Lâm Tố Tâm bị đôi mắt như màn đêm ấy nhìn chằm chằm, ngây người một giây, cảm thấy nhịp tim của mình bất giác đập nhanh, nhất thời không biết nên nói gì.
Hạ Minh Tuyên thấy cô ngây ngốc, khóe môi cong lên không dễ nhận ra, đi về phía cô.
"Em chậm chạp thật..." Hạ Minh Tuyên nói xong, thuận tay vuốt gương mặt trắng nõn của cô, xúc cảm rất tốt, lại không kìm được mà véo.
Ở đây là cửa công ty nhiều người qua lại đấy!
Lâm Tố Tâm bị dọa bởi hành động ám muội của anh, sau khi định thần lại, mặc kệ đang xấu hổ hay nổi giận, tiến lên ôm cánh tay Hạ Minh Tuyên, nói: "Tôi đã xuống rồi, chúng ta mau về nhà thôi!"
Cô vừa thấp giọng nói, vừa ra sức kéo Hạ Minh Tuyên về phía cửa.
Chân Hạ Minh Tuyên không chút động đậy, anh cười nói: "Gấp làm gì? Chẳng phải em không muốn về sớm vậy sao? Vừa hay đưa tôi tham quan nơi làm việc thường ngày của em đi."
Lâm Tố Tâm thầm biết tên này thấy cô vượt quá thời gian quy định, nên cố tình làm trái ý muốn của cô, cô ngẩng đầu thoáng trừng anh, nói: "Không có, tôi mệt rồi, bây giờ muốn về nhà rồi!" Cùng lúc đó, tay kia của cô móc cánh tay của Hạ Minh Tuyên, hai tay cùng ra sức, muốn kéo anh ra ngoài.
Chẳng phải chỉ muộn vài phút thôi sao? Sự rộng lượng của Hạ Minh Tuyên còn nhỏ hơn lỗ kim!
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/treu-choc-tong-tai-chi-yeu-co-vo-thien-hau/chuong-1721-ngan-dieu-trong-dem.html.]
Hạ Minh Tuyên buồn cười nhìn cô, chút sức của cô nhóc này, kéo nổi anh mới lạ! Trái lại tư thế này, đồng nghĩa đưa cô vào lòng anh.
Hạ Minh Tuyên thuận thế ôm eo cô, trước ánh mắt tức giận của Lâm Tố Tâm, cúi đầu nói bên tai cô: "Cô nhóc, nói câu dễ nghe chút, tôi sẽ đi theo em?"
Lâm Tố Tâm càng trừng anh dữ hơn, nhưng tư thế này của họ thật sự quá ám muội, ánh mắt tò mò xung quanh khiến cô sốt ruột, cô chỉ đành nghiến răng nói: "Anh yêu~ Chúng ta mau về nhà nhé?"
Giọng nói mềm mại của thiếu nữ truyền vào tai, bàn tay Hạ Minh Tuyên nắm chiếc eo mảnh mai của cô bất giác siết một cái, sau đó thả cô ra, anh nói: "Đi thôi."
Mê Truyện Dịch
Lâm Tố Tâm nghe vậy, thả cánh tay anh, chạy nhanh về phía cửa.
Hạ Minh Tuyên cong khóe môi, đi theo bước chân của cô.
Hai người đều không có thì giờ chú ý người khác, vì vậy cũng không phát hiện Shawnee đang đứng ở một góc sảnh lớn, sắc mặt khó coi nhìn biểu cảm thân mật của Hạ Minh Tuyên và Lâm Tố Tâm.
Có thể nhìn thấy Hạ Minh Tuyên ở giải trí Băng Toản, đối với Shawnee mà nói, tuyệt đối là sự vui mừng ngạc nhiên. Thế nhưng, chính vào lúc cô ta do dự tìm cách thu hút sự chú ý của cậu ba nhà họ Hạ, lại nhìn thấy Lâm Tố Tâm chạy tới ôm lấy anh.
Xem ra, cô nhóc này... đã câu được cậu ba nhà họ Hạ rồi? Tuổi còn nhỏ, thủ đoạn thật sự không đơn giản...
Sau khi lên xe, Hạ Minh Tuyên thoáng nhìn cô gái bên cạnh, cười nói: "Tôi bỗng nhớ ra, nghe nói, là phụ huynh của thực tập sinh, có thể yêu cầu công ty cho tham quan em và mọi người tập luyện. Hiện tại người giám hộ là tôi vẫn chưa từng đi tham quan, quá đáng trách rồi, lần sau tôi sẽ đi sớm chút, quan tâm tình hình tập luyện của em một chút."