Ở học viện Ngân Diệu, người thu hút sự chú ý nhất chính là con em dòng chính của mười gia đình quyền thế và đời thứ hai của phe thực quyền trong gia tộc. Có không ít tài phiệt lớn chi tiền để con cái vào Ngân Diệu, chính là vì tạo mối quan hệ với họ, là cấp đặc quyền trong đặc quyền xứng đáng của Ngân Diệu.
Kể từ khi cậu ba nhà họ Hạ tốt nghiệp, con em dòng chính của mười gia đình quyền thế trong học viện Ngân Diệu chỉ còn hai người: Kỳ Vân Triệt - cậu hai nhà họ Kỳ và Ân Chính Lăng - cậu sáu nhà họ Ân.
Chú hai của Kỳ Vân Triệt là thành viên của hội điều hành Ngân Diệu, anh ta ở trong học viện cũng rất thu hút sự chú ý của người khác, nhưng sức khoẻ của anh ta từ trước đến nay không tốt, phần lớn thời gian trong năm đều xin nghỉ, tính cách cũng cực kỳ kín đáo, căn bản không có bao nhiêu người gặp anh ta tại học viện.
Nhưng Ân Chính Lăng hoàn toàn ngược lại.
Là con trai nhỏ nhất và được cưng nhất của nhà họ Ân, sự phong lưu bất kham của anh ta không chỉ đứng nhất học viện Ngân Diệu, mà ngay cả giới thượng lưu trong nước Hoa Hạ ai ai cũng biết.
Năm nay Ân Chính Lăng đã học năm tư rồi, còn Lâm Tố Tâm vẫn còn là học sinh cao trung, vì vậy cô chưa từng gặp qua Ân Chính Lăng, nhưng căn cứ vào đủ loại lời đồn trong học viện Ngân Diệu, cô vẫn rất dễ dàng đối chiếu Ân Chính Lăng và người đàn ông trước mặt cô.
Ngoại hình đẹp như một cô gái, thích để tóc mái dài, có đôi mắt hoa đào mê người, ăn mặc cá biệt, là khách quen của các tuần lễ thời trang quốc tế; quen thói phong lưu, hoa khôi của trường, hoa khôi của khoa về cơ bản đều là dàn hậu cung xinh đẹp của anh ta...
Lâm Tố Tâm chớp mắt, vẫn có chút chưa định thần lại.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/treu-choc-tong-tai-chi-yeu-co-vo-thien-hau/chuong-1621-cong-tu-dao-hoa-tim-den-tan-cua.html.]
Chẳng phải giang hồ đồn Ân Chính Lăng đang nghỉ dưỡng ở Trung Hải sao? Đã về trường rồi sao? Có điều, tại sao anh ta lại xuất hiện ở đây vào sáng sớm? Đến tìm Hạ Minh Tuyên ư? Tên họ Hạ hình như không ở thành phố Thiên Hải mà?
Mê Truyện Dịch
Ân Chính Lăng nhìn thấy cô, mắt chợt sáng lên, sải bước đi tới, nói: "Cô gái này, cô đúng là xinh đẹp như lời đồn, hơn nữa rất có khí chất, không hổ danh là... À, khụ khụ, tên cô là gì?"
"Hả?" Lâm Tố Tâm bị anh ta làm cho giật mình, ngây người một lúc, mới đáp: "À, tôi, tôi tên là Lâm Tố Tâm."
Ánh mắt Ân Chính Lăng thoáng tò mò, cười nói: "Thì ra là cô Lâm, nghe danh đã lâu! Tôi là Ân Chính Lăng, bạn thân lúc nhỏ của anh Tuyên, chúng tôi là bạn tốt hai mươi năm rồi, cô không cần xa lạ. Tôi có mang chút quà cho cô, xin nhận cho."
Ân Chính Lăng chỉ sau lưng, vài người giúp việc đã dời rất nhiều rương đồ vào trong.
Lâm Tố Tâm ngây người nhìn anh ta quen đường đi vào phòng khách ngồi xuống, có chút lúng túng.
Ân Chính Lăng và Hạ Minh Tuyên có giao tình, chuyện này trước kia cô cũng từng nghe nói, trong mười gia đình quyền thế hai nhà được coi là rất thân thiết, đây thật sự không phải chuyện gì đáng ngạc nhiên.
Có điều, cậu sáu nhà họ Ân chắc là có nơi để ở mà? Tại sao sáng sớm lại chạy đến nhà họ Hạ? Anh ta đến làm gì? Cô có cần đón tiếp anh ta một chút không? Nhưng, bản thân cô cũng là khách, hình như không có tư cách gì?
Hơn nữa, cô sắp muộn học rồi...