Đầu tiên, Tiêu Ni hát bằng một giọng lạc điệu, sau đó hoàn thành một đoạn nhảy một cách cứng ngắc, cuối cùng ngồi tạo dáng trước cây đàn piano, đáng thương nói: “Em không biết chơi piano, anh thấy tư thế này thế nào?”
Thượng Thanh Hoa cười ha ha và nói: “Tốt.”
Tiêu Ni kinh ngạc đáp: “Anh thấy tốt ạ?”
Thượng Thanh Hoa nở một nụ cười dịu dàng và nói: “Ừ, đúng vậy. Một nhân tài như em mà không đi quay JAV thì thật uổng phí!”
Tiêu Ni sửng sốt: “Hả?”
Giọng điệu của Thượng Thanh Hoa vẫn dịu dàng như vậy: “Em xem em, hát thì âm dài, âm ngắn, hơi thở không vững, không ngừng run rẩy, giống như tiếng rên vậy. Còn nhảy thì, chỉ thấy lắc eo, váy ngắn như vậy bị lộ hết rồi, em không biết sao? Lẽ nào là cố ý? Còn chơi đàn thì lại càng nực cười, tư thế của em đều không đúng, ngồi đó dạng chân ra như vậy, là đang ám chỉ cái gì?”
Mê Truyện Dịch
Sắc mặt Tiêu Ni tái mét, hoàn toàn đơ ra tại chỗ. Cô ta không thể ngờ, nam thần siêu cấp trong ấn tượng của cô ta lại nói ra những lời thô tục như vậy.
Sau đó, Thượng Thanh Hoa vẫn tiếp tục, anh ta lấy tay chống đầu, lười biếng tổng kết: “Cô gái này, tôi thấy em không thích hợp đóng MV của tôi, em nên đi Nhật Bản phát triển mới đúng. Nếu lão Lương đã thu được lợi, sao lại không chỉ cho em một con đường sáng chứ?”
Những người xung quanh đều không khỏi bật cười.
Chuyện của Phó chủ tịch Lương và Tiêu Ni, ở Giải trí Băng Toản ai nấy đều biết. Mọi người cũng biết, để nâng đỡ Tiêu Ni, Phó chủ tịch Lương đã nghĩ rất nhiều chiêu trò, đáng tiếc là người phụ nữ này nền tảng quá kém, thế nào cũng không nâng lên được. Ở công ty lại còn dựa vào quan hệ với Phó chủ tịch Lương mà ra vẻ ta đây.
Có rất nhiều người ghét cô ta, nhưng đáng tiếc họ đều sợ địa vị của Phó chủ tịch Lương, không dám chế nhạo trước mặt cô ta.
Nghe những lời bình luận gay gắt của Thượng Thanh Hoa, nhiều người không cho là quá đáng, mà còn cảm thấy hả giận, bởi vì…… tất cả đều là sự thật.
Từ Tiêu Vân thấy sắc mặt lúc xanh lúc trắng của Tiêu Ni, trên trán toàn là vạch đen, nhưng lại cảm thấy có chút buồn cười, mãi mới kìm được ý cười trên khóe miệng.
Tiêu Ni bị mọi người giễu cợt như vậy, cho dù là người như cô ta cũng cảm thấy không thể bước xuống sân khấu.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/treu-choc-tong-tai-chi-yeu-co-vo-thien-hau/chuong-2032-thien-vuong-thuong-mac-benh-ngoi-sao.html.]
Thượng Thanh Hoa cười nói: “Sao em vẫn còn ở đây? Nhớ tới tìm lão Lương của em và nói với ông ta rằng, tôi đã không còn là nghệ sĩ của Giải trí Băng Toản nữa, ông ta đừng có vươn tay quá dài!”
Tiêu Ni vừa xấu hổ vừa giận dữ cúi đầu, quay người bỏ đi.
Thượng Thanh Hoa đứng dậy, vươn vai và nói với Từ Tiêu Vân: “Được rồi, chúng ta đi tìm anh trai của em thôi.”
Từ Tiêu Vân thấy anh ta lại muốn chuồn đi, kiên quyết không đồng ý.
Nhưng cô ấy nói hết nước hết cái cả nửa ngày, Thượng Thanh Hoa vẫn không bị lay động, bỏ lại mọi người rồi đi thẳng.
Từ Tiêu Vân nhìn một đám nữ nghệ sĩ còn chưa kịp thử vai ở cửa, đau đầu nhức óc.
Ngày mai, tin tức về việc Thiên vương Thượng mắc bệnh ngôi sao, nói không chừng lại phải thêm một bài nữa rồi!
……
Lúc này, Lâm Tố Tâm đã thu xong khúc piano vào một đĩa CD, xử lý đơn giản và giao cho Từ Tiêu Ý.
Từ Tiêu Ý nhận lấy đĩa CD, cho vào máy VCR phát lên, tiếng nhạc du dương bay bổng nhẹ nhàng trong văn phòng với giai điệu lay động tâm hồn.
Từ Tiêu Ý khép hờ mắt, yên lặng nghe xong khúc nhạc này, sau đó nói: “Được rồi, để đĩa CD lại, cô có thể đi rồi.”
Lâm Tố Tâm nghe vậy, nhưng chân không nhúc nhích, mà do dự nhìn anh ta.
Từ Tiêu Ý nhìn cô, nhướng mày nói: “Sao vậy? Cô còn ở đây làm gì?”
Lâm Tố Tâm chần chừ một lúc rồi nói: “Giám đốc Từ, tôi…… tôi có một câu hỏi.”