Lúc cô về đến nhà, Hạ Minh Tuyên đã trở về nhà, chỉ là đang ngồi trong phòng làm việc họp hội nghị trực tuyến.
Nếu anh ta bận, Lâm Tố Tâm sẽ không quấy rầy, chỉ có thể ngồi ở phòng khách, vừa đọc báo vừa chờ anh. Chờ một lát, ngủ quên lúc nào cũng không rõ.
Đang ngủ ngon lành, đột nhiên cô cảm thấy phía dưới thân có chút trống trải, cả người đong đưa khiến cô giật mình mở mắt.
Vừa mở mắt ra, cô phát hiện Hạ Minh Tuyên đã bế ngang cô lên, cả người đều được anh ôm trong lòng.
Lâm Tố Tâm có chút không được tự nhiên vội nói: “Anh xong việc rồi? Đặt em xuống.”
Hạ Minh Tuyên cố ý buông lỏng tay, m.ô.n.g của Lâm Tố Tâm lập tức rơi xuống.
Cứ ngã xuống như vậy, chẳng phải sẽ gãy lưng sao?
Lâm Tố Tâm sợ hãi hô lên một tiếng, hai tay theo phản xạ ôm chặt lấy cổ Hạ Minh Tuyên.
Hạ Minh Tuyên cũng chỉ hơi buông tay một chút rồi ôm chặt lại, ôm cô vào trong lòng, miệng thì cười nói: “Em có thể đừng lộn xộn không? Không thấy là anh đang đi trên cầu thang sao? Lộn xộn mà ngã xuống, khẳng định cái m.ô.n.g của em nở hoa đó.”
Cái tên này, lương tâm đi đâu hết rồi? Sao lại hù dọa cô như vậy!
Lâm Tố Tâm trừng mắt với anh một cái, cũng không dám tùy tiện buông hay, để anh bế cô về phòng.
Hạ Minh Tuyên đặt cô lên chiếc sô pha tròn bên cạnh cửa sổ, Lâm Tố Tâm ngoan ngoãn ngồi xuống, cũng không có buông tay ra mà còn ôm chặt hơn.
Hạ Minh Tuyên nhìn cái dáng vẻ ngập ngừng của cô thì hỏi: “Hôm nay sao lại nhiệt tình như vậy? Định ám chỉ điều gì?”
Lâm Tố Tâm giờ giống như miễn dịch đối với cái người đàn ông có nhan sắc này, bình tĩnh nhìn vào mặt anh nói: “Em không có ám chỉ, em thẳng thắn nói. Ngày hôm qua, anh đã đồng ý với em điều gì?”
Hạ Minh Tuyên hỏi lại: “Ý em là… hợp đồng biểu diễn?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/treu-choc-tong-tai-chi-yeu-co-vo-thien-hau/chuong-2512-luong-tam-di-dau-het-roi.html.]
Lâm Tố Tâm gật đầu.
“Đúng vậy, anh ký tên có được không?”
Hạ Minh Tuyên chậm rãi hỏi lại: “Cái này thì…”
Lâm Tố Tâm nhìn thấy trong cặp mắt màu đen thâm trầm của anh xuất hiện một tia tinh quái thì lập tức hiểu ra anh đang muốn trêu chọc cô.
Quả nhiên, Hạ Minh Tuyên ngừng một chút rồi nói: “Em gọi anh một tiếng chồng, anh sẽ nói cho em biết.”
Dựa vào cái gì?
Được rồi, cô biết rồi.
Mê Truyện Dịch
Lâm Tố Tâm trừng mắt nhìn người đàn ông đẹp trai trước mặt cô một cái, thấy vẻ mặt anh vô cùng tự nhiên thì giận sôi máu.
Mỗi lần cô muốn nhờ anh làm một chút chuyện, mặc kệ chuyện đó nhỏ đến cỡ nào, thì anh ta đều tận dụng cơ hội làm bộ làm tịch, khiến cô giống như một cô gái nhỏ phải xoay xung quanh anh ta làm cái này làm cái kia. Lần này thì hay rồi, đã được thể lên mặt, hai người còn chưa có kết hôn, sao lại gọi chồng chứ.
Ánh mắt hai người nhìn nhau…
Không khí giằng co hai giây.
Sau đó, khóe miệng Lâm Tố Tâm cong lên, ngọt ngào cười nhẹ nhàng gọi: “Chồng à… chồng thân yêu à… hợp đồng của em để đâu rồi? Mau lấy tới cho em đi…”
Nói rồi, cô còn chủ động vòng tay ôm cổ Hạ Minh Tuyên, kéo anh xuống, chủ động đặt lên môi anh một nụ hôn nhẹ.
“Lấy cho em đi, được không?”
Nhìn vẻ mặt dại ra của người đàn ông, trong lòng Lâm Tố Tâm cảm thấy vui sướng vô cùng.
Thật nhỏ nhen. Thật sự nghĩ cô không dám gọi sao? Chẳng phải chỉ gọi một tiếng chồng ơi thôi sao? Cái gì không thể để người khác nhìn thấy được hai người đều đã thấy hết rồi, giờ chỉ là một tiếng gọi ngoài miệng, sao có thể so đo chứ? Coi như gọi nhũ danh của con ch.ó nhỏ là được.