Lâm Tố Tâm nghi ngờ nhìn về phía cửa một cái rồi mở cửa xuống xe.
Bởi vì cô cũng ngồi xe sang trọng, không ít phóng viên vừa nhìn thấy xe cô dừng lại, tất cả đều ùa cái vây quanh cô ngay lập tức, còn có người trực tiếp chụp ảnh lách tách lách tách, ánh đèn flash lóe lên chói mắt.
Cho đến khi nhìn thấy người trong xe bước xuống, các phóng viên mới ngây ngốc nhìn nhau, phát hiện không ai nhận ra cô gái này là ai cả.
Lâm Tố Tâm cũng không ngờ sẽ có cảnh tượng này, cũng ngây người ra một lúc.
Nhưng vào lúc này, một cái microphone bỗng đưa tới trước mặt cô, có người xông lên hỏi: “Cô gái, xin hỏi cô là nghệ sĩ của công ty nào vậy? Là người mới sao? Buổi casting lần này có nhiều nghệ sĩ tham gia như thế, rất nhiều trong số đó có mức độ nổi tiếng rất cao, cô nghĩ vì sao cô có lòng tin đến tham gia vậy?”
“Hả?”. Lâm Tố Tâm hơi hoang mang chớp mắt mấy cái. Cái gì mà casting? Trông cảnh tượng thế này, ngày hôm nay công ty xảy ra chuyện lớn gì sao?
Lâm Tố Tâm không kịp ngẫm nghĩ nữa, vội vàng nói: “Mọi người hiểu lầm rồi, tôi không phải nghệ sĩ, chỉ là nhân viên của giải trí Băng Toản thôi. Làm phiền mọi người tránh ra một chút, tôi sắp trễ làm rồi!”
Phóng viên hỏi: “Nhân viên? Là người mới chuẩn bị ra mắt của Băng Toản sao?”
Lâm Tố Tâm vừa đi về phía trước vừa liều mạng lắc đầu: “Tôi thật sự không phải!”
Đối phương hiển nhiên không tin lời cô nói, bởi vì từ ngoại hình, cách ăn mặc, trang phục và xe sang trọng đưa đón khoa trương như thế, nhìn kiểu gì cũng không giống nhân viên bình thường, đặc biệt là ngoại hình và khí chất của cô, thông thường những người như thế này cho dù không phải là người m ới được công ty ra sức nâng đỡ, thì cũng là đối tượng được tập trung đào tạo.
Lâm Tố Tâm thấy phóng viên vẫn còn đeo theo mình thì cũng hơi phiền.
May mà lần này giải trí Băng Toản không cho phóng viên đi vào phỏng vấn, cho nên sau khi xuất trình thẻ nhân viên và vào cửa thì những phóng viên đó đã bị bảo vệ chắn ở bên ngoài.
Mê Truyện Dịch
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/treu-choc-tong-tai-chi-yeu-co-vo-thien-hau/chuong-1991-thuong-vuong-thuong-noi-tieng-vuot-bac.html.]
Nhưng sau khi đi vào cô lại phát hiện, trong tòa nhà vẫn đầy ắp người, cô dốc sức đi xuyên qua đám người đông đúc, quay đầu lại nhìn một chút, có hơi bất ngờ.
Bởi vì, cô thế mà lại nhìn thấy Tiêu Ni và người đại diện của cô ta ở đại sảnh tầng một, còn có mấy nữ minh tinh có độ nổi tiếng nhất định trong công ty nữa.
Ngoài những người đó ra còn có mấy ngôi sao nữ trông có chút quen mắt, hình như không phải là nghệ sĩ dưới trướng giải trí Băng Toản, nhưng mà cũng đang nói chuyện với mọi người trong sảnh.
Bởi vì những ngôi sao nữ này và những người trợ lý mà họ mang theo đã chiếm dụng thang máy của công ty, dẫn đến không ít nhân viên mắc kẹt ở tầng trệt, còn có một số người chỉ thuần túy là đến hóng hớt, thế cho nên đã tạo thành tình trạng chật chội vô cùng ở tầng một.
Lâm Tố Tâm đợi một lúc rất lâu mới đi được thang máy, lại vội vàng chạy đến phòng học, thở phào nhẹ nhõm.
Tiết 1 là giờ học thanh nhạc chung của tổ sáng tác và tổ ca sĩ, bình thường để thể hiện mình nỗ lực trước mặt giáo viên, hầu hết các học viên đều tới rất sớm. Nhưng ngày hôm nay, mãi cho đến giờ vào học chính thức thì rất nhiều học viên mới vội vội vàng vàng chạy tới.
Trong đó cũng bao gồm Phùng Tư Tư.
Phùng Tư Tư ngồi bên cạnh cô, Lâm Tố Tâm kinh ngạc nhìn cô ấy một chút, hỏi: “Cậu làm sao đấy? Ngày hôm nay thế mà lại suýt đến trễ!”
Phùng Tư Tư nói: “Mình đã nói là sao thấy cậu đâu nhỉ, thì ra đã tới phòng học sớm như thế rồi, ngày hôm nay nam thần của mình đến giải trí Băng Toản đấy, tất cả mọi người đều ra ngoài xem!”
Lâm Tố Tâm thầm nghĩ, nam thần của cậu không phải là cậu ba Hạ sao? Lẽ nào nhanh thế đã thay đổi rồi?
Chẳng qua cô biết, người đó không thể nào là Hạ Minh Tuyên, bởi vì hôm qua cô nghe Hạ Minh Tuyên nói chuyện điện thoại, nói hôm nay anh phải tham gia đàm phán thu mua lại một công ty đa quốc gia nào đó, không thể nào xuất hiện ở đây được.
Lâm Tố Tâm hỏi: “Nam thần nào? Chuyện gì đang xảy ra thế, mình không biết gì cả?”