Trên Đường Chạy Nạn Nhặt Được Tiểu Phúc Bảo , Cả Nhà Đổi Vận - Chương 750:--- Ngoại truyện · “Thiện” có “thiện” cuối (Thượng) ---
Cập nhật lúc: 2025-10-15 23:44:38
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6pnusGzWm9
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
“Thiện Lão Đại, nữa?” Những cùng xuống mỏ một lúc, thấy tụt phía , vội đầu gọi y. Thiện Lão Đại lúc mới hồn , : “Ồ, các ngươi , mua chút đồ ăn mang về nhà cho con trai .”
“Ha ha, Thiện đại ca đúng là thương con trai thật!”
“Chẳng , thấy tiền Thiện Lão Đại kiếm cơ bản đều tiêu hết cho con trai y .”
“Hai vợ chồng y tuổi già mới con, chỉ một cục vàng bảo bối như , thể nâng niu trong lòng bàn tay chứ!”
“Các ngươi cũng đừng chê , con trai nhà y sinh gặp nạn chạy nạn, nên đến bây giờ thể vẫn , đương nhiên chăm sóc nhiều hơn một chút.”
“Thiện Lão Đại, chúng nhé!”
Mọi cùng xuống mỏ xong liền rời . Chỉ còn Thiện Lão Đại bên đường Tình Thiên đang cạnh cửa sổ lầu hai.
Đứa trẻ lớn, khuôn mặt cũng da thịt hơn , sắc mặt cũng , nhưng ngũ quan vẫn là dáng vẻ cũ, đôi mắt thậm chí còn trông lớn hơn một chút. Chỉ là giờ đây trong mắt nàng ánh sáng, giống như năm xưa khi y nhặt nàng về .
Thiện Lão Đại phố lâu, mãi đến khi bốn ăn xong rời . Nhìn Thụy Thân Vương, Tần Tùng Dận và Tần Hạc Hiên, Thiện Lão Đại kìm mà chau mày, ba là nhà họ Diệp ? Sao trông giống lắm với trong ký ức của y? gặp mặt là vài năm về , y nhất thời cũng chút chắc chắn về ký ức của .
Mãi đến khi thấy bốn biến mất trong đám đông, Thiện Lão Đại mới giật nhận trời muộn.
May mắn là mỏ vàng vận hành ngừng nghỉ ngày đêm, nên trong trấn bất kể lúc nào cũng thể mua đồ ăn. Y vội mua một cái bánh nướng kẹp thịt mới vội về nhà.
Thiện Lão Đại bước cửa nhà, Thiện Đại Nương Tử mắng té tát.
“Cái đồ c.h.ế.t tiệt nhà ngươi, còn đường về ? Đã là giờ nào ? Những cùng ca với ngươi sớm về nhà hết . Hôm nay phát lương, ngươi lêu lổng ở ?”
“Ta mà lêu lổng chứ, chỉ là vì hôm nay phát lương, nên mua bánh nướng kẹp thịt cho con trai, cùng bọn họ mà thôi.” Thiện Lão Đại , từ trong lòng lấy cái bánh nướng kẹp thịt còn nóng hổi, đưa cho con trai đang giường sưởi.
“Đại Bảo, mấy hôm con ăn bánh nướng kẹp thịt , con xem , cha mua cho con .”
Thấy Thiện Lão Đại vẫn còn nhớ đến con, sắc mặt Thiện Đại Nương Tử mới dịu một chút.
“Mua một cái bánh nướng kẹp thịt cũng cần mất nhiều thời gian đến thế chứ?” Thiện Lão Đại thấy con trai đang tập trung ăn bánh nướng giường sưởi, liền kéo Thiện Đại Nương Tử ngoài thì thầm: “Nàng đoán xem mua bánh nướng kẹp thịt thì thấy ai?”
“Ai ? Chẳng lẽ là Quả phụ Lưu trong trấn?”
“Nàng thể đừng vớ vẩn nữa ? Giờ ngày nào cũng xuống mỏ việc đến c.h.ế.t nửa , nàng ở nhà chẳng gì còn đa nghi!” Giọng điệu của Thiện Lão Đại dần trở nên sốt ruột.
Thiện Đại Nương Tử thấy y thật sự tức giận, cũng chút sợ hãi, bĩu môi : “Vậy thấy ai?”
“Nàng chắc chắn đoán , thấy Tình Thiên !” Thiện Lão Đại .
“Tình Thiên?” Thiện Đại Nương Tử sững sờ một lát mới từ sâu trong ký ức lục lọi cái tên , nàng liếc mắt , “Thật ngờ, nhà họ Diệp quả thực bụng, con nha đầu đó vẫn còn sống ?”
“Không những còn sống, mà còn sống !” Thiện Lão Đại vuốt cằm hồi tưởng, “Quần áo nàng mặc tuy trông đơn giản, nhưng chất liệu đều là loại cực . Tuy tóc cài trang sức gì, nhưng thấy chiếc vòng vàng nàng giấu ống tay áo. Tính nàng cũng hơn mười tuổi , nàng xem nàng đến Giáp Bì Câu, liệu là để mua chút vàng về của hồi môn ?”
Thiện Đại Nương Tử liền kích động.
“Nhà lão Diệp là loại gì chứ, năm xưa ở trong thôn cuộc sống còn bằng nhà chúng , bọn họ tiền mua vàng của hồi môn cho một đứa nha đầu con ruột ? Nàng đừng mơ nữa! Thôi , nàng giờ cũng chẳng liên quan gì đến chúng , mau ăn cơm , chờ mà cơm canh nguội lạnh hết .”
Thiện Lão Đại nàng , liền thêm nữa, hai về phòng uống bát cháo gạo nguội.
Thiện Đại Bảo giường sưởi l.i.ế.m liếm đôi môi dính dầu : “Cha, bánh nướng kẹp thịt thật ngon, nếu thể ăn mỗi ngày thì mấy.”
Nhìn đứa con trai thể ốm yếu bệnh tật nhưng luôn ăn chút đồ ngon nào, vợ chồng Thiện Lão Đại trong lòng dần nảy sinh những ý nghĩ nên .
Sáng sớm hôm , Thiện Lão Đại ở nhà ăn vội bữa cơm lên đường xuống mỏ việc. Thiện Đại Nương Tử dọn dẹp nhà cửa xong, với con trai đang chơi giường sưởi: “Đại Bảo, con ngoan ngoãn ở nhà, nương trấn mua chút đồ.”
Bình thường Thiện Đại Nương Tử mua đồ cũng đều như , nên Thiện Đại Bảo gật đầu. Thiện Đại Nương Tử khóa cửa thẳng tiến đến trấn, đến nơi nàng cũng chẳng mua sắm gì cả, chỉ loanh quanh hai con phố đông đúc của trấn, đặc biệt chú ý đến cửa mấy khách điếm. Nếu đúng như lời Thiện Lão Đại , Tình Thiên ăn mặc như , chắc hẳn sẽ tiền thuê khách điếm.
Không thể , nàng quả nhiên đoán trúng . Nàng loanh quanh phố một lúc, thấy bốn từ khách điếm lớn nhất và đắt nhất trong trấn . Trong đó, Thiện Đại Nương Tử nhận cô bé chính là Tình Thiên.
Mấy năm gặp, Tình Thiên những cao lớn hơn, mà còn mắt sáng ngời, sắc mặt hồng hào, là nuôi dưỡng . Thiện Đại Nương Tử thấy, lòng như cào xé. Dựa mà một đứa nha đầu như nàng thể lớn lên như , còn con trai Đại Bảo nhà vì nạn chạy nạn mà ăn no mặc ấm, để bệnh căn, giờ đây những gầy yếu hơn nhiều so với những đứa trẻ cùng tuổi, mà còn luôn ốm yếu dặt dẹo.
Sớm rằng cuộc sống theo nhà họ Diệp thể đến thế, ngày lẽ nên gửi Đại Bảo cho nhà họ nuôi mới . Các loại ý nghĩ chợt lóe lên trong lòng Thiện Đại Nương Tử, khiến ánh mắt nàng Tình Thiên ngày càng tham lam. Nàng nhớ Tình Thiên hồi nhỏ thích , ngay cả khi địa chấn xảy , nàng cũng bất chấp tất cả chắn .
Giờ đây nhà sống ở một mỏ vàng hẻo lánh như mà cũng thể gặp Tình Thiên, lẽ đây chính là ơn trời ban đặc biệt cho nhà . Thiện Đại Nương Tử càng nghĩ càng thấy đúng. Năm đó cưới hỏi nhiều năm con, khi nhặt Tình Thiên thì thai sinh con trai. Giờ đây cuộc sống nhà , con trai cũng ốm yếu bệnh tật, kết quả gặp Tình Thiên. Đây chắc chắn là ông trời đang giúp đỡ nhà !
ngay khi Thiện Đại Nương Tử định đuổi theo để nhận mặt Tình Thiên, đột nhiên từ phía kéo lấy cánh tay nàng.
“Thiện Đại Nương Tử, nàng còn ở đây!”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tren-duong-chay-nan-nhat-duoc-tieu-phuc-bao-ca-nha-doi-van/chuong-750-ngoai-truyen-thien-co-thien-cuoi-thuong.html.]
Thiện Đại Nương Tử đầu , thấy kéo là Quách Nương Tử hàng xóm, lập tức chau mày vui : “Ta đến trấn mua đồ, ?” Nàng xong vội đầu tìm Tình Thiên, nhưng phát hiện bóng dáng mấy đó còn nữa.
Đoàn Tình Thiên hôm nay đến mỏ vàng, đây vốn là chuyện nàng mong đợi từ lâu, nhưng lúc lưng ngựa chút lơ đãng. May mắn Tần Hạc Hiên vẫn luôn chú ý đến nhất cử nhất động của nàng, kịp thời tiến lên nắm lấy dây cương, kéo về phía , mới tránh việc ngựa của Tình Thiên đ.â.m đường.
Tình Thiên giật , vội vàng xin đường, đó hồn : “Tần ca ca, may nhờ .”
“Vừa nãy vẫn , đột nhiên hồn vía treo ngược cành cây thế?” Tần Hạc Hiên hỏi.
Tình Thiên chau mày đầu , nàng nãy hình như thấy gọi Thiện Đại Nương Tử. Cách biệt nhiều năm, cái xưng hô vẫn khiến nàng kìm mà lòng khẽ run lên, theo bản năng co rút . nàng theo tiếng mà , thấy bóng dáng trong ký ức. Hơn nữa thiên hạ rộng lớn như , họ Thiện tuy quá phổ biến, nhưng cũng chẳng . Chắc chỉ là trùng hợp thôi nhỉ?
Nghĩ đến đây, Tình Thiên lắc đầu, quẳng hết những suy nghĩ hỗn loạn nãy , nở nụ : “Không , chúng mau mỏ vàng , chờ nổi nữa .”
Trong lúc chuyện đến ngoại ô trấn, đường rõ ràng bớt nhiều, bốn liền thả tốc độ, phi nhanh về phía mỏ vàng.
Phía trấn bên , Thiện Đại Nương Tử hàng xóm kéo , mất bóng dáng Tình Thiên, tức đến chịu nổi. câu tiếp theo của Quách tẩu tử khiến nàng kinh hoàng tột độ.
“Nhà nàng cháy , đang tìm nàng khắp nơi, nàng mau về !”
“Cái gì? Cháy ?” Mắt Thiện Đại Nương Tử tức thì mở to, “Nhà đang yên đang lành cháy chứ, Đại Bảo nhà vẫn còn ở nhà mà!”
Thiện Đại Nương Tử lúc cũng chẳng bận tâm Tình Thiên Quách Nương Tử nữa, chạy như bay về nhà. Nàng một mạch chạy về nhà, thấy cảnh tượng t.h.ả.m khốc của ngôi nhà , cả ngay lập tức kiệt sức, mềm nhũn thành một đống.
Mái nhà đất cháy sập, những bức tường trát bùn vàng cháy đen kịt, cửa và cửa sổ bằng gỗ đều cháy thành tro, trông đen ngòm khiến hoảng sợ. Đồ đạc trong nhà cũng cháy hết, đầy đất tro đen trộn lẫn với nước mà hàng xóm giúp dập lửa tạt , căn bản còn dáng vẻ ban đầu nữa.
“Đại Bảo! Đại Bảo! Con trai của !”
Thiện Đại Nương Tử đất đập đùi lớn, nhưng cả dũng khí và sức lực để bước một cái. Vẫn là hàng xóm gọi nàng: “Thiện Đại Nương Tử, nàng đừng nữa, Đại Bảo cứu , nhưng đứa trẻ sặc khói, còn vết bỏng, nàng mau đưa nó y quán khám !”
Vừa con trai còn sống, Thiện Đại Nương Tử lúc mới lồm cồm bò dậy từ đất, gắng gượng đến bên cạnh đứa trẻ. Đại Bảo lúc khuôn mặt nhỏ nhắn tái mét, mềm nhũn, ngay cả tiếng cũng yếu ớt như tiếng mèo con. Quần áo y sớm cháy rách nát, cánh tay và chân đều dấu vết bỏng. Thiện Đại Nương Tử thấy con trai như , tức thì ngừng.
Vẫn là hàng xóm bụng, kéo chiếc xe kéo tay nhà , giúp nàng đưa đứa trẻ đến y quán. Đại phu của y quán thấy dáng vẻ của Đại Bảo liền kìm mà lắc đầu. Thiện Đại Nương Tử lập tức quỳ xuống mặt đại phu : “Cầu xin ngài, chỉ mỗi đứa con trai , ngài nhất định cứu nó đó!” Đại phu thở dài : “Ta cũng chỉ thể cố gắng hết sức.”
Kiểm tra thương thế đứa trẻ xong, lông mày của đại phu nhíu chặt hơn. “Vết bỏng của đứa trẻ thật sự quá nghiêm trọng, thể xử lý . Nếu nhà nàng thể tìm , đến mỏ vàng cầu xin chút t.h.u.ố.c trị bỏng về, chừng còn chút hy vọng.”
“Ta, trượng phu nhà đang ở mỏ vàng, lập tức tìm y!” Thiện Đại Nương Tử xong liền chạy ngoài. Tiểu học đồ trong y quán thấy vội : “Tiền khám bệnh …”
Không y chỉ tiền, chủ yếu là đứa trẻ thương thế quá nặng, cha thể sẽ trực tiếp bỏ đứa trẻ mà bỏ chạy. Y quán đây cũng từng gặp tình huống như . Bỏ tiền bỏ sức chữa bệnh cho đứa trẻ, kết quả cha đứa trẻ sớm về nhà thu dọn đồ đạc bỏ trốn, những tìm để đòi tiền khám và tiền thuốc, mà còn để đứa trẻ phiền phức như một củ khoai nóng bỏng tay .
Mèo Dịch Truyện
Người hàng xóm giúp đưa Thiện Đại Bảo đến thấy : “Yên tâm , hai vợ chồng nhà nàng thương con nhất , cũng chỉ mỗi đứa trẻ , thể bỏ đứa trẻ mà quan tâm .” Thiện Đại Nương Tử khỏi y quán liền vội vàng chặn một chiếc xe lừa thẳng tiến đến mỏ vàng.
Trên mỏ vàng, dù là khai thác quặng luyện kim đều cần dùng đến lửa, nên cũng thường xuyên bỏng. Vì thế Văn đại nhân năm đó đặc biệt điều hai quân y từ quân đội đến, chuyên nghiên cứu mấy loại t.h.u.ố.c mỡ trị bỏng. Thiện Lão Đại thợ mỏ ở đây cũng hơn hai năm , mỏ vàng sự cai trị của Văn đại nhân cũng
Từ đến nay vẫn luôn là phúc hậu. Con bỏng, xin chút t.h.u.ố.c mỡ chắc hẳn vẫn thành vấn đề. Cùng lắm thì bỏ tiền mua, cũng nhanh chóng tìm t.h.u.ố.c mỡ cho con trai.
Thiện đại nương tử suốt dọc đường nóng ruột thôi, liên tục thúc giục phu xe. Nếu nàng vì con mà cầu thuốc, phu xe vứt nàng giữa đường .
Mãi mới đến kim khoáng, Thiện đại nương tử đợi xe dừng hẳn nhảy xuống, chạy bên trong quên với phu xe: “Huynh đừng , đợi , một lát nữa còn vội vàng trở về!”
Thiện đại nương tử chạy chặn .
“Ngươi là ai? Có việc gì!”
“Ta, đến tìm trượng phu của , trượng phu việc ở mỏ, con nhà thương , đến tìm ...” Thiện đại nương tử năng chút lộn xộn.
“Kim khoáng là trọng địa, ngươi thể . Trượng phu ngươi là ai, sẽ cho gọi giúp ngươi.”
“Thiện, Thiện lão đại, chữ Thiện trong lương thiện, ở mỏ hơn hai năm , ngươi trong hỏi chắc chắn sẽ , cầu ngươi nhanh lên, Đại Bảo nhà thương nặng…”
Thiện đại nương tử nước mắt rơi xuống.
Người của kim khoáng thấy cũng dám chậm trễ, vội vàng phái tìm Thiện lão đại.
lúc , Kim khoáng Giáp Bì Cổ còn đơn sơ như ban đầu. Sau khi mạch khoáng đầu tiên Thụy Thân Vương và những khác phát hiện, liên tiếp phát hiện thêm mấy mạch khoáng nữa. Giờ đây, các hang khoáng ở hai bên vách núi nhiều đến mức đếm xuể. Đột nhiên tìm một , cũng là chuyện dễ dàng.
cũng oan gia ngõ hẹp . Trong khi bên ngoài đang tìm Thiện lão đại khắp nơi, Tình Thiên tùy tiện chui một đường hầm mỏ, liền trực tiếp chạm mặt Thiện lão đại.
Mặc dù hình của Thiện lão đại còn cường tráng vạm vỡ như năm xưa. Gương mặt đầy thịt thừa cũng trở nên gầy gò già nua. khoảnh khắc bốn mắt , những ký ức vốn tưởng chừng lãng quên từ lâu, bỗng chốc ùa về trong tâm trí.
Tình Thiên chỉ cảm thấy hô hấp khó khăn, chân tay như đổ chì mà nhúc nhích nổi, chỉ thể trơ mắt đối phương từng bước tiến gần về phía .
“A——” Tình Thiên hét chói tai, hai tay ôm đầu xổm xuống, “Ta sai , cầu xin ngươi, đừng đ.á.n.h !”