh Tuyên hôn đến choáng váng, cho đến khi nghe thấy tiếng huýt sáo của những người khác trong quán bar mới tỉnh lại, dùng sức đẩy Hạ Minh Tuyên ra, nổi giận nói: “Đông người như vậy, mau thả tôi ra!”
Hạ Minh Tuyên ngẩng đầu lên nhưng vòng tay ôm chặt eo cô lại không có buông ra, nụ cười trên môi thêm tà mị: “Anh thấy… em cũng rất thích.”
“Thích cái đầu anh!” Lâm Tố Tâm thẹn quá hóa giận, tức giận nói: “Sao anh lại ở chỗ này? Không phải anh đang đi công tác Châu Âu sao?”
Hạ Minh Tuyên như nhớ ra điều gì, sắc mặt trầm xuống nói: “Chúng ta ở nước ngoài, lá gan của em cũng to ra rồi nhỉ. Còn dám giấu anh đi quán bar?”
Lâm Tố Tâm chợt nhớ ra, trước kia Hạ Minh Tuyên đúng là đã từng nói không thích cô tới những chỗ này. Nghe thấy giọng nói của anh có chút lạnh đi thì vội vàng tìm cho mình một lý do hợp lý hợp tình. “Cái này thì có gì chứ? Em đi cùng với người của tổ phim tới mà. Hơn nữa, ai tới đảo Bali du lịch cũng đều tới quán bar trên bãi biển a. Vì sao em không thể tới?”
Hạ Minh Tuyên nói: “Em có thể tới, nhưng mà, phải là khi đi cùng với anh.”
Lâm Tố Tâm bất mãn: “Bạo quân.”
“Em nói cái gì?” Hai mắt Hạ Minh Tuyên nheo lại, lạnh lùng nói: “Em dám nói linh tinh về người đàn ông của mình, xem ra anh chưa dạy dỗ em đầy đủ.”
Vòng tay đang ôm eo Lâm Tố Tâm siết lại, chủ động kéo cô lại sát bên cạnh, giọng nói của Hạ Minh Tuyên vang bên tai cô: “Một khi đã như vậy, chúng ta nên trở về thôi.”
“Trở về? Trở về đâu?”
Hạ Minh Tuyên cong môi cười, “Trở về khách sạn… dạy dỗ em.”
Lâm Tố Tâm thiếu chút nữa bị sặc nước bọt của chính mình. Cô mãnh liệt ho khan một tràng.
Đậu má.
Lúc này mà về khách sạn, còn không phải là dê chui vào hang cọp sao? Không cần nghĩ cũng biết, họ Hạ đó muốn làm gì. Nếu cô đi cùng với anh ta, đêm nay khẳng định lành ít dữ nhiều.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/treu-choc-tong-tai-chi-yeu-co-vo-thien-hau/chuong-2632-tieu-thu-sao-khong-ne-mat-vay.html.]
Cô vội vàng đẩy Hạ Minh Tuyên ra nói: “Đừng… Em vẫn còn chưa chơi đã. Đây vẫn là lần đầu tiên em tới quán bar, rượu còn chưa uống được hai ngụm, đã bắt em đi, em không muốn.”
Lâm Tố Tâm thực sự là một cô gái ngoan, sau khi trọng sinh, đây là lần đầu tiên cô tới quán bar.
Hạ Minh Tuyên nhìn cô trong chốc lát, sau đó, ngoài dự kiến của Lâm Tố Tâm, anh thật sự buông tay, ngồi xuống bên cạnh cô.
Lâm Tố Tâm nghi hoặc nhìn anh.
Hạ Minh Tuyên gõ gõ lên mặt bàn, đẩy ly cocktail tới trước mặt Lâm Tố Tâm nói: “Không phải em nói muốn uống rượu sao?”
“Không phải anh không cho em uống sao?”
Hạ Minh Tuyên thản nhiên nói: “Anh không cho em uống rượu cùng với người khác, nhưng mà uống với anh thì muốn uống bao nhiêu cũng được.”
Lâm Tố Tâm thấy Hạ Minh Tuyên không còn đòi về khách sạn thì yên lòng hơn một chút.
Khó mới có cơ hội thả lỏng một chút, cô không muốn về sớm như vậy.
Cái gì cũng chưa được chơi, ngày mai đã phải quay về thành phố Thiên Hải, thật quá đáng tiếc.
Mê Truyện Dịch
Lâm Tố Tâm đẩy đẩy ly cocktail nói: “Hương vị cocktail này thật lạ.”
Hạ Minh Tuyên cười nói: “Là BloodyMary, Vodka pha với nước cà chua, không phải ai cũng có thể uống được. Anh đổi cho em loại khác.”
Lâm Tố Tâm gật đầu. Cô không nhìn thấy trong mắt Hạ Minh Tuyên chợt lóe lên một tia thâm trầm.
Dám trốn anh tới quán bar chơi, buổi tối hôm nay cô nhóc này c.h.ế.t chắc.