Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Trêu Chọc Tổng Tài: Chỉ Yêu Cô Vợ Thiên Hậu! - Chương 233:1 Em đang tấu hài sao?

Cập nhật lúc: 2025-07-01 08:04:44
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/2VfvXerZvn

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Hạ Minh Tuyền tức đến độ bật cười.

Trước kia anh chỉ biết là, rất nhiều con em xuất thân trong các gia tộc lớn khi hẹn hò với con gái, để đề phòng các cô ấy mang con ra để ép hôn, hoặc là lúc chia tay không thể dứt bỏ được thì mới thường ký các thỏa thuận với các cô ấy.

Cái đó nói trắng ra chính là hợp đồng bao nuôi, thông thường sẽ cho nhà gái một số tài sản nhất định và phí sinh hoạt mỗi tháng, nhưng có quy định rõ ràng các nghĩa vụ cho nhà gái.

Còn anh thì nghiêm túc với Lâm Tố Tâm, cho nên vốn dĩ anh chẳng nghĩ đến chuyện ký với cô những thứ đó, nào ngờ, con nhóc này thế mà lại viết ra một bản hợp đồng cho anh ký!

Chuyện này mới mẻ thật đấy, nghĩ đến trong giới nhà giàu tột bậc như họ, chắc chỉ có mình anh là người đàn ông trải nghiệm chuyện này, bị truyền ra ngoài thì sẽ bị người ta cười nhạo mất.

Hạ Minh Tuyên nhìn lướt qua bản hợp đồng với sắc mặt không mấy thân thiện, chậm rãi thì thầm: “Vì sự hòa hợp giữa người lập ra hợp đồng – Lâm Tố Tâm – và Hạ Minh Tuyên, quyết định từ ngày 15 tháng 11 năm 201X đến ngày 14 tháng 11 năm 201Y, lấy thân phận bạn trai bạn gái để qua lại lẫn nhau, để tránh những khác biệt lớn trong quá trình qua lại, trên cơ sở nguyên tắc tin cậy lẫn nhau, tôn trọng lẫn nhau, yêu thương lẫn nhau, giúp đỡ lẫn nhau, chúng tôi cùng thống nhất như sau…”

Hạ Minh Tuyên dừng lại một chút, cười lạnh nói: “Còn viết rất là bài bản, copy bản gốc trên mạng à?”

Một mối quan hệ vốn dĩ hai bên đều tình nguyện, được viết bằng giấy trắng mực đen, cảm giác thật sự kỳ quái không nói nên lời, quả thật như đang làm ăn buôn bán vậy, lạnh lẽo như băng, như một thùng nước lạnh, dập tắt nhiệt huyết của anh.

Lâm Tố Tâm rụt lui sau một bước, trực giác cảm thấy người đàn ông này đang đứng trên bờ vực bùng nổ.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/treu-choc-tong-tai-chi-yeu-co-vo-thien-hau/chuong-2331-em-dang-tau-hai-sao.html.]

Vừa rồi lúc gõ chữ cô đã cảm thấy, lấy chuyện hẹn hò viết lên giấy đúng là rất quái lạ, bây giờ nghe anh nói ra bằng cái giọng trầm thấp khiêu gợi đó, càng khiến cho người ta cảm thấy không được tự nhiên.

Tuy nhiên, biết rõ ràng chuyện này rất nực cười, nhưng cô cho rằng mình không thể không làm.

Bởi vì, Hạ Minh Tuyên thật sự quá hung hăng, cô rất sợ sau khi ở bên anh thì bản thân sẽ lạc lối, hơn nữa, cho dù Hạ Minh Tuyên nhấn mạnh nhiều lần rằng anh muốn kết hôn với cô, nhưng cô vẫn cảm thấy, hai người hẳn là không thể lâu dài được.

Nhìn từ góc độ của Hạ Minh Tuyên mà nói, cho dù lúc con bé hai người từng có hôn ước, nhưng vật đổi sao dời, bây giờ cha mẹ anh có còn chấp nhận cô nữa hay không thì khó nói lắm, suy nghĩ cho lợi ích gia tộc, cưới một cô gái mồ côi như cô, rõ ràng không thích hợp cho lắm.

Bây giờ Hạ Minh Tuyên rõ ràng cảm thấy rất mới mẻ khi ở bên một cô gái như cô, nhưng mà nếu như hai người thật sự ở bên nhau như người yêu, anh có còn cảm thấy, “không lấy được cô là không được” là không được không?

Cho dù Hạ Minh Tuyên thật sự thật lòng, nhưng bản thân cô cũng có rất nhiều bí mật.

Cô căn bản…không phải là chủ nhân của cơ thể này.

Mê Truyện Dịch

Cô không chỉ muốn theo đuổi lý tưởng âm nhạc của mình, quan trọng hơn là, cô vẫn còn mối thù hận vẫn chưa thể giải quyết được ở kiếp trước!

Kiếp trước, cảm giác đau khổ khi dần dần mất đi sự sống trong phòng đàn ngập tràn ánh lửa của học viện âm nhạc Thiên Hải, từ đầu đến cuối cô vẫn chưa thể nào quên. Bây giờ sở dĩ chưa hành động là vì cô vẫn chưa có năng lực, cũng không nắm chắc là có thể khiến cho mấy người Nhậm Tương Quân chịu quả báo.

Cô vẫn cần phải tích lũy, không để mình chỉ có thể đặt chân ở vị trí hiện tại, mà càng phải có sức mạnh hơn nữa, thế mới có thể đạt được mục đích của mình.

Loading...