Cậu ba Hạ bình tĩnh nói: “Nhỏ quá, rõ ràng buổi sáng anh đã cho em ăn sáng rồi, có thể nói to hơn một chút được không?”
To cái đầu anh! Lâm Tố Tâm oán thầm, cô cũng đâu phải em trai giao hàng, nào có thể đứng trước nhà hét lớn tên người ta.
Hạ Minh Tuyên nhíu m ày, uy h.i.ế.p nhìn cô, như thể chỉ cần cô không nghe lời là anh sẽ hôn ngay lập tức, hôn cho đến khi nào cô chịu thua thì thôi.
Lâm Tố Tâm xem xét thời thế, cảm thấy vũ lực không khuất phục gì gì đó chỉ là thứ vớ vẩn, vì vậy nhắm hai mắt lại, quyết tâm liều mạng, rống to: “Minh Tuyên! Minh Tuyên! Minh Tuyên!!! Hài lòng chưa?”
Hạ Minh Tuyên phụt cười, con nhóc này đúng là có thù hận với anh mà! Bảo cô gọi là cô gọi một cách hung ác tàn bạo vậy luôn!
Lâm Tố Tâm nghe thấy tiếng thì thào của anh thì trừng mắt lên, hung dữ nhìn anh chằm chằm, nói: “Có đi không?”
Hạ Minh Tuyên “ừm” một tiếng, giả vờ do dự nói: “Giọng thì lớn thật rồi, nhưng mà, em xem bạn gái nhà người ta lúc gọi tên người đàn ông của mình, đều rất dịu dàng mà đúng không? Sao em lại dữ dằn thế?”
Lâm Tố Tâm bị anh chọc sắp phát điên, tức giận nói: “Tôi dữ dằn như vậy đấy, anh muốn thế nào?”
Hạ Minh Tuyên nhếch môi một cái, nhanh chóng mổ một cái lên mặt cô, nói: “Không thể nào cả, miệng lưỡi sắc bén, anh thích”.
Hạ Minh Tuyên mở cửa xe ra cho Lâm Tố Tâm, nhét cô vào ghế lái phụ, sau đó anh mới lên xe khởi động xe.
Lâm Tố Tâm bị anh cắt ngang thì cũng không còn tức giận nữa, nghĩ thôi cũng biết đây là quyết định của Hạ Minh Tuyên, ngày hôm nay nhất quyết phải đưa cô đi học, cô có phản đối nữa cũng vô íc. Cô chỉ hy vọng, đến lúc đó có thể gặp được ít người một chút. Lỡ như bị người ta nhận ra…
Được rồi, lỡ như bị nhận ra, cô cũng chỉ có thể cúi đầu như đà điểu thôi…
Điều đáng mức là khi chiếc Maybach của cậu ba Hạ chạy đến gần tòa nhà dạy học thì chuông vào học đã vang lên rồi, điều này chứng tỏ rằng…Lâm Tố Tâm đến muộn.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/treu-choc-tong-tai-chi-yeu-co-vo-thien-hau/chuong-2371-mieng-luoi-sac-ben-anh-thich.html.]
Chưa bao giờ cô cảm thấy may mắn vì mình đã đến muộn như bây giờ.
Mê Truyện Dịch
Trước tòa nhà dạy học đã không còn ai cả, chỉ có vẻn vẹn mấy học sinh đi muộn đang chạy vội trên đường, nhưng họ cũng không rảnh nhìn đông nhìn tây, đương nhiên càng không thể chú ý đến chiếc xe này.
Lâm Tố Tâm thở phào nhẹ nhõm, mở cửa xe ra.
Trong lúc đang định xuống xe thì lại bị Hạ Minh Tuyên kéo lại từ đằng sau, sau đó cho cô một nụ hôn nhẹ nhàng.
Hạ Minh Tuyên khẽ cười nói: “Tan học thì gọi cho anh, anh tới đón em, hửm?”
Lâm Tố Tâm bụm miệng, vô thức nhìn xung quanh một chút. Cái người này! Cũng không xem xét hoàn cảnh gì cả, làm bậy khắp nơi, đang ở trước tòa nhà dạy học đó, cho dù bây giờ không có ai thì cũng không thể như vậy chứ!
Cô từng giận trừng mắt nhìn anh một cái, nói: “Anh đừng tới đón tôi, tối tôi còn phải đến Băng Toản luyện tập”.
“Lại phải đi luyện tập? Không phải hôm qua em vừa đi à?”
Lâm Tố Tâm nói: “Mỗi ngày tôi đều phải đi luyện tập. Hơn nữa, tối hôm qua anh gọi tôi đi sớm như vậy, tôi vẫn còn rất nhiều bài tập chưa hoàn thành đấy! Được rồi, tôi đi học đây, chào!”
Lâm Tố Tâm nói xong thì nhanh chóng cầm cặp sách xuống xe.
Đùa chắc, nếu còn tiếp tục dài dòng với anh ta thì có khi sẽ bị đuổi ra khỏi lớp mất…
Bắt đầu từ ngày đó trở đi, Hạ Minh Tuyên thật sự xem mình là bạn trai của Lâm Tố Tâm, khiến Lâm Tố Tâm đau đầu không gì sánh được.
Đầu tiên, người đàn ông này chỉ cần có mặt ở thành phố Thiên Hải thôi là nhất định phải đưa đón cô mỗi ngày. Nhưng mà, cô thật sự không muốn…