Nhìn thấy Lâm Tố Tâm bước vào, Hà Lệ Sa lập tức quay người lại, hung hăng nhìn cô chằm chằm và nói: “Tôi biết rồi, chắc chắn là cô động tay động chân ở sau lưng đúng không? Chắc chắn là cô!”
Lâm Tố Tâm sững sờ một giây, sau đó bật cười: “Cô Hà, tôi không hiểu cô đang nói cái gì.”
Mặc dù cô có chút không rõ, rốt cuộc là chuyện gì, nhưng Hà Lệ Sa tức giận như vậy, chắc chắn không phải chuyện tốt, không ảnh hưởng đến việc cô hả hê trước.
Hà Lệ Sa thấy cô cười, quả nhiên vô cùng tức giận, sải bước lao tới.
“Là cô, chắc chắn là cô giở trò! Nếu không sao tôi đột nhiên lại nhận được thông báo nghỉ học?”
“Cô nhận được thông báo nghỉ học?” Lâm Tố Tâm hỏi với vẻ mặt kinh ngạc.
Sự kinh ngạc của cô không phải là giả vờ, mặc dù cô đã thắng cược, nhưng cô cũng biết rằng Hà Lệ Sa có lẽ không chịu chủ động thôi học. Nếu cô ta không đi, thành thật mà nói Lâm Tố Tâm vẫn chưa nghĩ được sẽ làm gì.
Đương nhiên, không phải Lâm Tố Tâm chưa từng nghĩ tới việc trực tiếp cho Hà Lệ Sa nghỉ học thông qua quan hệ của cậu ba nhà họ Hạ, nhưng đến giờ cô vẫn chưa gặp Hạ Minh Tuyên! Tất nhiên càng không thể nói đến việc ra tay với Hà Lệ Sa.
Chẳng lẽ Hạ Minh Tuyên đã giúp cô nghĩ trước rồi sao?
Khuôn mặt thường ngày trang điểm xinh đẹp của Hà Lệ Sa lúc này trông có chút dữ tợn, cô ta nghiến răng nói: “Cô còn giả bộ cái gì? Ngoài cô ra, còn ai sẽ đối phó với tôi như thế này? Chẳng qua tôi chỉ đánh cược với cô. Thua cược rồi thì sao, chỉ là một trò đùa mà thôi! Cô vì một trò đùa mà bắt ép bạn học nghỉ học, cô cũng quá độc ác, nhẫn tâm rồi!”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/treu-choc-tong-tai-chi-yeu-co-vo-thien-hau/chuong-1061-co-khong-phai-la-dua-vao-dan-ong-sao.html.]
Lâm Tố Tâm nghe xong những lời không biết xấu hổ này, nhưng cô không tức giận, vẫn cười nhạt nói: “Tôi độc ác? Tôi nhẫn tâm? Đây chỉ là một trò đùa? Mấy ngày trước không biết là ai đăng bài bảo tôi mau nghỉ học nhỉ? Cũng không biết là ai uy h.i.ế.p tôi, muốn cho Phùng Tư Tư cũng cùng nghỉ học với tôi?”
“Cố……” Hà Lệ Sa chợt nghẹn lời, nhưng nhanh chóng phản ứng lại, “Đó chẳng qua chỉ là những lời nói lúc tức giận mà thôi! Bạn bè cãi nhau, nói mấy lời quá khích cũng là bình thường đúng không? Cô chỉ vì chút chuyện này mà thật sự cho người ép tôi nghỉ học?”
Lâm Tố Tâm cười lạnh nói: “Thứ nhất, tôi không nghĩ đó là lời nói lúc tức giận, tôi vẫn còn nhớ dáng vẻ cười trên nỗi đau của người khác khi các người ép tôi nghỉ học trước đây, lúc đó sao cô không nói đây là trò đùa?”
Hà Lệ Sa sững sờ.
Lâm Tố Tâm lại nói: “Thứ hai, tôi chẳng qua chỉ là một học sinh xuất thân vô cùng bình thường, vừa không có tiền, cũng không có quyền, tôi có gì có thể ép buộc cô nghỉ học?”
Hà Lệ Sa chợt không nói nên lời.
Mê Truyện Dịch
Lâm Tố Tâm nói không sai, cô ta thực sự là một cô gái xuất thân từ một gia đình rất bình thường, trong số các học sinh thi tuyển vào, phần lớn đều có gia cảnh tốt hơn cô ta.
Mặc dù bản lĩnh câu dẫn đàn ông của cô ta quả thực rất mạnh, nhưng ngay cả một thiên kim tiểu thư như Đỗ Lâm Nhi, muốn cho Lâm Tố Tâm nghỉ học, cũng đã mất rất nhiều công sức, cuối cùng vẫn không làm được. Lâm Tố Tâm đã dụ dỗ được ai mới có thể có được bản lĩnh cho cô nghỉ học? Mà người đàn ông đó, sẽ làm điều này vì một người phụ nữ vui chơi qua đường sao?
Nhưng ngoài cô ta ra, còn có ai sẽ gây khó dễ cho cô?
Hà Lệ Sa nhìn cô chằm chằm một lúc rồi nói: “Bản thân cô không có bản lĩnh đấy, nhưng ai biết được cô lại dụ dỗ được người đàn ông nào? Nghe nói gần đây cô lại đổi một chiếc xe khác, sau khi bị cậu Mộ đá, đã tìm được ít nhất hai người đàn ông đúng không? Cô có bản lĩnh như vậy, không tiếc mở rộng đùi, nói không chừng thật sự có người mù mắt sẵn sàng giúp cô?”