Lúc điện thoại đổ chuông, Lâm Tố Tâm đang đeo tai nghe, tập trung nghe âm thanh gốc hôm nay vừa mới ghi xong.
Vì vậy điện thoại reo một lúc, cô mới bị Lạc Phi Vũ ở bên cạnh đẩy một cái, ra hiệu cho cô nghe máy.
Lâm Tố Tâm lấy điện thoại từ trong cặp ra xem, mới chợt nhớ, cuộc gọi này chắc là của cậu ba nhà họ Hạ, cô vội cầm điện thoại, trốn vào hành lang nghe máy.
Lạc Phi Vũ nhìn cô rời đi, ánh mắt thoáng sâu xa.
Thông thường thực tập sinh của giải trí Băng Toản đều xuất thân từ gia đình trung lưu, nên không nhạy cảm lắm với đồ vật xa xỉ, về cơ bản không phân biệt được các chi tiết.
Ví dụ như Lâm Tố Tâm và Phùng Tư Tư trong mắt họ, ra ngoài có xe đưa đón, trên người là quần áo túi cặp hàng hiệu, đại khái cũng được tính là thiên kim nhà giàu, nhưng hai người họ rốt cuộc ai giàu hơn, hoàn cảnh ai tốt hơn, e rằng... không người nào biết.
Đối với một học sinh của học viện Ngân Diệu như Lạc Phi Vũ mà nói, điều này rất dễ phân biệt.
Vì vậy lúc nãy khi Lâm Tố Tâm lấy điện thoại ra, cô ta đã nhìn thấy kiểu điện thoại của cô, đồng thời cũng lập tức nhận ra thương hiệu sau lưng điện thoại, đây là mẫu điện thoại xa xỉ do thương hiệu trang sức nổi tiếng thế giới kết hợp với công ty Apple sản xuất, hơn nữa xét về kiểu dáng, hình như còn là hàng đặt làm riêng.
Kể ra thì, từ lúc cô ta quen biết Lâm Tố Tâm, trông Lâm Tố Tâm không khác gì thiên kim hào môn thực thụ, thậm chí còn có chỗ xa xỉ hơn, ví dụ như chiếc điện thoại này, không phải ai cũng có được...
Đều là học sinh của học viện Ngân Diệu, dĩ nhiên Lạc Phi Vũ biết trước đây Lâm Tố Tâm thế nào. Tại sao vài tháng trước cô còn là kẻ đáng thương bị cậu Mộ bỏ rơi, suýt bị đuổi học, vậy mà không bao lâu, thì đã trở mình hẳn rồi?
Lâm Tố Tâm không hề biết Lạc Phi Vũ thông qua một chiếc điện thoại thì đã liên tưởng nhiều như thế, cô vội vã chạy khỏi phòng tập, khó khăn lắm mới nhìn thấy một góc vắng người, nhanh chóng đi tới, nhận cuộc gọi, nhỏ giọng nói: "A lô?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/treu-choc-tong-tai-chi-yeu-co-vo-thien-hau/chuong-1711-sinh-ra-de-toa-sang.html.]
Hạ Minh Tuyên lạnh lùng hỏi: "Em đang ở đâu?"
Mê Truyện Dịch
Lâm Tố Tâm nghe thấy giọng nói vừa lạnh lùng vừa trầm thấp của anh, tim đập chậm một nhịp, ngay sau đó cảm thấy bản thân căng thẳng như vậy thật vô vị, cũng tại cái tên đa tình không có chừng mực Ân Chính Lăng, không việc gì nói linh tinh ở chỗ cô, không những hại cô mấy ngày qua không ngủ được, mà nghe thấy giọng Hạ Minh Tuyên, lại có thể không kìm được nhớ lại những câu như "tôi cảm thấy anh Tuyên thích cô"...
Hạ Minh Tuyên không nghe cô đáp, giọng nói không vui thấy rõ: "Cô nhóc, trả lời tôi! Em vẫn đang ở giải trí Băng Toản? Có cần tôi nhắc em không? Bây giờ đã là mười một giờ tối rồi."
Lâm Tố Tâm nhìn thời gian trên màn hình điện thoại: Mười giờ ba mươi tám phút.
Con mắt nào của Hạ Minh Tuyên nhìn ra bây giờ là mười một giờ vậy? Hình như làm tròn cũng không tính như thế mà!
Nhưng cô không dám cãi Hạ Minh Tuyên, chỉ đành nhỏ giọng giải thích: "Sắp khảo hạch hàng tháng rồi, tuần trước tôi thi trung học, có rất nhiều buổi huấn luyện không tham gia, anh để tôi tập luyện thêm chút đi..."
"Làm nũng cũng vô ích!" Hạ Minh Tuyên lạnh lùng nói: "Em về ngay cho tôi!"
Mẹ nó! Đúng là bạo chúa!
Chân mày Lâm Tố Tâm giật một cái, cảm thấy vừa rồi bản thân đúng là tự mình đa tình cực kỳ! Nghe giọng điệu của anh ta đi, giống như thích cô không chứ? Cảm giác có thù với cô thì đúng hơn!
Não cô trúng gió mới bị lời nói của Ân Chính Lăng làm ảnh hưởng, nghĩ thôi cũng biết, cậu chủ đào hoa đó nói được mấy câu đáng tin đâu.
Hơn nữa, ai đang làm nũng hả?! Cô đang giận, đang phẫn nộ!
Lâm Tố Tâm nghiến răng, giọng điệu cũng không tốt bao nhiêu nữa, nói: "Tôi không về! Cũng đến thời khắc quan trọng của khảo hạch rồi, nếu tôi không cố gắng một chút, bị loại thì phải làm sao?"