Khi về đến biệt thự, Lâm Tô Tâm mới phát hiện ra điều khiến cô càng thêm phiền muộn, trong biệt thự này không hề có quản gia và giúp việc, điều đó có nghĩa là bây giờ trên đảo chỉ có cô và Hạ Minh Tuyên!
"Giúp việc sao?"
Mê Truyện Dịch
“Đúng vậy!” Lâm Tố Tâm hung hăng trừng mắt nhìn anh, “Đừng nói với tôi là căn nhà rộng lớn này của anh không có người trông coi, vậy thì nó sớm bị mốc rồi!
Hạ Minh Tuyên khoanh tay đứng ở bên cạnh, nhàn nhạt nói: "Vốn dĩ có quản gia, nhưng để tránh bọn họ quấy rầy chúng ta, hôm qua tôi đã cho họ nghỉ phép rồi. À, đúng rồi, tôi đã dặn quản gia nhớ để lại đồ ăn trước khi rời đi rồi, em mau đi xem có gì không rồi nấu đồ ăn đi, tôi đói rồi."
Lâm Tố Tâm đứng đơ tại chỗ, anh đang coi cô là giúp việc sao?
Nhưng cũng đã gần trưa rồi, cô cũng cảm thấy đói nên đanh nói: "Muốn ăn mà không muốn làm thì sao có thể được? Nếu chỉ có hai chúng ta, vậy thì tôi nấu cơm anh rửa bát!"
Hạ Minh Tuyên chỉ im lặng liếc nhìn cô một cái.
Lâm Tố Tâm buồn bã đi vào bếp, phát hiện bên trong tủ lạnh toàn là cá biển, thậm chí còn có mấy con cá sống đang vẫy nhảy bên trong, dọa cô trợn trơn hai mắt.
Nhưng bây giờ ở đây không có đầu bếp và người giúp việc giúp đỡ, chỉ có cái tên cậu ba nhà họ Hạ lắm mồm kia thôi, Lâm Tố Tâm khó khăn lắm mới bắt được một con cá sú mì và cho vào nồi hấp.
Nhưng cô không ngờ là sau khi ăn xong, Hạ Minh Tuyên thực sự đi rửa bát, hơn nữa còn rửa rất sạch, không vỡ một cái nào!
Lâm Tố Tâm nghiến răng nghiến lợi, xem ra không phải anh không biết làm việc nhà, chẳng qua là cố ý sai bảo cô, loại người gì không biết!
Sau khi ăn xong, Lâm Tố Tâm tùy tiện tìm một phòng ngủ, sau đó sắp xếp đồ đạc trong vali, khi nhìn thấy những thứ ở bên trong, cô suýt chút nữa thì nôn ra máu, bikini, váy ngắn, váy ren dài... Mấy cái này thì thôi đi, nhưng bộ đồ lót lưới màu đỏ gợi cảm kia là cái quái gì vậy! Tên họ Hạ kia mang cái này đến đây là có ý gì?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/treu-choc-tong-tai-chi-yeu-co-vo-thien-hau/chuong-1742-duoi-het-bong-den-di-roi.html.]
Nghĩ đến việc Hạ Minh Tuyên cố tình đuổi hết tất cả người trên đảo đi, Lâm Tố Tâm cảm thấy anh ta nhất định là có ý đồ đen tối, cô nhắc nhở bản thân nhất định phải nâng cao tinh thần cảnh giác, phòng bị cẩn thận!
Khi Lâm Tố Tâm cầm bộ đồ lót gợi cảm và suy nghĩ cách tiêu hủy nó, thì đột nhiên một tiếng cười trầm thấp vang lên
"Thế nào? Em có muốn mặc thử để xem có vừa không không?"
Lâm Tố Tâm bỗng chốc đỏ bừng mặt, cô ném bộ đồ lót đi, quay đầu hung hăng trừng mắt nhìn Hạ Minh Tuyên: "Anh có hiểu phép tắc lịch sự không vậy? Không biết vào phải gõ cửa à?"
Hạ Minh Tuyên khẽ cong khóe miệng: "Tại em không đóng cửa mà."
Lâm Tố Tâm nói: “Ai ... Ai biết là anh sẽ mang theo cái này?” Lúc nãy cô quả thật không nghĩ là sẽ nhìn thấy thứ này trong vali nên căn bản không định đóng cửa.
Lúc này, cô mới phát hıện, Hạ Minh Tuyên đã cởi bỏ bộ vest tối hôm qua, đổi sang mặc một chiếc áo phông và quần đùi đi biển, toàn thân mặc giản dị đi nghỉ mát, đầu tóc cũng rất bù xù, anh dựa người vào cửa, khóe miệng nở một nụ cười lười biếng.
Trông có vẻ…còn quyến rũ người khác phạm tội hơn.
Đàn ông đẹp trai thì có ích gì?
Lâm Tố Tâm trừng mắt nhìn anh, hỏi: "Anh tìm tôi có việc gì?"
Hạ Minh Tuyên cười: "Đưa em đi chơi."
“Ra ngoài chơi?” Lâm Tố Tâm nghĩ đến cái quần lót nhỏ nhắn gợi cảm kia, đột nhiên cảm thấy quá nguy hiểm, cô đề phòng liếc anh một cái, nói: “Anh tự đi chơi đi, tôi không đi!