Trêu Chọc Tổng Tài: Chỉ Yêu Cô Vợ Thiên Hậu! - Chương 182: Em xem tôi là gì?
Cập nhật lúc: 2025-07-01 07:17:22
Lượt xem: 2
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/2VfvXerZvn
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Ánh mắt Hạ Minh Tuyên tối sầm lại, giọng điệu cũng trở nên nguy hiểm: “Em muốn làm gì?”
Lâm Tố Tâm cúi đầu, lúc lại cô lại cảm thấy may mắn vì thời tiết xấu và xui xẻo mất điện, điều này khiến cô có thể danh chính ngôn thuận giả vờ không thấy rõ khuôn mặt người đàn ông dưới người mình, và cả…sự châm biếm và hoặc nghiền ngẫm có thể xuất hiện trên mặt anh.
Cô lại gần Hạ Minh Tuyên, khẽ đặt nụ hôn lên bờ môi anh.
Lâm Tố Tâm l.i.ế.m láp một lúc, phát hiện Hạ Minh Tuyên vẫn không có phản ứng, không khỏi ảo não nói: “Hạ Minh Tuyên, không phải anh muốn ở bên tôi sao?”
Hạ Minh Tuyên lạnh nhạt nói: “Không phải em không đồng ý sao?”
Lâm Tố Tâm thấp giọng nói: “Bây giờ tôi đồng ý rồi”.
Anh siết chặt cánh tay vòng lên vòng eo nhỏ nhắn của Lâm Tố Tâm, tay kia bóp chặt cằm cô, giọng nói cũng trở nên lạnh lùng hơn: “Em đang đùa cái gì thế? Lúc thì không đồng ý, lúc lại nói đồng ý, em muốn trêu chọc tôi sao?”
Lâm Tố Tâm dựa cơ thể mềm mại lên người anh, giọng nói có chút nhấp nhô: “Tôi không đùa với anh, là anh đang đùa tôi! Anh cần gì phải đối xử với tôi tốt như vậy? Không phải chỉ muốn chơi đùa với tôi một chút thôi sao? Đừng giả mù sa mưa như vậy nữa, nhìn thấy dáng vẻ giả vờ dịu dàng của anh, thật sự khiến tôi rất ghê tởm!”
“Lâm! Tố! Tâm! Em xem em là gì? Rồi em xem tôi là gì?”
Giọng nói cắn răng nghiến lợi của Hạ Minh Tuyên vang lên bên tai cô, ngay lập tức, cô đã bị Hạ Minh Tuyên đẩy mạnh sang một bên, cả người lăn lông lốc trên giường mấy vòng, may mà bên kia giường dựa vào tường, nếu không thì…cô đã bị Hạ Minh Tuyên đẩy xuống giường luôn rồi.
Lâm Tố Tâm cảm nhận được sự tức giận rõ ràng bộc phát trên người người đàn ông này, cái cảm giác bị áp bức mãnh liệt này khiến cô gần như không thở nổi, sự sợ hãi ngay lập tức chiếm đóng nội tâm cô, cô chưa bao giờ có giây phút nào giống như bây giờ, biết Hạ Minh Tuyên là một người đàn ông nguy hiểm như vậy, mà anh đã hoàn toàn bị chọc giận rồi.
Giọng của Hạ Minh Tuyên vang lên bên tai cô, lạnh như băng: “Lâm Tố Tâm, em có gì đặc biệt hơn người? Tôi dựa vào đâu mà phải đối xử tốt với em? Dựa vào đâu mà dịu dàng với em? Đúng vậy, tôi giả vờ hết đó! Thế em còn giả vờ thanh cao cái gì nữa?”
Lâm Tố Tâm hoảng sợ mở to hai mắt, phát hiện mình gần như hoàn toàn không thể động đậy dưới sự cầm cố của Hạ Minh Tuyên.
Lần đầu tiên cô phát hiện ra, sức lực của Hạ Minh Tuyên mạnh mẽ như vậy, cô ở trước mặt anh giống như một con thỏ yếu ớt, mà lửa giận của anh thế mà lại đáng sợ như thế, cho dù không nhìn thấy vẻ mặt của anh, nhưng cô vẫn có thể cảm nhận được sự tức giận khiến người ta sợ hãi.
“Anh…Anh…”
Giọng của Lâm Tố Tâm không khỏi run rẩy, rốt cuộc cũng nhận ra, bình thường lúc đối mặt với cô, Hạ Minh Tuyên đã tiết chế nhiều lắm mới trông có vẻ bình thản như vậy, anh chân thật, đáng sợ hơn cô tưởng tượng nhiều.
Hạ Minh Tuyên nhận ra cơ thể nhỏ nhắn mảnh mai của Lâm Tố Tâm đang run rẩy trong vô thức, anh càng cảm thấy lồng n.g.ự.c mình ngột ngạt không gì sánh được.
Người con gái này thật sự chẳng hiểu cái gì cả!
Anh đối xử với cô thế nào, lẽ nào cô không hề có một chút cảm giác gì sao? Ở trong mắt cô, anh chỉ là một thằng đàn ông dối trá sao? Hơn nữa, nếu anh chỉ muốn vui đùa với cô một chút thôi thì anh có ít nhất là 100 cách để có thể khiến cô không thể không tự động dâng hiến cơ thể, anh vốn dĩ không cần phải hao tâm tốn sức như thế, cuối cùng còn bị người ta nói là “ghê tởm”!
Hạ Minh Tuyên không muốn đè nén bản thân nữa, anh giữ lấy cằm Lâm Tố Tâm, hung ác hôn lên.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/treu-choc-tong-tai-chi-yeu-co-vo-thien-hau/chuong-182-em-xem-toi-la-gi.html.]
Đó là một nụ hôn không hề dịu dàng chút nào, Lâm Tố Tâm nhanh chóng nếm được mùi m.á.u tanh ở trong miệng.
Thật đáng sợ…
Thì ra, Hạ Minh Tuyên là một người đáng sợ như vậy!
Cô thật sự không nên trêu chọc anh, nên chấp nhận bị đuổi học vào cái lần đầu tiên gặp anh, cũng phải né xa anh ra! Người đàn ông này, cô không chọc nổi!
Ngoài cửa sổ, mưa rền gió dữ vẫn tiếp tục tàn sát bừa bãi, tiếng sấm thậm chí còn đinh tai nhức óc hơn vừa rồi.
Mê Truyện Dịch
…
Ngày hôm sau, lúc Lâm Tố Tâm tỉnh lại, ánh mặt trời đã chói chang ngoài cửa sổ.
Bão tố không biết đã dừng lại từ lúc nào, mặt biển gió êm sóng lặng, bầu trời đã khôi phục lại màu xanh thẳm, chỉ có vài đám mây treo trên không trung, khung cảnh rất yên ắng, dường như cảnh tượng sấm chớp gió rền đáng sợ ngày hôm qua chưa từng xảy ra vậy.
Lâm Tố Tâm bị ánh mặt trời chiếu tỉnh lại, khoảnh khắc mở mắt ra, cô không kịp nhận ra mình đang ở đâu, nhưng mà cảm thấy thân thể hơi đau nhức.
Ký ức về tối hôm qua lập tức tuôn ra trong nháy mắt. Hồi tưởng lại khuôn mặt đẹp trai có biểu cảm lạnh lẽo vô tình của Hạ Minh Tuyên được soi chiếu dưới ánh sáng của tia chớp, và sức mạnh mãnh liệt không thể chống cự đó, trái tim cô không khỏi giật thót.
Cô vô thức muốn đẩy Hạ Minh Tuyên ra để đứng dậy, nhưng người đàn ông bên cạnh phát ra một tiếng “ưm”, cô sợ đánh thức anh, chỉ có thể dừng động tác lại.
Người đàn ông bên cạnh đang nhắm mắt nằm nghiêng, hàng mi dài rũ xuống như hai cái quạt nhỏ, vẻ mặt yên bình, đẹp trai như bức tranh.
Lâm Tố Tâm thấy anh không tỉnh thì cẩn thận từng li từng tí đẩy cánh tay anh ra, len lút xuống giường.
Nhưng mà, ngay lúc chân của Lâm Tố Tâm vừa chạm đến sàn nhà là một giọng nói lạnh lùng bỗng nhiên vang lên bên tai cô: “Em đang làm gì đó?”
Lâm Tố Tâm dừng động tác lại, không dám quay đầu nhìn anh, chỉ thấp giọng giải thích: “Tôi…tôi đi tắm…”
Hạ Minh Tuyên không nói gì, Lâm Tố Tâm xem như anh đồng ý, thuận tay nhặt một cái áo choàng tắm dưới đất lên che chắn cơ thể, rồi chạy thật nhanh vào phòng tắm.
Lâm Tố Tâm soi vào gương, khuôn mặt lập tức đỏ bừng lên, đồng thời nhớ lại cảnh tượng ngày hôm qua.
Lúc đó, cậu ba Hạ thật sự vô cùng tức giận, có khoảnh khắc cô thật sự cho rằng, người đàn ông kia sẽ đánh cô.
Nhưng mà cuối cùng, anh vẫn bỏ qua…
Nhưng mà, mặc dù không có tổn hại gì đáng kể, Lâm Tố Tâm vẫn khí bầu không khí lúc đó dọa sợ, đến bây giờ vẫn còn cảm thấy đáy lòng run run, chưa tỉnh hồn lại.