Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Trêu Chọc Tổng Tài: Chỉ Yêu Cô Vợ Thiên Hậu! - Chương 189:1 Những lời đó, đừng nói nữa.

Cập nhật lúc: 2025-07-01 07:17:51
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8ztMU97GTZ

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Mặc dù trong lòng hiểu rõ điều đó, nhưng Lâm Tố Tâm vẫn không kìm được mà suy nghĩ miên man, không cách nào ngủ được.

Cho đến khoảng hai giờ sáng, cô mới hơi buồn ngủ, chậm rãi nhắm hai mắt lại, nhưng vẫn ngủ không yên giấc lắm.

Trong lúc mơ mơ màng màng, cô đột nhiên cảm thấy giường lún xuống, sau đó, một cơ thể ấm áp nhích lại gần.

Mê Truyện Dịch

Lâm Tố Tâm hơi hoảng loạn trong lòng.

Là Hạ Minh Tuyên!

Nhưng không biết vì sao, cô lại vô thức nhắm chặt hai mắt lại, vẫn không nhúc nhích, giả vờ như mình ngủ rất sâu.

Hạ Minh Tuyên khẽ thở dài, âm thanh nhỏ vô cùng, nhưng trong căn phòng dưới biển yên tĩnh không tiếng động này, lại có vẻ vô cùng rõ ràng.

Nhịp tim của Lâm Tố Tâm đột nhiên tăng vọt.

Hạ Minh Tuyên luồng cánh tay xuống dưới lưng cô, kéo cả người cô vào lòng.

Lâm Tố Tâm cảm nhận được nhiệt độ cơ thể rõ ràng của anh, và cả mùi cồn thoang thoảng trên người anh nữa, cô mơ màng nghĩ: Cái người này lại ngủ truồng rồi…

Trong lúc nửa mê nửa tỉnh, cô bỗng nhiên cảm thấy trên trán có một cảm giác mềm mại ấm áp – đó là một nụ hôn khe khẽ! Hạ Minh Tuyên thế mà lại hôn cô, hơn nữa còn hôn ở trên trán!

Anh ta muốn làm gì? Như thế này quá…quá thuần khiết rồi!? Thuần khiết đến mức ngớ ngẩn…biến thái như cậu ba Hạ mà cũng biết làm chuyện này á? Chắc chắn là cô lại nằm mơ rồi…

Hạ Minh Tuyên ôm chặt cô, không nói gì thêm, rất nhanh, hơi thở của anh cũng dần trở nên đều đặn.

Ngày hôm sau, lúc Lâm Tố Tâm tỉnh lại, Hạ Minh Tuyên vẫn còn ngủ say.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/treu-choc-tong-tai-chi-yeu-co-vo-thien-hau/chuong-1891-nhung-loi-do-dung-noi-nua.html.]

Mặc dù đã không phải là lần đầu tiên nhìn thấy anh ngủ say, nhưng mỗi lần nhìn thấy khuôn mặt đẹp trai không chút phòng bị này, vẫn khiến trái tim cô hơi rung động.

Nhưng mà lúc này, Hạ Minh Tuyên đã nhận ra ánh mắt của cô, nhanh chóng mở mắt ra.

Lâm Tố Tâm không kịp dời mắt đi, hai người không thể không nhìn nhau vài giây.

Hạ Minh Tuyên lập tức nhíu mày một cái, không nói một lời, ngồi dậy, không e dè mà phơi bày cơ thể đẹp đẽ rắn chắn của mình ngay trước mặt Lâm Tố Tâm, thay quần áo.

Lâm Tố Tâm nhìn chằm chằm bóng lưng anh, hơi bối rối nhớ lại đêm qua, cô dường như cảm thấy Hạ Minh Tuyên ôm cô, còn hôn trộm cô, nhưng mà…cũng có thể là nằm mơ?

Không phải, chắc chắn là đang nằm mơ rồi! Hạ Minh Tuyên bây giờ ngay cả một câu cũng không muốn nói với cô, làm sao có thể làm ra chuyện đó được chứ?

Lâm Tố Tâm do dự trong bụng, cũng không dám hỏi anh, tương tự, mặc dù cô rất tò mò vì sao ngày hôm qua đến rạng sáng anh mới trở về, nhưng cũng không có tư cách để hỏi anh.

Trong bầu không khí im lặng đến quái lại, cuộc chiến tranh lạnh của hai người vẫn không hề có dấu hiệu dừng lại.

Hai người rửa mặt xong thì lên nhà hàng buffet trên lầu ăn cơm.

Dáng vẻ anh ăn trông vẫn rất thích mắt, nhưng Lâm Tố Tâm chẳng còn lòng dạ vào mà thưởng thức, chỉ cúi đầu ăn một cách khó nhọc.

Buổi sáng Giang Dịch Thâm có đến phòng họ một lần, báo cáo công việc với cậu ba Hạ xong, nghe anh nói, sáng hôm nay họ sẽ khởi hành bay về thành phố Thiên Hải.

Cái này đối với Lâm Tố Tâm mà nói hoàn toàn là một tin tốt. Quay về thành phố Thiên Hải, quay về với hoàn cảnh quen thuộc và nhóm bạn của cô, dù sao cũng tự do và thoải mái hơn bây giờ, gặp ai cũng không quen, chỉ có thể đối diện với khuôn mặt lạnh lẽo của cậu ba Hạ!

Chỉ là, sau khi trở về thành phố Thiên Hải, không biết Hạ Minh Tuyên sẽ xử lý cô như thế nào? May mà bây giờ còn đang trong học kỳ, sau khi bị đuổi ra khỏi nhà thì cô vẫn có thể đến ký túc xá của trường, không cần lo lắng sẽ lang thang đầu đường xó chợ…

Trong lúc cô đang suy nghĩ miên man thì cậu ba Hạ ngồi ở đối diện bỗng nhiên ngẩng đầu lên, còn hơi nhíu mày.

Loading...