Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Trêu Chọc Tổng Tài: Chỉ Yêu Cô Vợ Thiên Hậu! - Chương 176:1 Kế hoạch không theo kịp biến đổi

Cập nhật lúc: 2025-07-01 07:16:52
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/AKOms4MFnX

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Một khi trong lòng một người có suy nghĩ không lành, thì rất dễ càng nghĩ càng sâu xa. Lâm Tố Tâm cũng vậy, cô sốt ruột nhìn bốn phía, nhưng vẫn không tìm thấy bóng dáng của Hạ Minh Tuyên, bỗng càng nghĩ càng cảm thấy sợ hãi.

Chắc không phải tên họ Hạ bị đuối nước chứ! Xung quanh đây không thấy một bóng người, giữa đại dương mênh m.ô.n.g yên tĩnh, nếu như… nếu như anh ta thật sự bị gì, cô phải làm sao!

Mê Truyện Dịch

Cô vừa không biết bơi, vừa không có kiến thức cấp cứu, điều quan trọng hơn là ngay cả lái thuyền cô cũng không biết!

Ban đầu Hạ Minh Tuyên thiết đặt thuyền chạy về hướng nào cô hoàn toàn không biết. Hiện tại làm cách nào để thuyền chạy ngược lại, cô căn bản không biết, lẽ nào chỉ có thể trôi nổi vô định trên biển như thế này?

Điều tồi tệ hơn là, bởi vì chiều nay Hạ Minh Tuyên là người kéo cô đi, nên cô không đem theo điện thoại, dĩ nhiên dù có đem, mười phần thì cũng chín phần không có tín hiệu. Trên thuyền trái lại có thiết bị liên lạc với bên ngoài, nhưng mà cô cũng đâu biết dùng?

Trên mặt biển mênh m.ô.n.g vô tận, dường như chỉ còn lại một thuyền, một người.

Lâm Tố Tâm càng nghĩ càng sợ hãi, dựa sát vào lan can, gọi thật lớn: "Hạ Minh Tuyên... Hạ Minh Tuyên... Anh đang ở đâu?"

"Cô nhóc, em đang gọi gì đấy? Lỡ như gọi trúng cá mập thì sao."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/treu-choc-tong-tai-chi-yeu-co-vo-thien-hau/chuong-1761-ke-hoach-khong-theo-kip-bien-doi.html.]

Sau lưng, từ xa truyền tới giọng nói, suýt đã dọa Lâm Tố Tâm sợ đến mức tim ngừng đập.

Cô hoảng loạn quay người, liền nhìn thấy cậu ba nhà họ Hạ toàn thân ướt sũng, chỉ mặc quần bơi từ sau thuyền bò lên, vừa gỡ kính bảo hộ mắt và cởi chân vịt, vừa đi về phía cô.

"Anh... anh... là người hay ma? Tại sao lại lên đây từ đằng sau?"

Hạ Minh Tuyên buồn cười đáp: "Trí tưởng tượng của em phong phú quá rồi thì phải? Tôi lên đây từ đằng sau, là vì sau thuyền có thang, nếu không tôi có thể trông đợi vào chút sức lực của em kéo tôi lên sao?"

Lâm Tố Tâm vẫn chưa hoàn hồn, nói: "Nhưng mà, anh bỗng nhiên mất tích?"

"Chỉ là xuống lặn một lát." Hạ Minh Tuyên nhướng mày, trêu chọc: "Bình thường nhìn em la hét, lá gan rất lớn, sao đến biển thì giống như một chú thỏ hoảng sợ thế..."

"Anh còn nói!" Lâm Tố Tâm đã định thần lại rồi, nhìn dáng vẻ không cho là đúng của anh, cô phút chốc rất tức giận nói: "Dọa c.h.ế.t tôi rồi, anh biết không? Tôi còn tưởng anh bị đuối nước đấy! Đang ở trên biển, tôi làm cách nào tìm người cứu anh? Anh không biết tôi sẽ lo lắng sao?"

Hạ Minh Tuyên ngẩn ra một lúc, ánh mắt trở nên có chút dịu dàng: "Em lo lắng cho tôi?"

Lâm Tố Tâm giậm chân đáp: "Quỷ mới lo lắng cho anh! Tốt nhất c.h.ế.t chìm!" Nói xong, cô nổi giận đùng đùng lườm anh một cái, đi vào trong khoang thuyền.

Loading...