Trên Đường Chạy Nạn Nhặt Được Tiểu Phúc Bảo , Cả Nhà Đổi Vận - Chương 81:---: Gạt người cũng nên tìm một lý do hợp lý! ---
Cập nhật lúc: 2025-10-14 12:55:26
Lượt xem: 10
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
“Tỷ tỷ...” Tình Thiên đáng thương kêu một tiếng.
Xuân Hoa nàng gọi mà tay khựng , nhưng khi thấy Vương Chính Bảo Diệp Xương Tuyết đè đất đánh, nàng vẫn cố rắn lòng, giữ chặt Tình Thiên, lớn tiếng la lên: “Các ngươi mau thả ca ca !”
Vừa thấy Tình Thiên khác giữ lấy, năm nhà họ Diệp lập tức cuống quýt.
Diệp Xương Niên màng cái bọc sưng đầu , hét lớn với Xuân Hoa: “Ngươi thả !”
Hai sinh đôi thường ngày tính cách khác biệt, lúc vô cùng tâm đầu ý hợp, từ hai bên ép sát Xuân Hoa, chuẩn giật Tình Thiên về.
Diệp Xương Tuyết càng sức, dùng đầu gối đè chặt Vương Chính Bảo vẫn đang giãy giụa. Đầu gối đang tì lưng Vương Chính Bảo, khiến y thể dùng sức. “Thả Tình Thiên , bằng sẽ khách khí với đại ca ngươi!”
Mèo Dịch Truyện
Diệp Xương Thụy thì cố gắng kìm nén cảm xúc, cố gắng với giọng dịu dàng: “Xuân Hoa, ngươi quen Tình Thiên ? Lần các ngươi còn cùng ăn cá nữa mà!
Tình Thiên mấy ngày nay vẫn luôn , tìm tỷ tỷ Xuân Hoa chơi.
Ngươi buông tay ? Ngươi nàng đau đấy.”
Xuân Hoa lảng tránh ánh mắt, c.ắ.n chặt môi , nhưng tay hề ý buông lỏng. Cổ tay Tình Thiên siết đau nhói, Xuân Hoa, chỉ lớn hơn vài tuổi, kéo kéo , chân vướng một cái liền ngã nhào xuống đất, cuối cùng kìm , “oa——” một tiếng bật .
Nghe Tình Thiên , mấy ca ca đều cuống lên.
Diệp Xương Thụy gác ý định khuyên nhủ Xuân Hoa, bắt đầu từng bước ép sát nàng .
Diệp Xương Tuyết cũng vứt bỏ Vương Chính Bảo đang đ.á.n.h đến dậy nổi, chạy qua chuẩn cứu Tình Thiên về.
Xuân Hoa cố gắng lời đe dọa, nhưng giọng điệu lộ rõ sự chột , chút khí thế nào. “Ngươi, các ngươi đừng qua đây, bằng sẽ——a——”
Lời của Xuân Hoa dứt cún con c.ắ.n một miếng mông, phát tiếng kêu t.h.ả.m thiết, kìm buông lỏng tay đang nắm Tình Thiên.
Cún con đó vẫn luôn lẽo đẽo bên chân Tình Thiên, nó hiểu đang gì, cứ tưởng là đang chơi trò gì đó, còn hưng phấn nhảy cẫng lên. khi thấy Tình Thiên , nó rõ ràng nhận gì đó đúng, bắt đầu bồn chồn, trong cổ họng cũng phát tiếng gừ gừ.
một con ch.ó con mọc đủ răng, hiển nhiên thu hút sự chú ý của lũ trẻ.
Cún con vẫn luôn tìm kiếm cơ hội.
Nhảy lên!
Há miệng!
“Áo wuu” một tiếng c.ắ.n m.ô.n.g Xuân Hoa.
Xuân Hoa ôm mông, cũng chẳng màng đến Tình Thiên, nàng quỳ xuống đất, thút thít .
Diệp Xương Thụy thừa cơ nhanh chân tiến tới, một tay ôm lấy Tình Thiên, đưa nàng đến nơi an . Cún con cũng vội vàng buông miệng, lăn lộn bò theo bước chân Diệp Xương Thụy, ánh mắt vẫn rời Tình Thiên trong lòng .
Diệp Xương Thụy chút chậm trễ, một mạch ôm Tình Thiên về thẳng nhà. Vào cửa mới kịp hỏi: “Tình Thiên, chứ?”
Khuôn mặt nhỏ nhắn của Tình Thiên vẫn còn vương nước mắt, đôi mắt đỏ hoe, nức nở : “Đại ca, đau đau!”
“Đau chỗ nào?” Thấy như , Diệp Xương Thụy cảm thấy tim như ai đó bóp chặt.
Tuy Tình Thiên đây chịu ít khổ cực, nhưng từ khi về đến nhà họ Diệp, vợ chồng Diệp Lão Đại thực sự yêu thương nàng như con gái ruột. Đừng là để nàng thương, cẩn thận va chạm một chút thôi cũng xót xa nửa ngày. Ai ngờ chỉ là đưa cơm thôi mà thương. Diệp Xương Thụy xót xa tự trách.
Tình Thiên giơ cánh tay , chỉ thấy cổ tay vốn thon thả trắng nõn, lúc đỏ sưng lên, rõ ràng còn lưu vết ngón tay do Xuân Hoa dùng sức kéo giật.
Diệp Xương Chiêu còn nhớ Tình Thiên ngã, chen tới hỏi: “Muội , ngã ? Chân đau ?”
Tình Thiên lúc mới nhớ còn ngã một cú, cúi đầu chiếc váy vốn sạch sẽ lấm lem bùn đất, lập tức nức nở .
Diệp Nhị Tẩu là đầu tiên động tĩnh từ trong nhà , thấy vội vàng chạy tới hỏi: “Chuyện gì thế ? Tình Thiên ngã ?” Nàng oán trách Diệp Xương Thụy: “Sao ngươi trông nom cho cẩn thận!”
Chưa đợi Diệp Xương Thụy gì, Diệp Xương Niên tuôn một tràng: “Nhị đại nương, của đại ca, là kẻ đ.á.n.h chúng .” Hắn đưa tay xoa xoa cái bọc sưng đầu , mắt cũng lập tức đong đầy nước mắt.
“Ai đ.á.n.h các ngươi?” Diệp Nhị Tẩu giật , lẽ nào trong thôn ngay cả trẻ con cũng tha?
Tiếng ồn bên ngoài nhanh chóng kinh động những khác trong nhà, đều từ trong phòng xem tình hình.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tren-duong-chay-nan-nhat-duoc-tieu-phuc-bao-ca-nha-doi-van/chuong-81-gat-nguoi-cung-nen-tim-mot-ly-do-hop-ly.html.]
Diệp Đại Tẩu một tay ôm Tình Thiên lên, cổ tay đỏ sưng của nàng, đau lòng ngừng thổi phù phù cho nàng. “Nương thổi phù phù sẽ đau nữa, Tình Thiên ngoan, đừng nữa nhé!”
Nhìn con gái đến , tim Diệp Đại Tẩu như vỡ .
Diệp Tam Tẩu giúp Diệp Xương Niên xoa bóp cái bọc đầu, ánh mắt đảo qua một vòng, lập tức phát hiện Diệp Xương Tuyết đang trốn lưng hai sinh đôi, lấm lem. “Ngươi trốn cái gì mà trốn, trốn nhất thời, trốn cả đời ?” Diệp Tam Tẩu tức giận oán trách con trai, “Trước đây ở thôn ngươi đ.á.n.h , giờ nhà mới định bắt đầu nữa ?”
Diệp Xương Niên lóc : “Nương, của ca.”
“ , là chặn đường chúng , còn đ.á.n.h Niên Niên, nếu cũng sẽ đ.á.n.h !”
“Ngươi cái tên nhóc thối , đ.á.n.h còn lý lẽ ?” Diệp Tam Tẩu tức đến đ.á.n.h một trận.
Diệp Lão Đại giơ tay ngăn hỏi: “Ai trong các ngươi xem, rốt cuộc là chuyện gì?”
Chuyện khá phức tạp, Diệp Xương Niên dù vẫn còn nhỏ. Hắn tuy cố gắng rõ ràng, nhưng kết quả càng càng lộn xộn. Cuối cùng vẫn là Diệp Xương Thụy tiếp lời, vài câu rõ chuyện.
Diệp Lão Tứ cún con lập công, vươn tay vỗ vỗ cái đầu nhỏ của nó : “Không tệ nha, nhỏ mà hộ chủ .”
“Lại là nhà Vương Đại Long!” Mặt Diệp Lão Đại lập tức trầm xuống.
Điểm chú ý của Diệp Nhị Tẩu ở Xuân Hoa. “Thật đúng là thượng bất chính hạ tắc loạn, vốn dĩ còn thương đứa bé Xuân Hoa đó, ở trong cái nhà như , chắc chắn ít khổ sở. Giờ xem , quả nhiên là một nhà! Không bụng xa thì cũng là kẻ vong ân bạc nghĩa!”
15_Diệp Tam Tẩu xoa bóp cái bọc đầu con trai, Tình Thiên vẫn còn thút thít nhỏ, tức giận : “Nhà quá đáng khinh , bản lĩnh thì xông chúng mà gây sự, khó đứa trẻ thì tính là cái gì.”
Diệp Lão Tứ trực tiếp với mấy đứa cháu trai: “Mấy đứa các ngươi thật ngốc c.h.ế.t , gặp chuyện như thì cùng xông lên, đ.á.n.h cho chúng một trận . Nghĩ năm xưa với cha các ngươi hồi nhỏ, ở trong thôn đó chính là... ôi chao...”
Chưa đợi Diệp Lão Tứ hồi tưởng xong lịch sử “huy hoàng” thuở nhỏ, gáy Diệp Lão Thái Thái đ.á.n.h một cái.
“Câm miệng, thể dạy lũ trẻ điều !”
Diệp Đại Tẩu ôm Tình Thiên : “Nương, chuyện chúng thể cứ thế cho qua . Người xem, con nhà tay Tình Thiên nông nỗi , ngày mai chắc chắn sẽ bầm tím.
“Trong phòng t.h.u.ố.c mỡ, mau thoa cho con bé.” Diệp Lão Thái Thái vội vàng , “Không là ngã ? Ngươi phòng cởi quần áo xem cho con bé, đừng để gãy xương đầu gối.”
Diệp Lão Đại tức giận : “Ta tìm nhà đòi một lời giải thích!”
Ai ngờ đợi cửa, Lưu Quá Phụ và Giang Thị dắt theo con cái tìm đến tận nhà.
Lưu Quá Phụ ôm Vương Chính Bảo, miệng liên tục kêu “cục vàng cục bạc”, “con ơi” loạn xạ. “Sao khổ mệnh thế , nhà cửa cũng trả cho các ngươi , đất đai cũng là vụ thu hoạch mùa thu sẽ trả cho các ngươi. Sao vẫn chịu buông tha cho cả nhà già trẻ của chúng chứ! Đáng thương chồng c.h.ế.t sớm, chỉ mỗi một đứa cháu thôi! Cháu mà mệnh hệ gì, quỷ cũng tha cho các ngươi——”
Giang Thị một tay đặt lên cái bụng nhô của , một tay kéo Xuân Hoa, cửa lóc t.h.ả.m thiết. “Ta chỉ hai đứa con , bình thường ở nhà cưng như trứng mỏng. Ai ngờ đám trẻ con hoang dã từ ngoài biên ải của nhà các ngươi bắt nạt thành thế ! Đánh con trai nông nỗi , còn thả ch.ó c.ắ.n con gái , các ngươi đây là đuổi cùng g.i.ế.c tận nhà ?”
Hai con chồng nàng hát bè, mà vẫn quên , còn chút giọng điệu lên bổng xuống trầm, hóa trang một chút e rằng thể trực tiếp lên sân khấu hát kịch .
Hai họ náo loạn cửa nhà họ Diệp như , nhanh thu hút bảy tám phụ nữ trong thôn đến xem náo nhiệt.
16_“Các ngươi đạo lý cũng giới hạn.” Diệp Đại Tẩu ôm Tình Thiên, thái độ đổ vấy của hai con chồng cho run rẩy cả , “Rõ ràng là con nhà ngươi đ.á.n.h Niên Niên nhà , Xuân Hoa còn thương Tình Thiên nhà . Hóa hồi đó còn rủ ngươi cùng ăn cá, ngờ ngươi bây giờ báo đáp như !”
Xuân Hoa lời Diệp Đại Tẩu , lập tức cúi đầu xuống, dùng sức giằng tay khỏi tay Giang Thị đang nắm . Giang Thị Xuân Hoa đang nghĩ gì trong lòng, tay giằng liền nắm chặt cánh tay nàng , đẩy về phía . Xuân Hoa đẩy lảo đảo vài bước mới miễn cưỡng vững.
“Mọi xem xem, đáng thương cho Xuân Hoa nhà nhỏ thế , ch.ó nhà các ngươi c.ắ.n đến còn khó khăn. Nếu mà để tàn tật gì, mà lấy chồng chứ——”
Tin tức nhà họ Diệp và nhà họ Vương xảy xung đột nhanh chóng lan truyền khắp thôn. Diệp Quyên Nhi tin liền vội vàng bỏ dở công việc trong tay chạy tới giúp đỡ, sợ nhà họ Diệp chịu thiệt. Trên đường đến, nàng phát hiện, mấy nhà đây từng Diệp Đại Tẩu ghé thăm, cũng từ trong nhà , thẳng tiến đến nhà họ Diệp.
Không lâu , phía nhà họ Diệp cũng tụ tập mấy trong thôn đến giúp đỡ.
Lưu Quá Phụ cau mày nghĩ thầm, nhà họ Diệp mới đến thôn mấy ngày, mà nhanh chóng bắt đầu thu phục lòng ? Nàng lập tức liếc mắt hiệu cho Vương Nhị Nương Tử, quan hệ nhất với trong thôn.
Vương Nhị Nương Tử lập tức : “Theo mà , trẻ con đ.á.n.h huyên náo vốn là chuyện bình thường. các ngươi ngàn vạn nên, nên thả ch.ó c.ắ.n con nhà ! Các ngươi đúng ? Mâu thuẫn của trẻ con, lẽ nên để chúng tự giải quyết...”
Lời của Vương Nhị Nương Tử dứt, thấy Diệp Lão Đại đột nhiên cúi , nhấc con cún con vẫn luôn lẽo đẽo chân Diệp Đại Tẩu lên. Hắn một tay nắm gáy cún con, một tay banh miệng ch.ó cho xem.
“Các ngươi tự xem xem, con cún con nhà dù c.ắ.n , c.ắ.n thủng quần ? Lại còn thể c.ắ.n què ? Nhà ngươi vu khống khác cũng nên tìm một lý do chính đáng!”
Nhìn hàm răng sữa nhỏ bằng hạt gạo trong miệng cún con, tất cả đều im lặng.