Uống xong trà chiều, theo ý của Phùng Tư Tư, hai người nên tiếp tục đi ăn một bữa hải sản lớn, sau đó đi KTV hát, tốt nhất là qua đêm.
Trải qua một cuộc sống căng thẳng và phiền muộn trước đây, Lâm Tố Tâm cũng muốn nhân cơ hội này vui vẻ một chút, nhưng cuối cùng cô vẫn đau khổ từ chối lời mời của Phùng Tư Tư.
“Tôi vẫn không nên đi thì hơn.” Lâm Tố Tâm giải thích: “Tuần sau nữa tôi phải thi bổ sung, tôi vẫn còn chưa ôn được mấy.”
Mê Truyện Dịch
Nghe thấy ba chữ “thi bổ sung”, sắc mặt Phùng Tư Tư lập tức tái mét, vội vàng nói: “Vậy cậu mau về ôn tập đi, tôi không làm lỡ thời gian của cậu nữa! Nghe nói thi bổ sung mà không qua sẽ bị lưu ban, như vậy chúng ta sẽ không thể ở cùng một lớp, cậu phải cố lên nhé!”
Sau khi nghe lời này, sắc mặt của Lâm Tố Tâm cũng rất xấu. Phùng Tư Tư rốt cuộc có biết an ủi người khác không, tại sao nghe xong cô lại cảm thấy áp lực hơn……
Mấy ngày tiếp theo, Lâm Tố Tâm đều vùi đầu vào học, đã nhiều năm không đọc sách giáo khoa trung học như vậy, bỗng nhiên bắt đầu học thực sự khiến cô rất đau đầu.
May mà trong trí nhớ của chủ cơ thể này vẫn còn một số nội dung của chương trình lớp mười, cộng thêm việc sau này Giang Dịch Thâm đã mời một đàn chị học bá của khoa đại học làm gia sư, như vậy mới giúp cô có thêm chút tự tin để vượt qua kỳ thi.
Ba ngày trước kỳ thi bổ sung, phòng giáo vụ còn chu đáo gửi những điều cần biết khi thi bổ sung vào email của từng thí sinh.
Lâm Tố Tâm bi thảm phát hiện ra, khi thi bổ sung, không chỉ phải xuất trình thẻ dự thi, chứng minh thư và thẻ học sinh, mà còn phải xuất trình thẻ trường. Nhưng thẻ trường của cô từ sau khi bị hết hiệu lực lần trước vẫn chưa lấy được thẻ mới.
Lâm Tố Tâm đương nhiên không biết rằng thẻ trường của cô không phải là chưa làm xong, cũng không phải là không dùng được, chỉ là bị khóa trong ngăn kéo trong thư phòng của cậu ba nhà họ Hạ, không thể nhìn thấy mặt trời mà thôi.
Nhưng mà, không có thẻ trường thì không thể tham gia thi bổ sung.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/treu-choc-tong-tai-chi-yeu-co-vo-thien-hau/chuong-1052-oan-gia-ngo-hep.html.]
Lâm Tố Tâm bối rối, gọi điện cho phòng giáo vụ để hỏi về vấn đề này.
Mới đầu, giáo viên trả lời điện thoại khăng khăng rằng thẻ trường của cô có thể dùng được, hơn nữa đã được cô lấy đi rồi, không có chuyện chưa làm xong, còn khiển trách cô vì đã không bảo quản tốt giấy tờ, mới làm được mấy tuần đã làm mất.
Nhưng trước sự kiên quyết của Lâm Tố Tâm, đối phương vẫn nói rằng sẽ xin ý kiến chỉ đạo của trưởng phòng về việc này.
Nào ngờ giáo viên này sau khi xin ý kiến trở lại, giọng điệu liền thay đổi: “Em Lâm này, sau khi chúng tôi xác minh, thẻ trường của em đúng là chưa làm xong, nhưng giờ làm cũng không kịp nữa, hai ngày này em sắp xếp thời gian đến phòng giáo vụ làm chứng minh báo mất giấy tờ là có thể đi thi.”
Đây lại là tình huống gì? Làm thẻ trường khó đến vậy sao? Ba ngày cũng không làm được?
Lâm Tố Tâm đầy hoang mang, luôn cảm thấy có điều gì đó kỳ lạ. Nhưng nghĩ đến việc bây giờ cô phải thi bổ sung, không thể đắc tội với giáo viên ở phòng giáo vụ, hơn nữa người ta cũng sẵn sàng đồng ý giúp cô làm chứng minh, nên cũng không hỏi thêm.
Sáng hôm sau, sáng sớm cô đã lên chiếc Maserati hào nhoáng đến cổng tòa nhà hành chính, xuống xe đi thẳng đến phòng giáo vụ.
Tuy nhiên, khi cô vừa bước đến cửa phòng giáo vụ, đã nghe thấy tiếng cãi vã từ trong văn phòng.
“Sao mọi người có thể làm như vậy?! Dựa vào đâu mà đưa thông báo thôi học cho em? Mọi người có biết khó khăn lắm em mới có thể vào Học viện Ngân Diệu không? Mọi người có lý do gì để bắt em nghỉ học?”
Giọng nói sắc bén chói tai nghe có chút quen thuộc, lẽ nào gặp người quen rồi?
Lâm Tố Tâm đẩy cửa bước vào, đối mặt với vẻ mặt vừa kinh ngạc vừa tức giận của Hà Lệ Sa.