Lâm Tố Tâm nhíu mày, kéo tay áo Phùng Tư Tư: “Chuyện gì đấy?”
Phùng Tư Tư quay đầu nói với cô vài câu, nhưng trong hội trường quá ồn ào, cô căn bản nghe không rõ.
Phùng Tư Tư nhìn vẻ mặt hoang mang của cô, dùng ngón tay chỉ lên bục phát biểu.
Lâm Tố Tâm ngẩng đầu nhìn, lập tức đối diện với một khuôn mặt vô cùng đẹp trai, ngũ quan cực kỳ xuất sắc, dáng người cao lớn đồ sộ, còn có khí chất ưu nhã xuất chúng, không thể nghi ngờ gì, đó là một quý công tử nhà giàu xuất thân vô cùng danh giá.
Nhưng cái khuôn mặt hoàn mỹ này lọt vào mắt Lâm Tố Tâm thì lại thành ra gợi đòn cực kỳ.
Đây chẳng phải là tên háo sắc cuồng tự luyến không biết xấu hổ mà đêm qua đã quấy rối cô đó sao??
Tiếng vỗ tay dần dần lắng xuống, nhưng các nữ sinh trước sau trái phải Lâm Tố Tâm vẫn còn đang hưng phấn bàn luận xôn xao.
“Tôi không nhìn lầm chứ? Đây là cậu ba Hạ đó! Sao anh ấy lại xuất hiện ở đây!!! Tôi còn tưởng rằng, sau khi anh ấy tốt nghiệp thì sẽ không thể nào nhìn thấy anh ấy ở trong trường được nữa chứ!”
“Đương nhiên là anh ấy rồi, vừa rồi cậu không nghe hiệu trường nói sao? Cậu ba Hạ sẽ đảm nhiệm chức tổng điều hành Ngân Diệu, sau này có phải sẽ thường xuyên được nhìn thấy anh ấy ở trường không?”
“Trời ơi trời ơi, thế mà lại có chuyện này sao!”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/treu-choc-tong-tai-chi-yeu-co-vo-thien-hau/chuong-1342-that-su-la-cau-ba-ha.html.]
“Đúng là trăm hay không bằng một thấy, cậu ba Hạ thật sự đẹp trai hơn lời đồn nhiều a a a a, sao có thể như vậy được, tôi ngất đây…”
Phùng Tư Tư thì kéo tay áo Lâm Tố Tâm, kích động nói: “Năm ngoái mình vẫn còn hối tiếc vì vào trường muộn quá, cậu ba Hạ tốt nghiệp rồi, nào ngờ, năm nay anh ấy đã lấy thân phận tổng điều hành để trở về! Nghe nói lúc anh ấy còn ở trường là thần tượng của toàn trường đấy, các hotboy bây giờ hoàn toàn không thể so được với anh ấy đâu!”
Lâm Tố Tâm xám mắt lại: “Nhìn ra rồi…”
Mẹ nó, có cần khoa trương vậy không? Có cần không? Chẳng phải chỉ là một tên đàn ông thúi “hữu danh vô thực” thôi sao?
Thật sự tuyệt vọng với cái thế giới này quá, đẹp trai là rất tài giỏi à? Cả một đống người cũng không nhìn ra bên ngoài vẻ đẹp hào nhoáng đó chính là một bụng ý nghĩ xấu xa, hoàn toàn là một tên biến thái xấu bụng, không biết xấu hổ!
Lâm Tâm Tố quên có chọn lọc, cậu ba Hạ không chỉ trẻ tuổi đẹp trai, hơn nữa còn có quyền thế, hơn nữa tuổi còn trẻ mà đã có thể giải quyết hết mọi thế lực trong và ngoài gia tộc để leo lên làm người thừa kế của nhà họ Hạ, trong giới con em nhà giàu hạng nhất, không ai có thể sánh được với năng lực của anh.
Mê Truyện Dịch
Trong lúc Lâm Tố Tâm đang vô cùng khó chịu mà phỉ nhổ thì Hạ Minh Tuyên đã đứng vững vàng trước bục phát biểu, bắt đầu đọc diễn văn khai giảng.
Ban đầu Lâm Tố Tâm cho rằng, bây giờ mọi người đang bàn tán sôi nổi, khung cảnh ầm ĩ như thế, cho dù Hạ Minh Tuyên có đọc diễn văn thì cũng không ai nghe rõ. Nào ngờ, cậu ba Hạ vừa mở miệng là phía dưới lập tức lặng ngắt như tờ. Các nữ sinh vừa rồi còn hưng phấn châu đầu ghé tai, tất cả đều ăn ý ngậm miệng lại, ánh mắt chăm chú nhìn lên sân khấu.
Lâm Tố Tâm không khỏi nghiến răng nghiến lợi.
Mẹ kiếp, khí thế của thằng cha này có cần mạnh mẽ như vậy không? Đúng là người so với người, tức c.h.ế.t người! Còn nữa, anh ta có trêu hoa ghẹo nguyệt quá không, cả một đám nữ sinh nhìn chằm chằm anh ta như thế là có ý gì?