Cô nghi ngờ nhìn Hạ Minh Tuyên, nói: "Không phải là anh muốn kéo dài thời gian đó chứ?"
Ý định ban đầu của Hạ Minh Tuyên thật sự là kéo dài thời gian, rồi nghĩ cách tìm ra sơ sót của hợp đồng, sau đó từ chối cô. Nhưng mà tình hình hiện giờ, anh cũng biết nếu không muốn chiến tranh lạnh với Lâm Tố Tâm lần nữa, thì chắc chắn anh không thể làm vậy.
Hạ Minh Tuyên chỉ đành nói: "Em nghĩ tôi thành loại người gì rồi? Thế này đi, tôi bảo đảm với em, tối mai tôi chắc chắn sẽ cho em câu trả lời chính xác, được chưa?"
Lâm Tố Tâm nhìn nhìn anh, vẻ mặt cậu ba Hạ dịu dàng chăm chú, hoàn toàn nhìn không ra bất kỳ sơ hở nào.
Tuy cô luôn cảm thấy có chỗ nào đó không thích hợp, nhưng cậu ba Hạ đã bày ra thái độ thành khẩn như vậy, cô cũng không thể tiếp tục làm ầm ĩ nữa, chỉ đành nói: "Vậy được, ngày mai nói tiếp, nhưng anh không được lừa tôi đó!"
Ánh mắt Hạ Minh Tuyên dịu dàng: "Sao tôi lừa em chứ?"
Lừa gạt người khác trắng trợn, thế này cũng quá thấp kém rồi, anh lừa người khác trước giờ không trực tiếp nói dối, nhiều nhất... cũng là đánh lạc hướng mà thôi.
...
Hai người cuối cùng cũng đạt được thoả thuận sơ bộ, Lâm Tố Tâm thả lỏng thở ra, quay về phòng của mình.
Có lẽ là vì vừa nãy đã ăn rất nhiều đậu hủ, hiếm thấy hôm nay cậu ba Hạ không muốn lăn nhờ giường trong phòng cô, hơn nữa còn mặc kệ cô chạy về phòng của mình.
Do trên giường không có thú cưng hình người vừa phiền vừa dính người, giấc ngủ này của Lâm Tố Tâm vô cùng thoải mái, trừ buổi tối cảm thấy hơi lạnh tỉnh lại một lần ra, thời gian còn lại đều ngủ rất sâu.
Sáng hôm sau, Lâm Tố Tâm vẫn không yên tâm, hơn nữa sau khi cô về phòng, suy nghĩ cẩn thận lại, cảm thấy thái độ của mình tối qua có hơi tệ, suy cho cùng cũng là xin người đàn ông này làm việc, lại hung dữ với anh như vậy, cũng thật là có hơi không thể nói nổi.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/treu-choc-tong-tai-chi-yeu-co-vo-thien-hau/chuong-2492-truoc-gio-cau-ba-ha-khong-co-lua-nguoi.html.]
Có điều, này cũng không thể trách cô, đều là người đàn ông đó quá hèn hạ rồi, làm người ta chịu không được muốn đạp bẹp anh, chắc chắn không phải là vì tính tình cô tệ, hứ!
Mê Truyện Dịch
Buổi sáng, Lâm Tố Tâm quyết định dịu dàng với anh một chút, bù đắp tí xíu lỗi lầm hôm qua.
Cho nên, vừa mới sáng ra, cô liền đích thân làm bữa sáng thịnh soạn cho cậu ba Hạ, hầm một nồi cháo thịt bò trứng tổ yến lớn, còn trộn rau trộn bốn loại, cô không biết làm điểm tâm như tiểu long bao, nên là lấy chỗ đầu bếp làm sẵn.
Cho dù như vậy, cậu ba Hạ nhìn thấy bữa sáng trên bàn và bé thỏ tươi cười, vẫn cảm thấy tâm trạng cực kỳ tốt.
Chỉ có điều, vẻ mặt anh vẫn là một dáng vẻ kiêu ngạo, nói: "Yo, cuối cùng cũng nhớ ra là em có việc xin tôi rồi hả? Chịu đối xử tốt với bạn trai của em một chút rồi hả?"
Lâm Tố Tâm vô tội nói: "Nói đi đâu đó? Chẳng phải mỗi ngày tôi đều đối xử với anh rất tốt sao?"
Hạ Minh Tuyên nhướng mày, nói: "Vậy hả? Vậy không bằng bắt đầu từ hôm nay, bữa sáng trong nhà đều để em làm? Thế nào?"
Trong lòng Lâm Tố Tâm thầm mắng tên đàn ông này đòi hỏi nhiều thật, nhưng nghĩ một lát, so với mấy thứ như xoa bóp, yêu cầu này cũng không tính là quá đáng, nằm trong phạm vi có thể chấp nhận của cô, vì vậy cô miễng cưỡng gật đầu đồng ý.
Ăn xong, Hạ Minh Tuyên vẫn đích thân lái xe đưa cô đến Băng Toản như hai tuần trước.
Do sự kiên trì của Lâm Tố Tâm, hiện tại Hạ Minh Tuyên đều sẽ dừng xe ở chỗ cách tòa nhà giải trí Băng Toản một con đường, để cô tự đi qua đó.
Lâm Tố Tâm hôn lên mặt cậu ba Hạ một cái, nói: "Vậy tôi đi vào công ty đây. Ừm, buổi tối tôi sẽ về sớm, anh đừng quên chuyện chúng ta đã nói hôm qua đó?"
Hạ Minh Tuyên híp mắt thờ ơ, hôn lại cô: "Sao có thể chứ?"