Trên Đường Chạy Nạn Nhặt Được Tiểu Phúc Bảo , Cả Nhà Đổi Vận - Chương 747:--- Ngoại truyện · Chương Mỏ vàng (Thượng) ---

Cập nhật lúc: 2025-10-15 23:44:35
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Vừa khỏi tháng Giêng, Hoàng thượng rảnh rỗi, trong lòng bắt đầu canh cánh chuyện Giáp Bì Câu rốt cuộc mỏ vàng . Phải rằng, hiện giờ các nơi trong quốc gia đều đang phát triển gấp rút, cần đến một lượng lớn vàng bạc. Tuy rằng mở cửa biển, nhưng mỗi chuyến về những nguy hiểm lớn mà thời gian cũng dài, luôn cảm giác nước xa cứu lửa gần. Hoàng thượng cho tìm đến nhiều chuyên gia để nghiên cứu cát vàng mà Diệp lão đại mang về. Ai nấy đều suy đoán Giáp Bì Câu chỉ mỏ vàng, mà còn là một mỏ quặng giàu. Thậm chí còn táo bạo suy đoán, mỏ vàng Giáp Bì Câu chừng còn hàm lượng cao hơn bất kỳ mỏ vàng nào của Đại Tề hiện nay. Thế nên qua tháng Giêng, đợi đến mùng hai tháng hai, Hoàng thượng nóng lòng triệu Thụy Thân Vương cung, bàn bạc chuyện mau chóng chọn khởi hành.

 

Thụy Thân Vương đón Tết năm nay, thể là cái Tết vui vẻ và thoải mái nhất trong gần mười năm trở đây. Chàng hận thể ngày nào cũng ở Công chúa phủ canh chừng con gái, đến Vương phủ cũng lười về. Hiện giờ nhiều đồ đạc trong Thụy Thân Vương phủ chuyển đến Công chúa phủ, những hầu cận cũng đều gọi đến đây. Khiến những khác trong Vương phủ cứ than thở mãi thôi. Trước đây chỉ là những lúc lễ Tết mới ngoài chơi ở phủ. Cứ ngỡ khi tiểu công chúa trở về, trong phủ cuối cùng cũng thể trở bình thường, cũng cuối cùng nhân khí. Ai ngờ cả nhà ba chuyển hết, khiến trong phủ càng thêm lạnh lẽo.

 

Thế nên Hoàng hỏi chuyện mỏ vàng, suy nghĩ đầu tiên của Thụy Thân Vương chính là thoái thác. “Hoàng , thần nghĩ nghĩ , chuyện , là giao cho kinh nghiệm hơn thì hơn nhỉ!”

 

Hoàng thượng chỉ liếc mắt một cái thấu ý định thực sự của , phất tay áo lớn : “Để ngươi trấn giữ, chứ để ngươi đào mỏ. Ngươi kinh nghiệm thế nào, trẫm đều trang đầy đủ cho ngươi là chứ gì?”

 

mà…” Thụy Thân Vương còn vùng vẫy một chút, trẻ con lớn nhanh, chớp mắt một cái trưởng thành. Phía bỏ lỡ mấy năm , bây giờ thật sự bỏ lỡ chút nào nữa.

 

Hoàng thượng khuyên nhủ hết lời: “Lão Thất , giờ trẫm tin tưởng nhất chính là ngươi đấy, nếu vì trẫm thể rời , trẫm còn tự kìa! Ngươi cứ coi như giúp trẫm san sẻ một chút ?”

 

Nghe Hoàng những lời như , Thụy Thân Vương nhất thời cũng tiện từ chối, nhưng lời đồng ý vẫn cứ vướng víu thể .

 

Hoàng thượng thấy ngay cả bài tình cảm cũng xong, đành tung chiêu cuối : “Thật sự thì cứ để Diệp Khánh Thần dẫn , dù mỏ vàng cũng là phát hiện. Lần Tình Thiên cung còn cha nàng lợi hại lắm, chừng đây chính là vận may trời phú của . Lần để dẫn đội, giúp trẫm phát hiện một mỏ vàng lớn thì !”

 

“Ừm?” Vừa lời , tai Thụy Thân Vương lập tức dựng lên, “Tình Thiên Diệp Khánh Thần lợi hại?”

 

“Không lợi hại ?” Hoàng thượng hỏi ngược , “Dù Tình Thiên sùng bái lắm.”

 

“Thôi , Hoàng , ngươi cũng cần nhiều nữa, mau chóng chuẩn đủ cho , bất cứ lúc nào cũng thể khởi hành.”

 

Hoàng thượng thấy đạt mục đích, lập tức mãn nguyện, còn quên nhắc nhở: “Ngươi đừng quên phong cho Diệp Khánh Thần và cái lão Trình gì đó một chức quan nhỏ, nếu theo cũng vô danh vô phận. Ban đầu cũng đừng quá nổi bật, nếu thật sự phát hiện mỏ vàng, lúc đó hãy thăng chức khen thưởng cho họ.”

 

“Vâng!” Thụy Thân Vương đáp một tiếng cáo lui . Tuy thường ngày khá nhàn nhã, nhưng khi thật sự việc thì bao giờ lơ là. Trong lúc Hoàng thượng tìm để tổ chức đội ngũ cho , hết tất cả các tài liệu về những mỏ vàng phát hiện trong suốt các năm, tuy khảo sát thực địa nhưng trong lòng tích lũy nhiều kiến thức lý thuyết.

 

Đầu xuân tháng ba, kinh thành đôi nét xuân ấm hoa nở. Sau một tháng chuẩn , Thụy Thân Vương cùng những khác cuối cùng cũng khởi hành. Tuy rằng bây giờ ở Trường Bạch Sơn Mạch chắc chắn vẫn còn trời đông đất giá. chuyến của họ nhiều , còn ít văn quan, đường chắc chắn thể quá nhanh. Đợi đến nơi cũng kịp lúc.

 

Trước khi khởi hành, Diệp lão đại và Trình lão bản phong Tu Võ Lang và Huấn Võ Lang chính bát phẩm. Tuy quan chức cao, nhưng đối với Diệp lão đại là một một chữ nào thì quan chức là chuyện đại hỷ như mồ mả tổ tiên bốc khói xanh. Gia đình Trình lão bản vốn là thế gia võ tướng, cứ tưởng đến đời y thì suy tàn , ngờ đến khi quá trung niên còn chuyện như bánh từ trời rơi xuống thế . Vì , nhà Trình lão bản còn đặc biệt mang quà đến tận nhà họ Diệp để cảm ơn. Hơn nữa Thụy Thân Vương cũng tiết lộ với họ rằng, chỉ cần phát hiện mỏ vàng, đến lúc đó Hoàng thượng nhất định sẽ luận công ban thưởng, chức quan của hai họ đều thể thăng lên nữa. Thế nên Diệp lão đại và Trình lão bản hai cũng xoa tay hăm hở, tràn đầy khí thế.

 

Hai họ là duy nhất hai từng thấy tình hình bên trong Giáp Bì Câu, vô cùng tin tưởng rằng hai bên núi chắc chắn sẽ mỏ vàng. chuyện là một cú đả kích khá lớn đối với Tình Thiên, mới cùng đoàn viên ấm cúng đón Tết xong, hiện giờ nhà họ Diệp và vợ chồng Thụy Thân Vương đều đang ở trong Công chúa phủ của nàng, thế nên những nàng yêu và yêu nàng, nàng đều thể gặp bất cứ lúc nào, cuộc sống hạnh phúc kể xiết. Ai ngờ giờ đây, hai phụ đồng thời xa.

 

Từ khi tin , Tình Thiên cả cứ ủ rũ vui. Thụy Thân Vương và Diệp lão đại phiên dỗ dành hồi lâu, còn hứa hẹn đủ điều rằng một khi phát hiện mỏ vàng, sẽ dẫn Tình Thiên cùng, để nàng tận mắt xem đãi vàng thế nào, khai thác vàng , cuối cùng mới coi như dỗ Tình Thiên vui vẻ trở .

 

Vào ngày khởi hành, ở cửa thành, Thụy Thân Vương phi và Diệp đại tẩu mỗi một bên nắm tay Tình Thiên tiễn. “Cha!” Tình Thiên gọi, Thụy Thân Vương và Diệp lão đại đồng thời đầu . “Hai bình an vô sự nhé, con ở nhà đợi hai trở về!”

 

Nghe Tình Thiên , vành mắt hai đại trượng phu đều đỏ hoe ngay lập tức. Thụy Thân Vương bước tới ôm Tình Thiên lên : “Con yên tâm, con xem, Hoàng bá bá cho cha dẫn theo nhiều như , nhất định thể bảo vệ chúng an , đúng ?” “Vâng!” Tình Thiên liếc đội hộ vệ trang tinh nhuệ, quả nhiên yên tâm hơn nhiều.

 

Thụy Thân Vương ôm nàng vài câu, liền chủ động giao nàng cho Diệp lão đại đang một bên chằm chằm đầy mong chờ. Diệp lão đại ôm con gái : “Đợi đến khi cha trở về, tiểu Tình Thiên của chúng chắc chắn lớn cao hơn . Cha thấy con gần đây uống t.h.u.ố.c hiệu quả tệ, cha tìm cho con thêm ít linh chi về nhé?”

 

Tình Thiên liên tục lắc đầu, nàng nếu tìm linh chi gì đó, thì ít nhất trì hoãn đến nửa cuối năm thậm chí mùa đông mới thể trở về. Nàng vươn tay ôm lấy cổ Diệp lão đại, thì thầm tai : “Con cần linh chi, con cha mau chóng tìm thấy vàng, nhanh chóng trở về chơi với con.”

 

“Được, cha nhất định sẽ về sớm nhất thể.” Diệp lão đại lúc cũng kịp suy nghĩ, đây căn bản là chuyện thể chủ, chỉ đồng ý ngay lập tức.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tren-duong-chay-nan-nhat-duoc-tieu-phuc-bao-ca-nha-doi-van/chuong-747-ngoai-truyen-chuong-mo-vang-thuong.html.]

 

Thụy Thân Vương thấy trong lòng chút chua xót, liền vội vàng nhảy lên ngựa, thúc giục: “Thời gian còn sớm nữa, chúng mau chóng khởi hành thôi!” Thế là Tình Thiên trở về bên cạnh hai nương , ngừng vẫy tay nhỏ về phía hai ngựa.

 

Rời kinh thành đó, gian khổ đường cần tới. Đoàn của Thụy Thân Vương cuối cùng cũng đến gần Giáp Bì Câu thì gần đến Tết Đoan Ngọ . Đây là nhờ phúc một đường đều thuận lợi, nếu thời gian còn lâu hơn nữa.

 

Đến nơi xong, nghỉ ngơi chỉnh đốn một ngày, ngày hôm liền bắt đầu dọn dẹp xung quanh, hạ trại, dựng thang gỗ để tiện lên xuống vách núi. Sắp xếp xong công việc cho những khác, Thụy Thân Vương dẫn theo Diệp lão đại, Trình lão bản và vài kinh nghiệm, thắt dây thừng gai quanh eo, từ từ thả xuống đáy thung lũng, dự định tiên thăm dò tình hình.

 

Giờ đây là tháng năm , chân núi Trường Bạch cũng dần ấm áp trở , khiến bộ tình hình Giáp Bì Câu đều phơi bày mắt . Còn tuyết đọng núi tan chảy, dường như cũng cuốn xuống nhiều cát vàng hơn, khiến lòng suối trong Giáp Bì Câu ánh nắng mặt trời chiếu rọi, hiện lên vô cùng lấp lánh ánh vàng, còn tráng lệ hơn cảnh tượng mà Diệp lão đại và Trình lão bản thấy lúc ban đầu.

 

Tuy rằng sớm Diệp lão đại và Trình lão bản miêu tả về tình hình bên trong Giáp Bì Câu, nhưng khi tận mắt chứng kiến, Thụy Thân Vương vốn quen thuộc với vàng bạc châu báu từ nhỏ cũng chấn động sâu sắc. Nhìn cảnh tượng mắt, khiến khỏi càng thêm kính phục Diệp lão đại.

 

Ở một nơi hoang vu hẻo lánh như phát hiện cát vàng trong sông, nếu là khác, ước chừng đều sẽ chọn trở về năm , tự lén lút đãi vàng. Diệp lão đại thể chút do dự bẩm báo chuyện lên triều đình, là vô cùng hiếm .

 

Thụy Thân Vương trong khoảnh khắc đó, thậm chí chút áy náy, cảm thấy chức quan phong cho Diệp lão đại thật sự là quá thấp. Hôm nay khi trở về, nhất định một tấu chương, rõ ràng chuyện với Hoàng , đợi khi mỏ vàng khai thác , luận công ban thưởng nhất định thể bạc đãi Diệp lão đại.

 

Thụy Thân Vương bên còn đang suy nghĩ, bên Diệp lão đại xắn ống quần xuống nước mò vàng bỗng nhiên lớn tiếng hô: “Các ngươi xem đây là cái gì!” Tất cả đều hướng ánh mắt về phía Diệp lão đại.

 

Chỉ thấy hai tay đều ngâm trong nước sông, đó nén khí trầm đan điền, ôm lên một tảng đá lớn. Nói là đá cũng chính xác, bởi vì đây là một tảng đá màu vàng. Khối đá màu vàng Diệp lão đại giơ cao lên, quả thực chói mắt tất cả mặt tại đó.

 

“Vàng cục! Đây là vàng cục!” Cuối cùng lớn tiếng hô lên! Sau đó tất cả đều ồn ào xôn xao. Một khối vàng cục lớn như , cả đời họ từng thấy, từng thấy.

 

“Vàng cục lớn như , ít nhất cũng hai trăm lạng chứ?”

 

“Ta ước chừng lẽ còn hơn thế nữa!”

 

“Cái còn cần chúng nghiên cứu ? Gần đây trong núi chắc chắn mỏ vàng! Hơn nữa còn là mỏ vàng lớn! Nói chừng sẽ là mỏ vàng lớn nhất phát hiện trong lịch sử Đại Tề của chúng !”

 

Chưa đợi Thụy Thân Vương chuyện, những khác Hoàng thượng chọn đến giúp thăm dò mỏ vàng sôi sục lên. Thụy Thân Vương Diệp lão đại đang giơ khối vàng cục, trong lòng nhất thời cũng chút năm vị lẫn lộn.

 

Hoàng Diệp lão đại tự mang vận khí, xem quả thật bâng quơ. Vận khí chẳng là quá ! Nhiều cùng lúc xuống nước mò vàng, chỉ một khối vàng cục lớn như chứ?

 

nữa, đây cũng là một chuyện đại hỷ. Không những là một khởi đầu thuận lợi, mà còn khiến càng thêm xác định trong núi chắc chắn mỏ vàng, quan trọng nhất là, lập tức khiến những vốn mệt mỏi vì hành trình xa xôi đều phấn khích hẳn lên.

 

Những còn chút mệt mỏi, lúc từng từng xoa tay hăm hở, hận thể lập tức bắt đầu đào núi tìm mỏ. Thụy Thân Vương một mặt sai leo lên tìm một cây cân mang xuống, một mặt quan sát địa hình ven sông, chuẩn trực tiếp gọi xuống hạ trại ngay bên bờ sông.

Mèo Dịch Truyện

 

Đến lúc đó một phần đãi vàng, một phần nghiên cứu tình hình phân bố khoáng sản trong núi. Thụy Thân Vương sắp xếp thỏa xong mới giả vờ để tâm đến bên cạnh Diệp lão đại.

 

Những vốn đang vây quanh Diệp lão đại xem vàng cục vội vàng tản , nhường chỗ cho Thụy Thân Vương. Trên khối vàng cục Diệp lão đại ôm trong lòng, bao nhiêu bàn tay chạm , tất cả đều đến chạm một chút, lây chút may mắn.

 

Một lão thần nhiều năm kinh nghiệm trong đội ngũ lúc nước mắt lưng tròng . “Lão đời tìm mấy mỏ vàng cho Đại Tề, nhưng tiếc là sản lượng đều nhiều. Cái nhiều nhất cũng chỉ

 

20. chỉ khai thác năm năm gần như cạn kiệt. “Không ngờ già mà vẫn thể chứng kiến kỳ tích như thế . “Mỏ vàng trong ngọn núi chắc chắn là một mỏ quặng giàu ! “Điều đáng quý nhất là nơi đây từng nào phát hiện, càng từng dân chúng xung quanh lén lút khai thác, thứ đều bảo vô cùng nguyên vẹn. “Thật đúng là trời phù hộ Đại Tề , trời phù hộ Hoàng thượng !” Lão thần run rẩy , lệ tuôn đầy mặt mà . Thụy Thân Vương vội vàng sai tiến lên đỡ lấy lão nhân gia, kẻo mỏ vàng còn kịp khai thác mà lão vì kích động quá độ mà đổ bệnh. Thấy tất cả đều xác nhận trong ngọn núi nhất định mỏ vàng, hơn nữa chừng còn là một mỏ lớn. Thụy Thân Vương trong lòng tính toán, lấy mật chỉ Hoàng thượng sẵn khi xuất phát, sai lập tức cưỡi ngựa đưa đến cho Liêu Đông Đô Chỉ huy sứ Văn Tông Lân. Nội dung mật chỉ là lệnh cho Văn Tông Lân lập tức dẫn binh đến Giáp Bì Câu, việc theo lệnh Thụy Thân Vương, bảo vệ mỏ vàng. Cũng may Giáp Bì Câu ở nơi hẻo lánh, địa hình phức tạp, xung quanh cũng mấy hộ dân sinh sống, nếu chỉ riêng vàng cám trong sông sớm lộ vị trí mỏ vàng . Những ngày đó, Thụy Thân Vương đợi Văn Tông Lân dẫn binh tới, dẫn theo nhân lực ít ỏi hiện bắt đầu dò tìm mạch quặng. Không thể , Giáp Bì Câu đích thực là một mỏ quặng giàu , khai thác bao lâu thu hoạch. Đến khi Văn Tông Lân vội vã dẫn binh chạy tới, đập mắt là những đống quặng vàng chất thành núi nhỏ. Bên cạnh còn đang tiến hành nghiền nát, đó cho lò lửa nung, hòa tan và tách vàng khỏi quặng. Rồi khối vàng đầu ch.ó lớn đặt trang trọng trường án bên cạnh, còn đặc biệt dán một tờ giấy ghi ba trăm lẻ bảy lạng bốn tiền, Văn Tông Lân quả thực dám tin mắt . Y thậm chí còn lén tự nhéo một cái, còn tưởng rằng vì thức đêm gấp rút đường mệt mỏi mà sinh ảo giác. Ngay lúc y đang hoài nghi nhân sinh, chợt thấy Thụy Thân Vương mặt đầy ý tới. “Văn đại nhân, ngài cuối cùng cũng đến. “Bổn vương chỉ mang theo bấy nhiêu nhân lực, ngày đêm canh giữ nhiều bảo vật như , quả thực là nơm nớp lo sợ! “Nay ngài dẫn binh đến, bổn vương cũng an lòng , đêm nay cuối cùng cũng thể ngủ một giấc ngon lành!”

 

 

Loading...