Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Trêu Chọc Tổng Tài: Chỉ Yêu Cô Vợ Thiên Hậu! - Chương 128:1 Chắc không phải anh thất tình chứ?

Cập nhật lúc: 2025-07-01 07:13:00
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/AKOms4MFnX

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Sau khi Lâm Tố Tâm rời đi, cả một buổi tối Hạ Minh Tuyên đều không yên lòng, vì vậy dùng tốc độ nhanh nhất để kết thúc cuộc họp.

Ngồi lại trước bàn làm việc, anh không chút do dự mở camera giám sát phòng Lâm Tố Tâm ra, kế hoạch chạy trốn của con thỏ nhỏ đáng thương cứ thế mà bị bại lộ trước mắt đại ma vương ngay giây phút đầu tiên một cách bi thảm.

Hạ Minh Tuyên cau mày, nhìn thiếu nữ trong màn hình bận rộn lấy từng bộ đồ trong tủ quần áo ra, trải lên giường, sau đó gấp lại. Cô lấy đi toàn bộ đồ đạc mà mình mang tới, còn những trang phục, trang sức…mà Hạ Minh Tuyên tặng cho cô, tất cả đều được giữ nguyên tại chỗ.

Con nhóc này muốn chuồn sao?

Hạ Minh Tuyên quả thật không thể tin vào hai mắt mình, một người đàn ông đẹp trai nhiều tiền như anh, trước nay luôn là đối tượng để phụ nữ tranh giành nhau, còn bây giờ thì sao, anh đã biểu đạt hứng thú của mình với Lâm Tố Tâm một cách rõ ràng rồi, thế mà con nhóc này chẳng những không mừng rỡ như điên rồi nhào vào lòng anh, ngược lại còn đóng gói hành lý chuẩn bị chạy nữa chứ?

Vị hôn phu như anh có điều gì khiến cô không hài lòng sao?

Lẽ nào…cô vẫn chưa quên được cái tên họ Mộ đó…

Hạ Minh Tuyên đột nhiên nhớ ra nội dung mà Phó Tư Khâm đã báo cáo với anh mấy ngày hôm trước. Mộ Hàn Khanh từ cố ý tới tìm Lâm Tố Tâm khi cô thi lại, còn cùng nhau trốn rất lâu trong một phòng học mà camera giám sát không quay lại được. Tuy lúc đó trông như đã tan rã trong sự buồn bực rồi, nhưng mà, sau cái lần gặp gỡ đó, Lâm Tố Tâm đã bắt đầu đối nghịch với anh?

Cậu ba Hạ hiển nhiên sẽ không nghĩ tới, mình là người gây sự, hơn nữa thái độ còn không hề dịu dàng quan tâm, hù dọa khiến người ta chạy mất, mà chỉ tức giận bất bình nghĩ: Con nhóc này bị mù sao? Anh có điểm nào không mạnh hơn Mộ Hàn Khanh chứ?

Anh dựa lưng vào ghế, vừa nhìn video giám sát vừa nhẹ nhàng gõ ngón tay lên mặt bàn.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/treu-choc-tong-tai-chi-yeu-co-vo-thien-hau/chuong-1281-chac-khong-phai-anh-that-tinh-chu.html.]

Nếu dám chủ mưu chạy trốn thì đừng trách anh lòng dạ độc ác…

Mê Truyện Dịch

Trong lúc Hạ Minh Tuyên đang suy nghĩ xem nên làm thế nào để đào hố cho Lâm Tố Tâm nhảy, để cô phải khóc lóc nhào vào lòng mình cầu xin tha thứ, thì điện thoại di động của anh đột nhiên vang lên.

Hạ Minh Tuyên không khỏi nhíu mày, nhưng vẫn đưa tay cầm lấy điện thoại di động.

Đây là số điện thoại cá nhân của anh, vô cùng ít người biết, ngoài cha mẹ, những người họ hàng gần và mấy người bạn thời thơ ấu ra thì chỉ có Lâm Tố Tâm biết - mặc dù do anh cưỡng chế tự lưu vào.

Hạ Minh Tuyên nhìn lướt qua màn hình, nghe máy: “Chuyện gì? Nói mau!”

Chàng trai ở đầu bên kia điện thoại sững lại một chút mới nói: “Anh Tuyên, ai chọc giận anh sao? Nóng nảy thế”.

Hạ Minh Tuyên tức giận nói: “Rốt cuộc có chuyện gì? Không có gì thì tôi cúp đây, ngày hôm nay không rảnh dài dòng với cậu”.

Chàng trai nghe thấy giọng anh không ổn lắm, đánh giá tình hình một phen, sau đó vẫn lựa chọn nói nhanh: “Cũng không có gì, ngày mai em không thể nào tới trường tham gia lễ khai giảng được, nói với anh một tiếng”.

Hạ Minh Tuyên cau mày nói: “Ân Chính Lăng, sao cậu lại trốn tiết? Năm tư đại học rồi, chỉ còn một năm cuối cùng nữa thôi, cậu không thể yên phận một chút sao? Tôi nhớ cậu đã đồng ý với dì Ân là năm nay sẽ tốt nghiệp kia mà? Hơn nữa, cậu muốn xin nghỉ thì tìm tôi làm gì? Trực tiếp tìm chủ nhiệm lớp của cậu đi!”

Ân Chính Lăng nhanh chóng cười xòa nói: “Anh Tuyên, anh xem anh kìa, hai ta là ai với ai chứ? Chuyện anh tiếp nhận chức vụ tổng điều hành của học viện Ngân Diệu, trong mười gia tộc lớn ai mà không biết? Em tìm anh không chỉ là muốn xin nghỉ, nếu mẹ em có hỏi, anh phải giúp em một tay…”

Loading...