Những người như Phó Tử Khâm, nhà họ Hạ cũng chỉ huấn luyện tám người cho người thừa kế tương lai là cậu ba nhà họ Hạ.
Giang Dịch Thâm là trợ thủ đắc lực của Hạ Minh Tuyên, cũng là trong một lần Hạ Minh Tuyên bị ám sát mới phát hiện bên cạnh anh còn có vệ sĩ lợi hại như vậy bí mật bảo vệ.
Ánh mắt của Giang Dịch Thâm dừng lại hai giây trên người Phó Tử Khâm, nhưng Phó Tử Khâm không hề nhìn đi chỗ khác, như thể căn bản không quen anh ấy.
Giang Dịch Thâm ho nhẹ một tiếng, đám học sinh mồm năm miệng mười đang cố lý giải sự tình ngoài cửa lập tức im lặng.
Anh ấy liếc nhìn Hà Lệ Sa đang trốn ở một bên định lẻn đi và nói: “Em Hà Lệ Sa, trên thông báo nghỉ học của em không phải đã nói rất rõ lý do nghỉ học rồi sao? Hơn nữa chúng tôi cũng đã giải thích với em về chuyện này, lúc đó em đâu có bất kỳ ý kiến phản đối nào.”
Hà Lệ Sa cúi đầu, không dám lên tiếng.
Nhưng có người trong đám học sinh lại xen vào: “Thưa thầy, vậy rốt cuộc là nguyên nhân gì vậy, tại sao thầy không thể nói rõ trước mặt mọi người? Vả lại, theo lý mà nói nếu có học sinh nghỉ học thì nên đăng thông báo giải thích trên trang web của trường, sao lại lén lút như vậy?”
Giang Dịch Thâm trầm giọng nói: “Sở dĩ không đăng thông báo là để giữ chút thể diện cho em Hà. Nếu em Hà đã không trân trọng cơ hội này, còn muốn ra ngoài bôi nhọ các giáo viên của phòng giáo vụ, vậy tôi cũng không cần giữ bí mật cho em nữa. Chiều nay, giải thích về việc nghỉ học của bạn Hà Lệ Sa sẽ được công bố trên trang web, đến lúc đó các em có thể xem. Nếu còn có nghi vấn thì có thể phản ánh với nhà trường.”
Đám học sinh đưa mắt nhìn nhau, thấy Giang Dịch Thâm nói chắc chắn như vậy, dường như trong tay nắm được thóp khiến Hà Lệ Sa không thể không nghỉ học, điều này làm người ta có chút khó hiểu. Sự việc dường như không giống với những gì họ tưởng tượng?
Có người quay lại nhìn Hà Lệ Sa, muốn xem cô ta có phản ứng gì, tại sao không trực tiếp phản bác.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/treu-choc-tong-tai-chi-yeu-co-vo-thien-hau/chuong-1102-tu-lam-tu-chiu.html.]
Giang Dịch Thâm thấy không ai nói gì, nhàn nhạt nói: “Nếu không có vấn đề gì khác, mọi người giải tán đi. Đây là khu văn phòng của tòa nhà hành chính, các em ở đây đã làm ảnh hưởng đến công việc của các giáo viên rồi.”
Nói xong, anh ấy đóng cửa lại, trở về văn phòng tiếp tục bàn bạc công việc của phòng giáo vụ với Trưởng phòng Vu.
“Này, vừa rồi khi thầy giáo kia nói, Hà Lệ Sa liền im lặng. Cậu nói xem có phải cậu ta chột dạ không?”
“Tôi cũng thấy kỳ lạ. Cơ hội tốt như vậy, sao cậu ta không thanh minh cho mình? Hoặc là quá nhát gan, hoặc là chột dạ. Nhìn tính tình thường ngày của cậu ta, không giống người không dám nói chuyện khi gặp giáo viên?”
Nghe những lời bàn tán này, Lâm Tố Tâm thầm cười.
Trộm gà không được còn mất nắm thóc, chính là nói loại người như Hà Lệ Sa, rõ ràng đã đuối lý, còn dám ra mặt đổ tội cho người khác, giờ gặp báo ứng cũng là đáng đời.
Chắc chắn chiều nay sau khi thông báo nghỉ học của Hà Lệ Sa được đăng lên sẽ gây náo động cả trường. Còn danh tiếng của Hà Lệ Sa e là sụp đổ rồi, nếu những học sinh trước kia bị cô ta hãm hại muốn kiện cô ta phỉ báng hoặc làm tổn hại danh dự, nói không chừng còn phải ra tòa đền tiền.
Mê Truyện Dịch
Lâm Tố Tâm cố nén cười, bày ra vẻ mặt lo lắng và kinh ngạc, đang định chế nhạo Hà Lệ Sa vài câu, lại đột nhiên nghe thấy mấy tiếng kêu từ phía sau.
“Ơ? Hà Lệ Sa ngất rồi!”
“Ôi, thật sự ngất xỉu rồi, lay cậu ta cũng không tỉnh!”
“Mau đưa cậu ta đến bệnh viện của trường!”