Kết thúc bài hát, nhiều người dưới sân khấu đã lộ ra ánh mắt tán thưởng.
Quản lý của Thượng Thanh Hoa cũng tò mò đi tới cạnh Từ Tiêu Vân thăm dò cô ấy: “Tiêu Vân, cô gái này có giọng hát không tệ, ngoại hình cũng rất có độ nhận dạng, là một nhân tài, bồi dưỡng tốt thì ít nhất cũng là nữ ca sĩ hàng đầu nổi tiếng, sao có thể là thực tập sinh của nhóm sáng tác?”
Mặc dù Từ Tiêu Vân cũng cảm thấy việc Lâm Tố Tâm vào nhóm sáng tác là hành vi không thể hiểu được, nhưng trước mặt người của công ty khác, cô ấy sẽ không thừa nhận điều này, cô ấy hất cằm đắc ý nói: “Anh Cầu, đây là người mà anh trai em đánh giá cao, ca hát gì đó không phải là thứ cô ấy giỏi nhất, trình độ sáng tác của cô ấy còn cao hơn, anh trai em đặc biệt muốn cô ấy vào nhóm sáng tác.”
Anh Cầu cười ha ha nói: “Giám đốc Từ đang làm lỡ dở người khác rồi. Nếu cô ấy đến công ty chúng tôi thì chưa đến hai năm là có thể ra mắt. Còn là một ca sĩ kiêm nhạc sĩ có thể sáng tác, bây giờ rất hiếm, nâng đỡ một chút là nổi tiếng. Ở chỗ bọn em chỉ có thể làm công việc hậu trường, thật lãng phí.”
Từ Tiêu Vân bất mãn nói: “Lâm Tố Tâm đã ký hợp đồng mười năm với Băng Toản. Nếu anh muốn săn trộm, tiền bồi thường vi phạm hợp đồng rất cao đó.”
Anh Cầu thản nhiên cười và không tiếp tục chủ đề này.
Từ Tiêu Vân cau mày, quay đầu nhìn Thượng Thanh Hoa đang ngồi bên trái cô.
Mê Truyện Dịch
Tên này cứ thế mặc kệ quản lý của anh ta có ý đồ với thực tập sinh dưới trướng Băng Toản? Điều này cũng quá không có đạo lý rồi, dù sao Lâm Tố Tâm cũng là cấp dưới của anh trai cô ấy!
Tuy nhiên, khi cô ấy quay lại mới nhận ra rằng Thượng Thanh Hoa căn bản không để ý đến việc cô ấy tranh luận với anh Cầu, ánh mắt của anh ta luôn nhìn về phía Lâm Tố Tâm đang ở trên sân khấu, trong đôi mắt rung động lòng người ấy hiện lên một sự hứng thú rõ ràng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/treu-choc-tong-tai-chi-yeu-co-vo-thien-hau/chuong-2242-thu-vai.html.]
Trên sân khấu, Lâm Tố Tâm đã hoàn thành phần trình diễn vũ đạo của mình.
Trong ba nội dung của buổi thử vai lần này, vũ đạo là phần cô kém nhất.
Mặc dù gần đây cô mới bắt đầu chính thức học hát, nhưng giọng hát trời sinh của cô đã bù đắp được hầu hết những khiếm khuyết về kỹ năng ca hát, có nhiều âm vực cao mà nhiều người qua quá trình khổ luyện lâu dài vẫn không đạt được, nhưng lại là việc nhỏ cô có thể thực hiện dễ dàng.
Nhưng vũ đạo là một hạng mục vô cùng chú trọng kỹ năng. Mặc dù thể chất của cô ấy cũng không tệ, độ dẻo dai rất tốt, cảm nhận tiết tấu tốt, nhưng dù sao cô cũng chỉ mới bắt đầu học nhảy, hơn nữa trọng tâm tập luyện của cô là sáng tác, cô cũng không quá để tâm đến luyện tập vũ đạo, nên dù so sánh với thực tập sinh nhóm ca sĩ thì cũng không có gì nổi bật.
Thượng Thanh Hoa bình tĩnh xem hết màn biểu diễn vũ đạo của cô, thấy Lâm Tố Tâm lại đi về phía cây đàn piano, đột nhiên mở lời ngăn cô lại: “Em chờ chút.”
Lâm Tố Tâm dừng bước, nghi hoặc nhìn anh: “Tiền bối Thượng, xin hỏi tôi có chỗ nào làm không đúng sao?”
Cô chợt nhớ ra những gì Phùng Tư Tư đã nói, cô ấy đã bị cắt ngang trước khi hát xong một bài, sau đó bị mời ra khỏi chỗ thử vai. Có lẽ nào buổi thử vai của cô cũng đã kết thúc?
Đó cũng là điều bình thường, mặc dù bài hát của cô tạm được, nhưng kỹ năng vũ đạo rất bình thường, có thể kiên trì đến phần thứ hai của màn biểu diễn thì đã coi như là thành công rồi.
Lâm Tố Tâm chuẩn bị sẵn sàng rời sân khấu, thái độ phóng khoáng nhìn Thượng Thanh Hoa đẹp trai lại lười biếng dưới sân khấu.
Thượng Thanh Hoa cười với cô, quay đầu nói: “Anh Cầu, bộ đồ mà em bảo anh mang đến đâu? Lấy ra đưa cho cô ấy thay đi.”