Lâm Tố Tâm cúi đầu không nói lời nào, Từ Tiêu Ý lại không buông tha cơ hội tiến thêm một bước đả kích cô.
Anh lại điểm tên cô, nói: “Đặc biệt là Lâm tiểu thư, cô đạt được 95 điểm trong cuộc thi nhạc lý vòng hai, chứng tỏ nội dung cô không am hiểu rất ít. Những người khác có lẽ cần học bù nhiều chỗ, sẽ có cảm giác không biết theo ai, nhưng cô chỉ cần bản thân có tâm, thêm nỗ lực là có thể bổ sung khuyết thiếu, đơn giản là chính cô không cố gắng.”
Từ Tiêu Ý ngừng một giây, lại nói: “Tôi nghĩ tôi đã từng nói với cô, tôi ghét nhất, là người rõ ràng có thiên phú, lại không muốn dốc hết toàn lực tranh thủ. Nếu cô lại làm tôi thất vọng, có lẽ thiên tài điểm cao như cô, sẽ là người đầu tiên rời khỏi Băng Toản!”
Lâm Tố Tâm cảm thấy mồ hôi lạnh sau lưng ứa ra.
Loại người như Từ Tiêu Ý, chỉ cần là anh nhận định chính xác, cái gì cũng dám làm.
Giống như lúc thi vòng hai, rõ ràng hai đợt trước cô đạt được điểm cao, cũng không trái với quy định kiểm tra, đổi thành những người khác, có lẽ sẽ cho cô tham gia cơ hội kiểm tra vòng thứ ba. Nhưng Từ Tiêu Ý nói không cho cô kiểm tra, thì thật sự đuổi cô ra.
Cho nên, cô không chút nghi ngờ, nếu trong lúc mình ở Băng Toản có chỗ biểu hiện không tốt, Từ Tiêu Ý sẽ không chút do dự đã cô ra khỏi đội ngũ thực tập sinh.
Từ Tiêu Ý châm chọc mỉa mai bình luận xong, cuối cùng tuyên bố: “Trải qua hôm nay, tôi nghĩ tất cả mọi người biết, thủ hạ dưới tay tôi khó sống nhất, nếu không muốn tiếp tục làm thực tập sinh, thừa dịp hợp đồng còn chưa ký xong, có thể đổi ý. Bắt đầu từ thứ bảy tuần sau, phải bắt đầu đi học dày đặc, lên tinh thần cho tôi. Mặt khác nhắc nhở mọi người, tuần sau sẽ có một bài kiểm tra, hy vọng cho đến lúc đó, mọi người…… Đều đã chuẩn bị sẵn sàng.”
Chờ đến lúc Từ Tiêu Ý rời đi, mỗi người đều không hẹn cùng nằm lên trên bàn, cảm giác thể xác và tinh thần của mình đã chịu đả kích nghiêm trọng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/treu-choc-tong-tai-chi-yeu-co-vo-thien-hau/chuong-1502-co-qua-khien-nguoi-khac-that-vong-roi.html.]
Hồ giám đốc vẫn đầy mặt tươi cười, vẻ mặt hòa khí nói cho mọi người, có thể về nhà, hơn nữa dặn dò nhóm thực tập sinh nhất định phải nắm chặt thời gian, xử lý xong vấn đề hợp đồng, có vấn đề kịp thời liên hệ.
Lâm Tố Tâm bước chân nặng nề đi ra ngoài, cảm thấy tâm trạng tốt của mình vào buổi sáng rời giường đã hoàn toàn bị tiêu hao hết.
Lạc Phi Vũ bước nhanh đuổi theo cô, nói: “Tố Tâm, cô còn ổn chứ?”
Mê Truyện Dịch
Lâm Tố Tâm gật gật đầu, nói: “Không có việc gì, tính tình Từ tổng giám là vậy, lần trước tôi đã từng được chứng kiến.”
Lạc Phi Vũ nhìn cô một cái, có chút tò mò hỏi: “Cô và Từ tổng giám có ân oán gì sao? Tôi cảm thấy anh ta hình như hơi nhằm vào cô?”
Lâm Tố Tâm không biết nói thế nào, hơn nữa cũng cảm thấy không cần thiết nói tỉ mỉ với một nữ sinh hôm nay mới quen, chỉ nói: “Lần trước vào lúc thi vòng hai, đã xảy ra một chút hiểu lầm, hẳn là không tính là chuyện lớn.”
“Ra vậy!” Lạc Phi Vũ thấy cô không chịu nói tỉ mỉ, cũng không truy hỏi, “Thật ra, tôi cảm thấy cô không cần khổ sở, Từ tổng giám nhằm vào cô, cũng là coi trọng cô mà! Cô kiểm tra thi nhạc lý vòng hai được 95 điểm cơ mà, nghe nói là mười mấy năm cũng chưa từng xuất hiện điểm cao như thế, chắc chắn Từ tổng giám ký thác kỳ vọng cao với cô, mới yêu cầu đặc biệt cao. Tôi còn nghĩ là Từ tổng giám nhằm vào tôi đấy, đáng tiếc anh ta không nhìn tôi lần nào.”
Lâm Tố Tâm kinh ngạc quay đầu lại nhìn Lạc Phi Vũ, có chút bất ngờ.
Nữ sinh này biết nói quá đấy?