“Gì?”. Lâm Tố Tâm cảm thấy đầu óc mình hỗn loạn như một đống bùi nhùi, hoàn toàn không hiểu rõ, rốt cuộc Hạ Minh Tuyên đang nói đến chuyện gì.
Nhận thức rõ thân phận của mình? Cô có thể có thân phận gì đây! Chính vì quá hiểu rõ sức nặng của mình nên cô mới quyết định dọn ra khỏi biệt thự của Hạ Minh Tuyên đó chứ. Nếu không thì…suốt ngày đối diện với khuôn mặt đẹp trai đến mức khiến người người oán trách như thế, có đôi khi cô cũng sợ mình sẽ bị mê hoặc, rồi mắc phải sai lầm khiến mình hối tiếc không kịp.
Ánh mắt của Hạ Minh Tuyên lạnh như băng, Lâm Tố Tâm bị anh nhìn chằm chằm, cảm thấy mình như một con mồi bị dã thú để mắt đến vậy, lông tơ dựng đứng hết cả lên.
Hạ Minh Tuyên dứt khoát đè cô ngã trên ghế salon, nắm lấy cằm cô, cho cô một nụ hôn nóng bỏng.
Ban đầu Lâm Tố Tâm hoảng sợ đến mức quên cả phản kháng, nhưng rất nhanh, cô đã bị hôn đến mức đầu óc mơ màng, căn bản không nhớ nổi mình đang ở đâu nữa.
Lúc Hạ Minh Tuyên buông môi cô ra, Lâm Tố Tâm chỉ cảm thấy trong miệng toàn mùi m.á.u tươi, mẹ kiếp, không phải bị anh ta cắn nát rồi chứ? Cái người này là quỷ hút m.á.u à?
Đột nhiên, điện thoại trên bàn làm việc vang lên một tiếng “bíp”, sau đó lập tức phát ra giọng nói của một người đàn ông: “Cậu ba, xin hỏi cuộc họp có tiếp tục nữa không?”
Mê Truyện Dịch
Giọng nói này nhất thời kéo hai người trở về thực tại.
Động tác tay của Hạ Minh Tuyên sững lại, Lâm Tố Tâm nhân cơ hội này, chợt co đầu gối lại, mạnh mẽ thúc về phía hạ bộ của anh.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/treu-choc-tong-tai-chi-yeu-co-vo-thien-hau/chuong-1271-di-ngon-truoc-luc-lam-chung.html.]
Hạ Minh Tuyên không kịp đề phòng, lại bị cô đá trúng phóc, sắc mặt đột ngột thay đổi, cũng may Lâm Tố Tâm vừa rồi mê man nên chân hơi run, không dùng được bao nhiêu sức, cho nên cú đá này không có lực sát thương lớn lắm.
Nhưng dù là thế, đây cũng là lần đầu tiên cậu ba Hạ cảm nhận được cái gì gọi là “đau trứng” chân chính, không thể không buông lỏng Lâm Tố Tâm ra.
Lâm Tố Tâm nhanh chóng nhảy xuống ghế salon.
Hạ Minh Tuyên nguy hiểm híp mắt lại, đây là lần đầu tiên có phụ nữ dám đối xử với anh như vậy đấy! Hơn nữa, con nhóc này đã không phải là lần đầu tiên “bạo hành gia đình” với anh rồi, lần trước khi hôn cô, anh bị tát một cái bạt tai, lần này thì tốt hơn rồi, trực tiếp đá vào bộ phận quan trọng của anh luôn, cô thật sự xuống tay được đấy!
Mặc dù khi Phó Tử Khâm dạy thuật phòng thân cho cô thì đã có báo cáo với anh trước rồi, anh cũng đồng ý, nhưng đó là để cô đối phó với những người đàn ông có ý đồ không yên phận với cô thôi, chứ không phải để cô đối phó với ông xã của mình!
Con nhóc quỷ này thật sự thiếu dạy dỗ mà.
Lâm Tố Tâm thấy sắc mặt của Hạ Minh Tuyên càng ngày càng u ám, thầm biết không ổn rồi, cũng không thèm sửa sang lại quần áo nữa mà xoay người chạy thẳng ra cửa. Ngay lúc vặn chốt cửa thì cô phát hiện ra, cửa bị khóa rồi.
Cô sợ mất mật xoay người lại thì thấy Hạ Minh Tuyên thuận tay ném cái điều khiển từ xa đi và bước nhanh về phía cô.
Lưng Lâm Tố Tâm áp lên ván cửa, nỗ lực an ủi anh: “Hạ Minh Tuyên…anh tỉnh táo lại một chút, tôi tôi tôi không cố ý đá anh đâu, ai…ai bảo anh làm chuyện đó với tôi chứ, là con người thì đều muốn phản kháng thôi”.