Trên Đường Chạy Nạn Nhặt Được Tiểu Phúc Bảo , Cả Nhà Đổi Vận - Chương 94:--- Tình Thiên nhỏ miệng nhếch lên, òa khóc nức nở ---
Cập nhật lúc: 2025-10-14 12:55:39
Lượt xem: 7
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Cứ mỗi khi đến bữa tối, khắp nơi trong thôn vọng tiếng gọi con trẻ về nhà dùng bữa. Ở mấy nhà đám nhóc nghịch ngợm, nào cũng gọi khản cả giọng mới lôi chúng về. hôm nay thì khác, hôm nay hầu như nhà nào trong thôn cũng đang hầm thịt, bọn trẻ sớm còn tâm trí chơi đùa bên ngoài, tất thảy đều vểnh tai chờ nhà gọi ăn cơm!
“Về nhà ăn cơm thôi!”
Mèo Dịch Truyện
Bên bắt đầu gọi, bên ngoài dù là đang việc đang chơi đùa, bọn trẻ đều vội vã chạy một mạch về nhà. Diệp Hướng Lỗi bình thường là kẻ lười về nhà ăn cơm nhất, nhưng hôm nay chạy như bay. Vừa bước chân cửa, y chạy thẳng phòng bếp, thấy Diệp Quyên Nhi đang múc thịt từ nồi , liền lập tức dừng bước, buột miệng hỏi: “Nương, thịt nai tối nay sẽ do đó chứ?”
Tay Diệp Quyên Nhi đang múc thịt bỗng khựng , nàng đầu con trai với vẻ mặt khó chịu: “Là đó, thì ?”
Diệp Hướng Lỗi lập tức biến sắc, chậu thịt mà mặt y đầy vẻ rối rắm.
Diệp Quyên Nhi tức giận vớ lấy cây chổi cạnh bên đ.á.n.h m.ô.n.g con trai một cái.
“Ta dù nấu ăn, cũng nuôi lớn ba chị em các ngươi. Ngươi nếu ăn thì cút , và cha ngươi hai ăn!”
Lưu Toàn thấy hai con cãi , liền vội vàng bước hòa giải, kéo cánh tay Diệp Hướng Lỗi lôi con trai ngoài.
“Con thật chọc nương con tức giận.”
Diệp Hướng Lỗi ủy khuất : “Ta cũng chọc tức giận, nhưng món ăn thật sự khó ăn. Ngày thường nhịn nhịn cũng thôi , khó khăn lắm mới ăn một bữa thịt... đều uổng phí cả miếng thịt ngon lành đó.”
“Ngươi mau nhỏ một chút , để nương ngươi thấy tức giận.” Lưu Toàn đầu phòng bếp, thấy Diệp Quyên Nhi , lúc mới nhỏ giọng tiết lộ với con trai, “Yên tâm , tìm tam nãi của con đến cho, nấu xong hết , nương con chỉ việc trông lửa thôi.”
Diệp Hướng Lỗi lúc mới nở nụ , nhưng nhanh tiếc nuối : “Tay nghề của tam nãi cũng tầm thường thôi, nếu thể tìm nương Tình Thiên đến giúp nấu thì mấy.”
Y l.i.ế.m liếm môi. Tuy chỉ mới ăn hai bữa cơm, nhưng Diệp Hướng Lỗi sớm tay nghề của Diệp Đại Tẩu chinh phục.
Lưu Toàn lườm con trai một cái: “Ngươi đúng là nghĩ thật!
Người cho nhà nhiều thịt nai như , nương con đang để trả nhân tình đây!
Ngươi thì , còn đến hầm thịt cho ngươi nữa ?”
Nghe lời Lưu Toàn , Diệp Hướng Lỗi mới , thịt nai trong nhà là do nhà Tình Thiên tặng.
“Ta còn tưởng là nương mua đó chứ…”
“Nương ngươi thể nỡ ?” Lưu Toàn giơ tay chọc trán con trai , “Thịt nai tặng, nàng còn nỡ hầm hết, vẫn giữ một miếng định ngày mai mang lên thành giao cho Trình sư phụ, mong thể chăm sóc cho ca ca con.”
Diệp Hướng Lỗi suy nghĩ : “Vậy cũng đưa cho Vương của tư thục ?”
Y hỏi câu , thật để so sánh với ca ca y. Chủ yếu là bình thường khi chuẩn lễ vật ba tiết hai tết, Diệp Quyên Nhi đều chuẩn giống cho cả hai bên, để tránh thiên vị, nên y theo bản năng liền hỏi một câu như .
Ai ngờ Diệp Quyên Nhi múc thịt xong từ phòng bếp .
Diệp Quyên Nhi xong lời , tức giận đến chịu nổi. Nàng đặt cái chậu đựng thịt trong tay xuống thớt đá, vớ lấy cây gậy bên cạnh đ.á.n.h m.ô.n.g Diệp Hướng Lỗi hai cái.
“Ôi!” Diệp Hướng Lỗi nhảy bật lên ba thước, “Nương, đ.á.n.h gì!”
“Ngươi đ.á.n.h ngươi gì! Ta tặng thịt nai cho Trình sư phụ, thể dạy ca ca ngươi học nghề.
Tặng cho Vương tác dụng gì? Để y giả vờ thấy khi ngươi trốn học? Hay là lúc ngươi ngủ y nhỏ tiếng để đ.á.n.h thức ngươi dậy ?
Diệp Hướng Lỗi cho ngươi , nếu học phí năm nay đóng , sớm cho ngươi nữa!
Ta cũng , tâm tư của ngươi căn bản việc học hành, hà cớ gì tốn tiền oan cho ngươi!
Mỗi năm tiêu hơn hai mươi lạng bạc, ngươi học cái gì?
Có tiền đó, thể mua bao nhiêu thịt mà ăn?”
Nếu là con của khác, phụ mẫu , e rằng sớm hổ đến mức tìm cái lỗ chui xuống. Diệp Hướng Lỗi xong nhe răng , giơ tay vỗ vỗ vai Diệp Quyên Nhi : “Nương, cuối cùng cũng nghĩ thông , sớm sách, cứ ép học.
Gia đình lãng phí tiền của, chịu tội, hà cớ gì chứ.”
Diệp Quyên Nhi suýt chút nữa con trai chọc tức c.h.ế.t, hợp là nàng tốn tiền thành của nàng ?
Lưu Toàn vội vàng đến hòa giải.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tren-duong-chay-nan-nhat-duoc-tieu-phuc-bao-ca-nha-doi-van/chuong-94-tinh-thien-nho-mieng-nhech-len-oa-khoc-nuc-no.html.]
“Thôi , nó tính tình thế nào hôm nay mới , vì chuyện mà tức giận đáng ?
Lại đây, bưng cho, mau nhà ăn cơm thôi.”
Lưu Toàn , bưng cái chậu thớt đá nhà. Diệp Hướng Lỗi cũng lẽo đẽo theo nhà, chỉ để một câu cho Diệp Quyên Nhi: “Nương, tức giận gì, mau tới , ăn nóng mới ngon.”
Diệp Quyên Nhi suýt nữa hai cha con chọc cho bật . ngửi thấy mùi thịt nai thơm lừng, Diệp Quyên Nhi cũng lười so đo với hai họ nữa. Bởi vì tức giận mà ăn ít thịt chẳng càng thiệt thòi hơn .
Diệp Hướng Lỗi một ăn mấy miếng thịt lớn mới giảm tốc độ gắp thịt, trong lòng dâng lên một chút tiếc nuối nhàn nhạt. Công bằng mà , tay nghề của tam nãi vẫn , so với nương y thì tuyệt đối là một trời một vực. nếu so với nương Tình Thiên thì vẫn còn một cách lớn. Mặc dù Diệp Hướng Lỗi cũng từng ăn thử thịt nai do Diệp Đại Tẩu hương vị , nhưng y tự nhận định trong lòng rằng, chắc chắn ngon hơn nhiều so với món tam nãi .
Tuy chút tiếc nuối, nhưng điều đó hề cản trở tốc độ ăn thịt của Diệp Hướng Lỗi. Y chỉ thoáng cảm khái một chốc, tiếp tục ngấu nghiến ăn thịt.
Ngay lúc vợ chồng Diệp Quyên Nhi và Diệp Hướng Lỗi đang bên bàn ăn kịp chuyện, bên Lưu Quả Phụ cũng hầm xong thịt nai. Vì Vương Đại Phượng thường xuyên trợ cấp cho nhà đẻ, nên Lưu Quả Phụ tuy keo kiệt nhưng vẫn chút của riêng. Hôm nay Vương Đại Long ngã xuống nước còn sinh bệnh, nàng xót con đến chịu nổi, nên thà tốn thêm tiền, cũng cố mua hai cân thịt nai về tẩm bổ cho con trai.
“Đến đây, ăn cơm thôi!” Lưu Quả Phụ bưng món thịt nai nấu xong nhà, đặt cái bát lớn lên bàn giường, với cháu trai, “Chính Bảo, mau lên giường ăn cơm , lát nữa sẽ nguội mất.”
Vương Chính Bảo cần nàng , vội vàng bò lên giường. Lưu Quả Phụ sang sương phòng gọi Vương Đại Hổ qua ăn cơm.
Trên giường, hai cha con Vương Đại Long và Vương Chính Bảo căn bản đợi những khác, bắt đầu ăn ngấu nghiến. Xuân Hoa đất, cha và ca ca ăn thịt, thèm đến nỗi ngừng nuốt nước bọt. Giang Thị thấy , lo lắng lát nữa bà bà trở về mắng , liền vội vàng kéo con gái phòng bếp.
Trong nồi hầm thịt nai trống , Lưu Quả Phụ múc sạch sẽ, chỉ còn hai đĩa thức ăn thừa đen sì là món gì mép bếp, cùng hai cái bánh bột. Giang Thị cầm một cái bánh bột bẻ , chà xát mấy vòng trong nồi hầm thịt nai, thấm hết phần nước sốt còn bám thành nồi bánh, đưa cho Xuân Hoa : “Mau ăn con, nương chấm nước thịt cho con , thơm lắm!”
Xuân Hoa đón lấy cái bánh bao với tâm trạng phức tạp, c.ắ.n từng miếng nhỏ. Cái bánh bột chấm nước thịt quả thực ngon hơn bình thường, nhưng Xuân Hoa lúc , trong lòng còn thỏa mãn với chút hạnh phúc nhỏ bé nữa. Nàng luôn kìm mà nghĩ, Tình Thiên bây giờ đang gì? Có đang bên cạnh Diệp Đại Tẩu, ăn miếng thịt nai do nàng đút ?
Diệp Đại Tẩu tối nay bốn món, hai món mặn hai món chay. Món mặn đương nhiên đều là thịt nai. Một miếng thịt ba chỉ ngon nhất của con nai, kho một chậu lớn. Món là để cho già và bọn trẻ giải thèm. Một miếng thịt bắp nai tự nhà giữ , đem luộc chín thái thành từng lát mỏng như cánh ve, những đường vân đó khỏi cũng đẽ đến nhường nào. Món là để cho các nam nhân uống rượu. Món chay thì cải thảo xào chua và khoai tây trộn cay, đều khai vị và giải ngán, kết hợp với món thịt thì hợp nhất.
Khi các món ăn đều dọn lên bàn, Diệp Lão Tam cuối cùng cũng trở về từ bờ sông.
“Lão Tam, xe nước thế nào ? Ngày mai sửa xong ?” Diệp Lão Đại hỏi.
“Đại ca, yên tâm , sửa xong .” Diệp Lão Tam lau mồ hôi, nhe răng , “Có kinh nghiệm , nhanh hơn nhiều, nhanh tay nhanh chân một chút, kịp xong và lắp đặt khi trời tối.
Vừa nãy thử qua , thể xuất nước .”
Quách Thị , giọng điệu mang theo chút oán trách : “Biết sớm sửa xong nhanh như , hôm nay nên để Lão Tứ giúp gánh nước.
Sáng nay cho mệt đến chiều về phòng xuống là ngủ ngay, tiếng ngáy vang trời.
Nhị tẩu, nhị ca cũng như ?”
Nói xong lời , trong phòng im lặng như tờ. Diệp Lão Nhị và Diệp Nhị Tẩu đều tiếp lời. Chuyện giúp Diệp Khánh Viễn gánh nước là do Diệp Lão Thái Thái phân phó. Bây giờ câu đó tiếp lời ? Nói mệt, chẳng tương đương với oán trách lão thái thái ? Nói mệt, vẻ Diệp Lão Tứ chút giả tạo. Thế là hai chỉ đành im lặng gì.
Diệp Lão Tứ vội vàng hòa giải : “Không chỉ gánh mấy gánh nước thôi , đây ở ngoài cửa ải từng , mệt !
Hơn nữa, Khánh Viễn ca , dù nương gọi , tự cũng giúp đỡ.”
Diệp Lão Tứ xong chút chột lén Diệp Lão Thái Thái, lo lắng bà mắng Quách Thị. Không ngờ Diệp Lão Thái Thái thèm nhấc mí mắt : “Hôm nay ai cũng rảnh rỗi, đều mệt rã rời , mau ăn cơm , gì khi ăn xong.”
Quách Thị chuẩn sẵn tinh thần mắng, ngờ Diệp Lão Thái Thái nhẹ nhàng bỏ qua, cũng khỏi chút bất ngờ. Thật nàng cũng , mở miệng là dễ mắng. nếu lời đến miệng mà thể nhịn , thì là nàng . Hôm nay hiếm khi mắng, điều khiến nàng trong lòng đôi chút đắc ý. Nghĩ bụng lão thái thái quả nhiên vẫn thương xót nàng đang mang thai, dần dần bắt đầu bao dung nàng .
những khác đều rõ, Diệp Lão Thái Thái sở dĩ mắng Quách Thị, căn bản vì nàng đang mang thai, mà là vì lời nàng tuy mấy dễ , nhưng xuất phát điểm là vì xót xa Diệp Lão Tứ. Diệp Lão Thái Thái là nương, thấy Quách Thị xót Lão Tứ, dù bản ưa cô con dâu , trong lòng vẫn thấy thoải mái.
Thế là cả gia đình vui vẻ dùng bữa tối. Diệp Nhị Tẩu và Diệp Tam Tẩu chủ động nhận lấy việc dọn dẹp bàn ghế rửa bát. Diệp Đại Tẩu đang chuẩn giúp một tay, nào ngờ Tình Thiên kéo .
“Làm gì đó con?”
Tình Thiên gì, thần thần bí mật kéo nàng trong phòng .
“Nương, đây , con đồ tặng .”
“Đồ gì mà thần thần bí mật ?”
Diệp Đại Tẩu tủm tỉm theo con gái phòng, còn hiểu chuyện gì đang xảy . Liền thấy Tình Thiên mím môi, òa nức nở.
“Oa——”
Tiếng lập tức vang vọng khắp cả sân.