Hà Lệ Sa nhào tới, Lâm Tố Tâm vẫn còn đang sững sờ, nhưng cô nhanh chóng phản ứng lại.
Cô ta đây là đang giả bộ đáng thương nơi đông người, là đang đào hố để cô nhảy xuống!
Giờ nhiều người như vậy, đa số đều là học sinh bình thường không rõ đầu đuôi câu chuyện, thấy Hà Lệ Sa khóc lóc đáng thương như vậy, cô lại có vẻ bực mình, nghe thấy lời nói đổi trắng thay đen của cô ta, rất dễ nghĩ rằng, nhất định là Lâm Tố Tâm ép Hà Lệ Sa nghỉ học, mà Hà Lệ Sa đã cầu xin cô như vậy, cô vẫn không chịu giơ cao đánh khẽ!
Quả nhiên, nhìn thấy bộ dạng thê thảm của Hà Lệ Sa, một số người đã bắt đầu lén lút bàn tán.
“Haizzz, tuy thường ngày Hà Lệ Sa thực sự khá kiêu căng, nhưng bắt cô ta nghỉ học vẫn hơi quá đáng. Mọi người đều không dễ gì mới vào được Ngân Diệu, đây là muốn hủy hoại tiền đồ của người ta!”
“Đúng đó, cá cược gì đó, cũng không thể đều cho là thật, có thể tha thì tha cho người ta. Lâm Tố Tâm này cũng thật tàn nhẫn, không có chút lòng cảm thông nào.”
“Nói sao nhỉ, tôi cũng từng bị bạn học có tiền bắt nạt, tôi cũng hiểu được Lâm Tố Tâm. Nhưng nghỉ học đúng là có chút quá đáng, bắt Hà Lệ Sa chính thức xin lỗi là được rồi!”
Lâm Tố Tâm biết nếu cô không bác bỏ thì ngày mai tin đồn về việc cô bức ép Hà Lệ Sa sẽ lan ra toàn trường. Như vậy, rõ ràng cô là người có lý, nhưng lại trở thành người bức hại Hà Lệ Sa.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/treu-choc-tong-tai-chi-yeu-co-vo-thien-hau/chuong-1082-xem-ai-gia-bo-gioi-hon.html.]
Nghĩ đến đây, Lâm Tố Tâm cười lạnh, thật sự coi cô là kẻ yếu dễ bắt nạt, cho rằng cô không biết nóng giận sao? Cô chỉ là cảm thấy cãi nhau với người khác quá hạ thấp phẩm cách, không thích phí lời mà thôi, không có nghĩa là cô không trị được cô ta!
Mê Truyện Dịch
Lâm Tố Tâm lộ ra vẻ mặt kinh ngạc nói: “Chuyện gì vậy bạn Hà? Cậu bị đuổi học sao? Tôi cũng vừa mới nghe nói qua!”
Hà Lệ Sa lau nước mắt: “Bạn Lâm à, cậu đừng như vậy nữa, tôi đã biết hết rồi, là do vụ cá cược đúng không? Không phải là tôi không muốn nghỉ học, nhưng nếu tôi rời khỏi Ngân Diệu như vậy, cha tôi chắc chắn sẽ đánh gãy chân tôi! Cậu bỏ qua cho tôi được không?”
Giả bộ, cô tiếp tục giả bộ đi, ai không biết giả bộ chứ?
Lâm Tố Tâm tiếp tục nói với vẻ bối rối: “Bạn Hà này, cậu đang nói cái gì vậy? Vụ cá cược chẳng qua chỉ là nói đùa, tôi căn bản không cho là thật, sao có thể bắt cậu nghỉ học vì chuyện này chứ?”
Hà Lệ Sa nói: “Nhưng mà, giáo viên ở phòng giáo vụ đã nói, là tôi đắc tội ai đó…… Bạn Lâm này, tôi có thể công khai xin lỗi cậu, cậu xem là muốn đăng lên diễn đàn hay dán thông báo xin lỗi trên bảng thông báo của trường đều được, chỉ cần đừng bắt tôi nghỉ học, cậu muốn bao nhiêu tiền tôi cũng có thể đền cho cậu!”
Lâm Tố Tâm lắc đầu nói: “Tôi đã nói rồi, tôi căn bản không coi là thật, sao lại cần cậu xin lỗi chứ? Hơn nữa, cậu cũng biết thân thế của tôi, một trẻ mồ côi gia cảnh bần hàn như tôi, lấy đâu ra bản lĩnh tác động đến giáo viên phòng giáo vụ chứ?”
Lời này là sự thật, các học sinh đứng ngoài quan sát cũng có người xen vào: “Đúng đó, Hà Lệ Sa, cậu có nhầm không? Lâm Tố Tâm có thể bắt cậu nghỉ học?”
Hà Lệ Sa lại nức nở nói: “Cậu đừng lừa tôi, tôi đã nhìn thấy hết rồi. Xe cậu ngồi là của vị thiếu gia nào? Chắc chắn là rất có bản lĩnh đúng không? Là tôi có mắt mà không nhìn thấy Thái Sơn, sau này tôi thật sự không dám nữa!”