Lâm Tố Tâm căn bản không để ý đến ánh mắt u ám của Hạ Minh Tuyên, cô mất hồn mất vía về đến phòng, ngã xuống giường, trong đầu còn đang suy nghĩ về chuyện của Từ Tiêu Ý.
Chuyện xảy ra ngày hôm nay khiến cô rất bất ngờ.
Cô có nằm mơ cũng chẳng ngờ, Từ Tiêu Ý thế mà lại làm ra chuyện này với thực tập sinh của mình, tuy có thể đoán ra được anh ta say từ mùi rượu trên người anh ta, nhưng mà, ai có thể đảm bảo rằng đầu óc anh ta thật sự không tỉnh táo, chứ không phải là mượn rượu giả điên lợi dụng người ta?
Nhưng nếu nói người như Từ Tiêu Ý mà có suy nghĩ mập mờ với cô, cô có nghĩ thế nào cũng cảm thấy không thể. Chỉ dựa vào việc Từ Tiêu Ý vô cùng nghiêm khắc với cô, xoi mói cô, bới lông tìm vết, là có thể hiểu, sao anh ta có thể có ý với cô được, hẳn phải vô cùng chán ghét cô mới đúng, làm sao có thể…
Cho nên, anh ta thật sự uống say đúng không? Bởi vì cãi nhau với chủ tịch lúc chiều, vì vậy uống nhiều rượu, dẫn đến mạnh suy nghĩ hỗn loạn, hợp lý lắm.
Hơn nữa, lúc Từ Tiêu Ý dựa vào người cô cũng có nói dáng vẻ chơi đàn của cô rất giống “cô ấy”…
Nếu liên tưởng theo cách đó, Từ Tiêu Ý đã thật sự xem cô thành một người khác? Rốt cuộc là ai? Người phụ nữ có thể khiến một người đàn ông trong mắt chỉ có âm nhạc, tính cách lại tàn khốc như Từ Tiêu Ý lại nhắc đến khi uống say, rốt cuộc trông như thế nào?
Lâm Tố Tâm suy nghĩ một lát, nhịn không được lắc lắc đầu.
Cô bị lây cái bệnh nhiều chuyện của Phùng Tư Tư sao? Từ Tiêu Ý thích ai thì mắc mớ gì đến cô? Không hề ảnh hưởng một chút nào đến cô cả. Lãng phí tế bào não cho chuyện này, căn bản chẳng có ý nghĩa gì.
Mê Truyện Dịch
Bây giờ điều quan trọng nhất là, đã xảy ra chuyện như vậy rồi, cô làm thế nào để đối mặt với Từ Tiêu Ý đây?
Thật ra, nếu Từ Tiêu Ý chỉ say rượu rồi xúc phạm cô thôi thì giả vờ như chưa từng có chuyện gì xảy ra là biện pháp tốt nhất. Chỉ cần sau này cô chú ý hơn, cố gắng không ở riêng một phòng quá lâu với Từ Tiêu Ý hơn, thì hẳn là có thể tránh cho chuyện này không xảy ra thêm một lần nữa.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/treu-choc-tong-tai-chi-yeu-co-vo-thien-hau/chuong-1982-con-tho-chot-da-con-ho-ly-canh-giac.html.]
Nếu không…vạch trần anh ta thì hai bên sẽ rất xấu hổ, ngộ nhỡ Từ Tiêu Ý thẹn quá hóa giận, làm khó cô, thế thì không xong mất. Cô vất vả lắm mới thi đậu thực tập sinh của Băng Toản, bây giờ đang phát triển không tệ lắm ở trong công ty, cũng không thể vì…chuyện đó mà bị đuổi ra khỏi công ty được. Đến khi cô dọn ra khỏi biệt thự của Hạ Minh Tuyên thì cô còn phải dựa vào công việc này để sống qua ngày nữa.
Nhưng mà, không biết rốt cuộc Từ Tiêu Ý có nhớ chuyện đã xảy ra ngày hôm nay không, rồi anh ta sẽ làm như thế nào đây?
Lâm Tố Tâm lăn qua lộn lại trên giường nửa ngày mới chìm vào giấc ngủ trong trạng thái rối như tơ vò.
Ngày hôm sau, Lâm Tố Tâm thức dậy với hai quầng thâm mắt đen thui.
Nghĩ đến hôm nay là thứ bảy, còn phải đến Băng Toản huấn luyện, hơn nữa chắc chắn sẽ đụng phải Từ Tiêu Ý là cô lại cảm thấy, thế giới này thật sự quá bi thảm.
Lúc xuống lầu, không ngoài ý muốn, cô lại bắt gặp Hạ Minh Tuyên.
Gần đây hai người mặc dù chiến tranh lạnh, rất ít nói chuyện với nhau, nhưng hình như luôn có thể vì đủ thứ nguyên nhân mà đụng phải nhau, cậu ba Hạ cũng chưa từng dốc sức tránh cô.
Hạ Minh Tuyên mím môi, nhìn chằm chằm quầng mắt đen thui của cô một lúc lâu, cuối cùng cũng không nói gì.
Lâm Tố Tâm không hiểu sao lại chột dạ thấp thỏm ra ngoài, chạy đến giải trí Băng Toản để học.
Ai ngờ, cô vừa mới đến trước cổng tòa nhà giải trí Băng Toản đồ sộ thì đã bị chấn động bởi một loạt xe nổi tiếng đậu trong sân và dòng người đông đúc ở cửa.
Bình thường có rất nhiều người lui tới trước cổng giải trí Băng Toản, nhưng ngày hôm nay rõ ràng khoa trương hơn nhiều, thậm chí còn có không ít phóng viên vác máy ghi hình, không thèm quan tâm đến ngan cản của an ninh, vụng trộm chen chúc nhau ló đầu vào cửa thăm dò.