Trên Đường Chạy Nạn Nhặt Được Tiểu Phúc Bảo , Cả Nhà Đổi Vận - Chương 91:---: Hộ Vệ Thân Cận Của Tình Thiên ---
Cập nhật lúc: 2025-10-14 12:55:36
Lượt xem: 11
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Diệp Khuê xách thịt về nhà, đường thu hút ít ánh mắt của dân làng. Phải rằng, cuộc sống của nhà Diệp Khuê vẫn luôn mấy dư dả. Con cả nhà nàng đang học trò việc vặt ở huyện, bây giờ còn nghề. Tuy là bao ăn bao ở, nhưng thể giúp gia đình việc, cũng chẳng tiền công, ba ngày lễ hai ngày thọ còn biếu quà sư phụ. Con thứ hai bây giờ vẫn đang học tư thục, học phí cùng tiền quà cáp ba ngày lễ hai ngày thọ cũng là một khoản chi nhỏ. Bởi , Diệp Khuê thường ngày tiết kiệm, dịp lễ tết, nàng hiếm khi chịu mua thịt. Hơn nữa, ngay cả khi đón năm mới, cũng thấy nàng mạnh tay mua nhiều thịt như .
Thế nên nhanh xáp bắt chuyện.
“Khuê nhi, miếng thịt của thật là ngon, còn béo hơn miếng nhà nữa!”
“Mua là lắm , muộn, lúc đến thì thịt ba chỉ bán hết sạch!”
“Khuê nhi , còn mua cả sườn non thế? Đáng lẽ nên mua hết thịt ba chỉ chứ.”
“ đó, sườn non nạc nhiều xương, lời bằng thịt ba chỉ .”
Diệp Khuê , mang theo vài phần đắc ý : “Đâu mua , các vị còn ? Ta cái tên bủn xỉn , mà nỡ lòng chứ?”
Mọi nàng tự trêu chọc , đều bật . nếu mua, nhiều thịt như , chẳng lẽ…
Diệp Khuê sắc mặt , đắc ý : “Đây là do cháu trai hiếu kính đó!”
“Thật giả ?”
“Muội đừng lừa nha?”
Diệp Khuê đáp: “Các vị cứ xem kỹ mà xem, miếng thịt ba chỉ nặng hơn hai cân, sườn non cũng ba cân tròn trịa, là những chỗ ngon, gộp thế nào cũng hai trăm văn tiền.
Bây giờ còn thu hoạch mùa thu, trong nhà đều sắp cơm ăn , cho dù nỡ mua cũng nào tiền mà mua chứ!”
“Đây đều là do cháu trai tặng ?”
Ánh mắt mấy phụ nữ đều lộ vẻ ngưỡng mộ.
“ đó, nó còn cố ý để dành cho những phần ngon nhất.
Ta cần, nhưng nó cứ nhất quyết biếu, giúp nó thu xếp bán thịt hươu, đây là phần mà xứng đáng nhận.
Các vị xem đứa nhỏ , giúp gì cho nó chứ?
Chẳng chỉ là động động miệng thôi , thật là quá khách khí.”
“Khuê nhi , cái mối tình của thật sự uổng công nhận .”
“Tuy là từ Quan Ngoại đến, nhưng nhà việc vẻ trọng tình trọng nghĩa!”
“Phải là, đại cháu trai nhà thật sự bản lĩnh, một săn nhiều thứ như mang về.”
Diệp Khuê bình thường là một khiêm tốn, đặc biệt là còn gả rể ở rể, để khác lưng, nàng ít khi kể chuyện nhà với dân làng. Hôm nay sở dĩ cứ thế xách thịt dạo quanh làng, chính là giúp lão Diệp gia vài câu .
Bây giờ thấy mục đích đạt , Diệp Khuê cùng khen ngợi Diệp lão đại vài câu, lúc mới tâm mãn ý túc xách thịt về nhà.
Hai miếng thịt nên như thế nào, trong lòng nàng tính toán kỹ càng. Tối nay sẽ thịt ba chỉ, cho hai cha con trong nhà giải thèm, đó riêng một bát, sáng mai mang đến huyện thành cho con trai lớn. Còn miếng sườn non , lát nữa về sẽ dùng dây treo xuống giếng, sáng mai mang cả thành, tặng cho sư phụ của con trai lớn. Đây tuyệt đối là món quà đáng mặt mũi. Đến lúc đó thành dạo một vòng, xem mua chút gì về biếu lão Diệp gia. Lão Diệp gia đối nhân xử thế, nàng cũng thể qua loa . Có mới là đạo lý lâu dài trong việc giao thiệp.
Diệp lão đại nào Diệp Khuê ở trong làng khen một phen, y khi dọn dẹp sạch sẽ sân viện, liền ôm chiếc hộp đựng tiền trở về phòng , ào một tiếng đổ hết đống đồng tiền giường sưởi.
Diệp lão đại hưng phấn gọi: “Nương tử, mau đây đếm tiền!”
Còn đợi Diệp đại tẩu tới, Tình Thiên chạy bên giường sưởi hỏi: “Cha, đếm thế nào ạ?”
“Tình Thiên đếm ?” Diệp lão đại đưa tay ôm con gái lên giường sưởi, vốc một nắm đồng tiền đặt mặt nàng hỏi.
“Thầy Ngụy dạy ạ.” Tình Thiên bới bới đống đồng tiền mặt, “Một cái, hai cái, ba cái… mười cái.” Nàng chỉ đếm từ một đến mười, về thầy Ngụy còn dạy.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tren-duong-chay-nan-nhat-duoc-tieu-phuc-bao-ca-nha-doi-van/chuong-91-ho-ve-than-can-cua-tinh-thien.html.]
Diệp đại tẩu lúc tới thấy, hôn Tình Thiên một cái : “Tình Thiên nhà thật thông minh, thầy Ngụy dạy qua là nhớ rõ ràng như .”
“Nào, Tình Thiên giúp cha cùng đếm tiền.” Diệp lão đại tủm tỉm .
Diệp đại tẩu , đưa tay chọc trán Diệp lão đại một cái, trách yêu : “Chàng , từng thấy tiền ? Đâu đầu săn , mà còn hưng phấn đến mức !”
“Đây là của ngoài ý , đương nhiên là vui !” Diệp lão đại , chia đồng tiền thành ba đống, “Nào, chúng cùng đếm.”
Khóe miệng Diệp lão đại hôm nay từng hạ xuống, vẫn cứ cong cao vút. Mặc dù y bao giờ thể hiện , nhưng thực chuyện Diệp đại tẩu bán một công thức món ăn năm mươi lạng bạc đường , thực sự tạo cho y áp lực lớn.
Trước đây khi ở Quan Ngoại, trình độ săn b.ắ.n của Diệp lão đại là một hai trong làng, vì Diệp gia chỉ thường xuyên thịt ăn, mà phần dư còn thể mang bán kiếm tiền. bây giờ Quan, môi trường xung quanh Dung Khê thôn đối với y xa lạ, y cũng còn thể tiếp tục săn con mồi . Đặc biệt bây giờ thêm Tình Thiên, Diệp lão đại cảm thấy gánh nặng vai càng thêm nặng nề.
Hôm nay thể săn con hươu , chỉ cho thấy trong núi ở Dung Khê thôn vẫn còn đủ động vật để săn bắt, mà còn chứng minh y vẫn khả năng cho vợ con sống những ngày . Vì , mặc dù đầu kiếm tiền từ con mồi săn , nhưng khoản tiền trong lòng Diệp lão đại, trọng lượng giống như những .
Tuy nhiên, những lời , Diệp lão đại đều . Những chuyện , đàn ông tự gánh vác là .
Một nhà ba quây quần giường sưởi vui vẻ đếm tiền. Diệp đại tẩu tiện thể dạy Tình Thiên : “Con đếm mỗi mười đồng tiền thì đặt thành một đống nhỏ, mười đống nhỏ đặt cùng , thì chính là một trăm đồng tiền. Mười cái một trăm đồng tiền đặt cùng , thì chính là một điếu tiền, ngoài thể đổi thành một lạng bạc.”
Để chiều Tình Thiên, hai vợ chồng cũng đếm từng mười đồng một. Cuối cùng đếm xong, tổng cộng hai điếu tiền và hai ba trăm văn lẻ. Diệp đại tẩu dùng dây buộc hai điếu tiền cho chắc chắn, đặt chiếc rương khóa.
Sau đó Diệp đại tẩu đếm mười đồng tiền, nhét chiếc túi nhỏ của Tình Thiên, vỗ vỗ : “Tình Thiên hôm nay giúp cha đếm tiền, thật giỏi, đây là phần thưởng cho con, để dành mua kẹo ăn nha.”
Tình Thiên từ khi theo vợ chồng Diệp lão đại đến nay, từng thiếu thốn thứ gì, cũng từng thiếu thốn cái gì. Đây vẫn là đầu tiên nàng sở hữu tiền thuộc về . Nàng vui mừng khôn xiết, hai bàn tay nhỏ cứ ôm chặt lấy chiếc túi buông, cứ như thể chỉ cần buông tay , đồng tiền sẽ bay mất .
Diệp lão đại và Diệp đại tẩu dáng vẻ nhỏ bé của nàng chọc .
Diệp lão đại : “Tình Thiên nhà chúng đúng là tham tiền một chút!”
“Tham tiền một chút cũng gì .” Diệp đại tẩu vội vàng che chở con gái , “Tham tiền một chút thì tiền càng tích nhiều, cuộc sống cũng càng ngày càng .”
“, đúng!” Diệp lão đại vội vàng phụ họa.
Những đồng tiền còn Diệp đại tẩu đặt một chiếc hộp, nhét trong tủ nhỏ cạnh giường sưởi, để dành cho gia đình thỉnh thoảng dùng đến.
Thịt hươu bán nhiều tiền như , nhưng vẫn là khoản lớn nhất. Vật quý giá nhất con hươu thực là da hươu và sừng hươu. Sừng hươu cứ để đó vội bán, nhưng da hươu thì nhanh chóng xử lý.
Diệp lão đại bàn với Diệp đại tẩu : “Ngày mai nhà cô hỏi thăm, tìm một thợ giỏi, tốn chút tiền để xử lý da hươu cho sạch sẽ và khô, nương tử thấy thế nào?”
Miếng da lột xuống thể dùng trực tiếp để quần áo chăn da, cần thuộc da , khi da trở thành da thuộc mới thể sử dụng. Da thuộc chỉ mềm mại hơn, mà lông đó cũng sẽ chắc chắn hơn, dễ rụng, da cũng thể bảo quản lâu hơn. Diệp lão đại săn nhiều năm như , đối với cách thuộc da cũng , bình thường chăn da cho nhà thì cũng thừa sức. tấm da hươu là để tặng cho Tần phủ, cái tài nghệ của y chút đủ . Để tấm da hươu hỏng, Diệp lão đại vẫn định bỏ tiền tìm một thợ giỏi để thuộc da.
“Được, cứ xem mà .” Diệp đại tẩu tự nhiên ý kiến gì, “Tiền ở ngay trong hộp đó, nếu cần thì tự lấy.”
Vừa để cùng Tình Thiên đếm , nên mất nhiều thời gian hơn bình thường gấp mấy . Thế nên Diệp đại tẩu đếm tiền xong liền nhà bếp chuẩn hầm thịt nấu bữa tối.
Nếu là bình thường, Tình Thiên sớm lẽo đẽo theo nàng như cái đuôi nhỏ . hôm nay Tình Thiên theo nàng, một tiếng chơi chạy mất. Diệp đại tẩu khỏi chút thất vọng, con gái đột nhiên còn quấn quýt nữa?
Diệp lão đại hiểu chuyện mà : “Trong túi tiền , chắc chắn là mua kẹo ăn đó.”
Diệp đại tẩu lập tức lo lắng : “Ai da, con bé tự ngoài ! Lỡ gặp mấy đứa nhóc hỗn xược trong làng hoặc là Xuân Hoa…”
“Thôi , nương tử cứ nấu cơm , sẽ theo con bé ngoài xem .”
Mèo Dịch Truyện
Diệp lão đại cho Diệp đại tẩu một viên t.h.u.ố.c an thần, lén lút theo Tình Thiên. Tình Thiên hề , nhưng ch.ó con cảnh giác phát hiện Diệp lão đại. Nó đầu một cái, thấy là nhà , lúc mới phản ứng gì, tiếp tục theo Tình Thiên.
Mặc dù đó đồng ý cho Tình Thiên mang ch.ó con về, nhưng Diệp lão đại gần đây bận rộn cũng để ý đến nó. Bình thường đều là Diệp đại tẩu tùy tiện chút gì đó cho nó ăn. Diệp lão đại chỉ ch.ó con bình thường thích theo Tình Thiên, đó khi Xuân Hoa bắt nạt Tình Thiên, nó còn xông lên c.ắ.n một miếng m.ô.n.g Xuân Hoa.
Hôm nay theo phía , Diệp lão đại mới phát hiện , con ch.ó con quả thực chút thú vị. Tình Thiên tuổi nhỏ chậm, nó cứ thế nhanh chậm bên cạnh Tình Thiên. Không tụt phía cũng vượt lên , càng giống những con ch.ó nhỏ thông thường, sẽ tự chạy đến chỗ khác ngửi đông ngửi tây. Không những , ch.ó con còn luôn chú ý đến động tĩnh xung quanh. Hễ nào ngang qua gần đó, nó đều cảnh giác liếc mắt , cho đến khi xa mới thu ánh mắt .
Diệp lão đại phía thấy lạ, y sống lớn đến chừng vẫn là đầu tiên thấy một con ch.ó hiểu chuyện như . Xem , thực sự nên nuôi dưỡng thật . Đợi ch.ó con lớn lên, chẳng tương đương với hộ vệ cận của Tình Thiên !