Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8KdhCdzx3L
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Hạ Minh Tuyên nhân cơ hội nắm tay Lâm Tố Tâm, giữ lấy eo cô kéo cô vào trong lòng, cười nhẹ nói: "Tôi không nói bừa đâu. Tháng sau đã là thời gian sớm nhất rồi. Dù sao con cháu đại gia tộc Hạ gia rất nhiều, muốn gửi thiệp cho tất cả mọi người trong vòng một tháng thì rất nhanh thôi."
Lâm Tố Tâm trừng mắt nhìn, nhíu mày nhìn anh chằm chằm nói: "Anh có thể đừng đùa kiểu này nữa được không! Dùng chuyện như vậy để nói đùa thực sự rất quá đáng đấy!"
Khóe miệng Hạ Minh Tuyên nhẹ cười, xích lại gần bên tai cô thổi một hơi, rồi thỏa mãn nhình vành ta nhỏ kia chậm rãi hồng lên, sau đó mới nói: "Tôi không nói đùa mà do trí nhớ em quá kém? Rõ ràng lần đầu tiên chúng ta gặp nhau tôi đã nói với rm rồi, chúng ta có hôn ước. Chuyện quan trọng như vậy mà vừa quay đầu em đã quên rồi! Còn chỉ trích tôi vì chuyện này, em có lương tâm không hả?"
Lâm Tố Tâm mở to hai mắt nhìn, nói": "Chẳng lẽ đó không phải trò đùa sao?"
Hạ Minh Tuyên cười nhẹ: "Tôi thực sự rất đau lòng đấy, lời nói thực lòng của tôi lại bị em cho thành trò đùa rồi?"
Mê Truyện Dịch
Lâm Tố Tâm vẫn cảm thấy cái này không đúng: "Không thể nào, thái độ lúc đó của anh như đang nói đùa. Sau này anh cũng không nhắc lại chuyện này nữa, chẳng lẽ không phải tùy tiện nói một chút sao?"
Hạ Minh Tuyên hiếm khi nghiêm túc nói: "Thực sự chúng ta đã đính hôn từ nhỏ, lúc em còn ở trong bụng mẹ thì cha tôi đã nói em là cô dâu của tôi. Hồi đó hai gia đình cũng đã có thỏa thuận chính thức, nếu không phải vì.... Sau này xảy ra một vài việc ngoài ý muốn thì có lẽ chúng ta đã chính thức tổ chức lễ đính hôn rồi."
Lâm Tố Tâm khẽ giật mình, khi nghe giọng điệu nghiêm túc của Hạ Minh Tuyên, cuối cùng cô cũng có chút tin tưởng chuyện này có thể là thật.
Nhưng chuyện này vẫn khiến người ta không thể tưởng tượng nổi.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/treu-choc-tong-tai-chi-yeu-co-vo-thien-hau/chuong-2131-em-khong-can-lo-lang-bat-cu-chuyen-gi.html.]
Bất kể mối quan hệ giữa hai nhà thế nào thì cha cô cũng chỉ là một giáo sư y khoa nổi tiếng, mặc dù cũng là người thuộc tầng lớp ưu tú, nhưng vẫn khác một trời một vực với gia đình giàu có bậc nhất như Hạ gia này. Trưởng tộc của Hạ gia có lý do gì mà để cho cháu mình đính hôn với cô từ nhỏ vậy?
Hơn nữa cho dù năm đó người nhà họ Hạ nguyện ý tìm một cô con dâu như cô, nhưng bây giờ thời thế thay đổi, cha cô đã mất nhiều năm rồi hai gia đình gần như không còn liên lạc gì nữa. Sau khi mẹ cô qua đời, chỉ còn lại một mình cô không có gì cả, tài năng và nhan sắc cũng không nổi trội so với những cô gái nhà giàu kia, cũng không xuất chúng, cha mẹ của anh có lẽ đã từ chối hôn ước này từ lâu.
Lâm Tố Tâm bối rối trong chốc lát nhưng cô cũng không nói hết điều này ra, chỉ nói: "Nhưng giọng điệu lúc đó khi anh nói chuyện với tôi hoàn toàn không giống như thật."
Hạ Minh Tuyên nói: "Lúc ấy tôi nói rất rõ, chính em hiểu sai rồi."
Lâm Tố Tâm không cho là như vậy, cô kháng nghị nói: "Hoàn toàn không phải như vậy, ai mà nghe người đàn ông lần đầu gặp mặt nói rằng anh ta là chồng sắp cưới của mình cũng sẽ không tin tưởng được việc như vậy? Hơn nữa thái độ lúc đó của anh cũng không giống như đang nói với vợ sắp cưới của mình mà?"
Nói chuyện giống như anh đang nói đùa với con ch.ó con mèo.
Hạ Minh Tuyên khựng lại.
Thái độ của anh lúc đó thật sự ngả ngớn, đúng là cố ý để Lâm Tố Tâm hiểu lần khiến cô cho rằng anh đang nói đùa, cũng không phải thực sự muốn cưới cô.
Nhưng chuyện hai người có hôn ước quả thật là có thật.
Với những chuyện khi còn bé đúng là Hạ Minh Tuyên không có ấn tượng sâu sắc. Dù nói thế nào lúc ấy Lâm Tố Tâm cũng chỉ là một bánh bao nhỏ dễ thương, đúng là hai người thực sự chơi với nhau rất vui vẻ nhưng anh cũng không phải không hẳn là một kẻ ấu dâm, làm sao có thể lấy cô thể cưới cô vì tình bạn thuở nhỏ của hai người.