Cô nhìn vào mắt Hạ Minh Tuyên, nhẹ giọng nói: "Tôi không thể ở cùng anh vì tôi không muốn l.à.m t.ì.n.h nhân của anh. Tôi muốn một mối quan hệ bình đẳng, tôi muốn có một người bạn trai chứ không phải kim chủ. Anh ấy nhất định phải tôn trọng tôi, đối xử với tôi hết lòng, không vướng bận với phụ nữ khác, không phản bội tôi hay từ bỏ tôi vì bất cứ lý do gì. Anh hoàn toàn không thể làm được.
Hạ Minh Tuyên im lặng nhìn cô một lúc, lúc mở miệng dường như có cảm giác đang nghiến răng nghiến lợi: "Mời em giải thích một chút xem vì sao tôi không thể làm được!"
Trên thực tế, anh cảm thấy mình đã làm rất tốt. Mỗi thứ cô nói anh đều làm rất tốt, cô nhóc này lúc nói chuyện thực sự không có một chút căn cứ nào cả!
Từ sau khi quen biết cô, anh gần chẳng mấy khi nhìn người phụ nữ khác chứ đừng nói là vướng bận với người khác.
Về phần sẽ không phản bội cô, rời bỏ cô, mấy chuyện này chỉ dựa vào nói thì được ích lợi gì? Anh cũng không cảm thấy anh là một kẻ vô dụng đến mức không thể bảo vệ được người phụ nữ của mình.
Nhưng hiển nhiên cách hiểu của Lâm Tố Tâm không giống vậy, cô nói năng hùng hồn đầy lý lẽ: "Đương nhiên anh không làm được rồi. Đầu tiên là anh không tôn trọng tôi. Cứ nói bình thường đây tôi muốn ở ký túc xá của trường học anh cũng không cho tôi ở, tôi đến Băng Toản luyện tập anh cũng muốn kiểm soát thời gian tôi về nhà, suýt chút nữa còn không cho tôi đi làm thực tập sinh..."
Điều quan trọng nhất là mỗi khi anh có hứng thì giữ lấy cô muốn hôn thì hôn, muốn sờ thì sờ, tuyệt đối không tôn trọng ý kiến cá nhân của cô!
Mê Truyện Dịch
Lâm Tố Tâm nghĩ đến đây thì mặt đỏ lên kỳ lạ, cuối cùng vẫn nuốt câu này xuống.
Hạ Minh Tuyên lạnh lùng nói: "Cái này mà kêu không tôn trọng của em? Tôi là người giám hộ của em, tôi có quyền ngăn cản em làm những việc gây nguy hiểm đến an toàn cá nhân của em."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/treu-choc-tong-tai-chi-yeu-co-vo-thien-hau/chuong-2122-thang-sau-se-dinh-hon.html.]
"Những việc này có gì mà không an toàn?"
Hạ Minh Tuyên không có ý định để ý đến kháng nghị của cô, tiếp tục nói: "Tôi cảm thấy tôi đã tôn trọng em đủ rồi, cũng đã cho em đến Băng Toản tập luyện, để em ở cạnh tôi là muốn giám sát việc học của em! Ngoài ra về vấn đề của tôi và những cô gái khác, tôi không muốn nói thêm lần thứ hai. Được rồi, em còn vấn đề gì nữa?"
Lâm Tố Tâm gần như tức giận, khi anh nói như vậy, có vẻ như cô đã sai nhưng người đàn ông này có ham muốn kiểm soát quá đà là sự thật, còn cô đã nhiều lần bị những cô gái thích anh khiêu khích!
Lâm Tố Tâm trừng mắt nhìn anh nói: "Anh đừng cố ý giả ngu được không! Tóm lại tôi sẽ không đi cùng với anh, anh làm như vậy xứng đáng với vợ sắp cưới của anh sao?"
Hạ Minh Tuyên nhìn vẻ mặt tức giận của cô lại bật cười nói: "Em cứ mở miệng ra là nói vợ sắp cưới của tôi, em rất để ý đến việc tôi đã đính hôn hay chưa sao?"
Lâm Tố Tâm nói: "Tôi không nên để ý sao?"
Hạ Minh Tuyên cười cười, trước đôi mắt tức giận của cô thì cúi đầu, hôn một cái lên khóe miệng cô: "Lúc tôi đầu tôi cảm thấy có hơi vội, dù sao em còn chưa trưởng thành mà đã đính hôn sớm như vậy sẽ khiến em cảm thấy không được tự do. Nhưng hiện tại xem ra hình như tôi sai rồi. Nếu như em không thể chờ được nữa thì tháng sau chúng ta đính hôn."
"Cái gì?" Suy nghĩ của Lâm Tố Tâm chợt đứt đoạn, cảm thấy đầu óc hơi choáng váng, ý của Hạ Minh Tuyên.. Tại sao cô lại không hiểu chút nào? "Tháng sau ... Đính hôn? Ai muốn đính hôn?"
Hạ Minh Tuyên nhìn dáng vẻ ngây ngô của cô, thừa cơ nhéo nhéo mặt cô.
Con thỏ quả nhiên sợ đến sững sờ không biết nên phản kháng như thế nào, vừa định nhân cơ hội này tiếp tục véo những bộ phận tròn trịa mềm mại khác của cô thì bị Lâm Tố Tâm kéo cổ áo sơ mi của anh, kêu lên: "Anh đang nói linh tinh gì vậy?"