Trên Đường Chạy Nạn Nhặt Được Tiểu Phúc Bảo , Cả Nhà Đổi Vận - Chương 743:--- Chúng ta cùng nhau đón giao thừa nhé! (Đại kết cục) ---
Cập nhật lúc: 2025-10-15 23:44:31
Lượt xem: 2
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Cửa vài cỗ xe ngựa đồng thời mở . Chỉ thấy vợ chồng Thụy Thân Vương, Thiệu thị dẫn theo hai con trai, cùng với lão gia tử Sầm và Du Bân nối bước xuống xe. Tất cả đều tề tựu cửa Công chúa phủ, ai nấy , lúc mới vỡ lẽ, đây chắc chắn là do Tình Thiên chuẩn từ .
những đang ở cửa lúc , phận địa vị đều khác biệt, ngày thường cũng nhiều giao thiệp, đột nhiên tụ họp một chỗ, nghĩ đến việc thể còn cùng đón năm mới, ai nấy đều cảm thấy khá ngượng nghịu.
Thụy Thân Vương và Thụy Thân Vương phi liếc , cuối cùng cũng hiểu Tình Thiên lén lút gì đó. Vừa nghĩ đến Tình Thiên nhỏ tuổi như , bình thường ngay cả một lời dối cũng , cẩn thận giấu giếm suốt một tháng trời, chỉ để tập hợp tất cả những mà nàng công nhận với để đón năm mới, lòng Thụy Thân Vương và Thụy Thân Vương phi khỏi mềm nhũn, chua xót khôn nguôi, càng nỡ phá hỏng tấm lòng của đứa trẻ.
Trong lòng hai bọn họ cũng hiểu rõ, những khác đều quen , sở dĩ thăm dò thái độ như , là vì phận của hai vợ chồng họ. Thế là Thụy Thân Vương phi chủ động bước lên, đỡ cánh tay Diệp lão thái thái : “Chúng đều từng đến Công chúa phủ của Tình Thiên, chi bằng nhân cơ hội trong xem xét cho kỹ.”
Diệp lão thái thái ban đầu ngửi thấy một mùi hương vô cùng dịu dàng, ngay đó Thụy Thân Vương phi đỡ lấy cánh tay, khiến nửa bên của bà tê dại. Nếu Diệp tam tẩu phản ứng nhanh, ở một bên khác đỡ bà một cái, bà cảm thấy nhất định sẽ vững, mất mặt .
Trong lòng Diệp lão thái thái hiểu rõ, Thụy Thân Vương phi, bất kể từ gia thế bên ngoại bên nội, đều cùng đẳng cấp với bà. Người thể hạ hạ thấp phận như , chủ động đến đỡ một lão già như bà, đều là nể mặt Tình Thiên. Nếu như , bà tuyệt đối thể để cháu gái mất mặt.
Nghĩ đến đây, Diệp lão thái thái cuối cùng cũng vững, ưỡn thẳng lưng, kiêu căng cũng tự ti : “Phải đó, cùng xem tân trạch của Tình Thiên nhà !”
Diệp lão thái thái nắm tay Tình Thiên, cùng Thụy Thân Vương phi bước đại môn Công chúa phủ. Những phía lúc mới đồng loạt theo.
Công chúa phủ diện tích lớn, bởi vì năm đó là do hai tòa trạch viện hợp nhất, đả thông cải tạo mà thành. Cho nên ngoài chính sảnh và chủ viện trục trung tâm, hai sương viện ở hai bên đông tây gần như đối xứng.
Thế là Tình Thiên liền sắp xếp vợ chồng Thụy Thân Vương ở phía đông, còn gia đình Diệp gia ở phía tây. Dù thì Công chúa phủ cũng đủ lớn, ngay cả ở phía tây, nếu để Diệp lão thái thái và bốn con trai mỗi ở một viện cũng vẫn còn thừa thãi. Cho nên khách viện cũng sắp xếp ở phía , để lão gia tử Sầm, Du Bân và ba con Thiệu thị chia viện mà ở.
Khi thực sự bước từng viện xem xét, mới phát hiện Công chúa phủ còn lớn hơn nhiều so với những gì họ tưởng tượng. Thậm chí cây cối hoa cỏ trong mỗi viện cũng khác , mỗi nơi một phong cách riêng.
Những khác đến mức kịp tiếp nhận, chỉ Thụy Thân Vương là càng càng tức giận. Khi Phụ hoàng còn tại thế, đối với Đại cô mẫu như , hầu như cầu tất ứng. Hoàng khi đăng cơ, cũng luôn ưu đãi nàng . Chẳng xa, chỉ riêng tòa trạch viện , vốn vượt quá quy chế nhiều, rộng rãi xa hoa đến thế. Chỉ tiếc là Đại cô mẫu chẳng những cảm kích, trái còn ôm lòng hiểm độc. May mắn là Tình Thiên phát hiện bí mật của nàng , để âm mưu của nàng thực hiện . Giờ đây tòa trạch viện rơi tay Tình Thiên, thể lẽ cũng coi như là một loại nhân quả báo ứng !
Nhìn những chiếc đèn lồng đỏ rực, những bức tranh Tết đỏ tươi và hoa giấy cắt dán treo khắp phủ, Thụy Thân Vương thầm nghĩ, năm nay đón năm mới nhất định sai đốt nhiều pháo hơn, quét sạch những điều xúi quẩy vốn trong trạch viện , tránh ảnh hưởng đến vận thế tương lai của Tình Thiên.
Mọi lúc đến sương viện phía tây, Tình Thiên bắt đầu giới thiệu từng viện mà chuẩn cho . Người nhà Diệp gia liền tạm thời tách ở hành lang, mỗi một ngả viện của . Tình Thiên ở ngoài cao giọng : “Mọi đừng quên nhà xem thích nha!”
Chẳng mấy chốc, tiếng reo hò của lũ trẻ vang lên đầu tiên từ các viện. Mấy đều phát hiện đồ chơi và đồ ăn vặt chuẩn sẵn cho chúng giường sưởi ở gian tây.
Người lớn nóng nảy như bọn trẻ, nhưng khi từ viện nhà ngoài một vòng xem viện của khác, ai nấy cũng đều đỏ hoe mắt, khóe miệng tươi . Cách bài trí trong mỗi phòng đều khác , điểm chung duy nhất là tất cả thứ đều do Tình Thiên sai bài trí theo sở thích của .
Tình Thiên dụng tâm như , thể khiến cảm động. Thụy Thân Vương và Thụy Thân Vương phi , càng thêm mong chờ chỗ ở của , nhưng mơ hồ chút bất an. Dù Tình Thiên ở bên họ thời gian ngắn hơn, cũng nàng hiểu rõ sở thích của họ bao nhiêu phần. hai đều thầm hạ quyết tâm, bất kể bài trí thành như thế nào, đó cũng là tấm lòng của đứa trẻ. Thụy Thân Vương càng nghĩ, mặc kệ Tình Thiên bài trí phòng của , đó cũng sẽ trở thành phong cách mà yêu thích nhất từ nay về .
Sau khi xem xong các viện ở phía Diệp gia, một đám ùn ùn kéo sang sương viện phía đông. Tuy rằng đông tây về cơ bản là đối xứng, nhưng khác với việc phía tây nhiều viện nhỏ, phía đông chỉ hai viện lớn hơn, những nơi còn đều gộp phạm vi hậu hoa viên, xây dựng đình đài và thủy tạ.
Còn Tình Thiên chọn vị trí gần chủ viện nhất cho Thụy Thân Vương và Thụy Thân Vương phi. Hai vợ chồng mang tâm trạng phấn khích thấp thỏm bước đường đường, ngay lập tức kinh ngạc. Nhìn thoáng qua còn tưởng rằng trở về một căn phòng nào đó trong Vương phủ. kỹ mới , nơi đây vẫn sự khác biệt lớn so với Vương phủ.
Thế nhưng sở dĩ tạo cho hai ảo giác như , tất cả đều là vì cách bài trí và sắp đặt ở đây, phong cách gần như y hệt Vương phủ. Những món đồ bày giá sách cổ, những bức thư họa tường, đều sắm sửa theo sở thích của Thụy Thân Vương. Hoa văn và chất liệu của các loại khăn trải ghế, gối tựa trong phòng, càng là phong cách mà Thụy Thân Vương phi yêu thích nhất.
Thụy Thân Vương mặt đầy bất ngờ ôm Tình Thiên lên, hỏi: “Vậy đây chính là bí mật nhỏ giữa con và Hoàng ư?” Nhiều đồ đạc như , với hình nhỏ bé của Tình Thiên, đừng là một tháng, cho nàng một năm cũng chắc bài trí xong. Hơn nữa Thụy Thân Vương xem xét kỹ lưỡng, bất kể là đồ trang trí thư họa tường, hóa đều là đồ thật. Xem Tình Thiên ít vơ vét đồ từ phía Hoàng !
“Nhiều thứ như đều con lấy hết, Hoàng bá bá của con chẳng sẽ tiếc đến phát đau lòng ?”
“Mới !” Tình Thiên ưỡn n.g.ự.c , “Hoàng bá bá để tùy ý chọn, còn nếu đủ thì ông sẽ nghĩ cách cho nữa!”
“Ồ?” Thụy Thân Vương bật , “Ta , Hoàng khi nào hào phóng đến thế?”
“Vì Hoàng bá bá , mang nhiều may mắn cho Đại Tề, chút đồ căn bản chẳng đáng là gì!” Tình Thiên xong còn vẻ mặt đồng cảm vỗ vai Thụy Thân Vương , “Phụ cũng đừng buồn, nếu thứ gì , nếu Hoàng bá bá nỡ cho , cứ với , sẽ giúp đòi!”
“Vậy xin cảm ơn con !” Thụy Thân Vương càng vui vẻ, “Không ngờ ở tuổi trẻ như , thể sống một cuộc sống hạnh phúc dựa con gái mà phát tài.”
Thụy Thân Vương phi lời càng lúc càng giống lời, liền vội vàng vỗ một cái : “Vương gia mau đừng những lời đùa giỡn nữa, kẻo con trẻ coi là thật.”
Sau khi xem xong chỗ ở của Thụy Thân Vương và Thụy Thân Vương phi, nghỉ ngơi một lát bắt đầu về phía bắc để tham quan hậu hoa viên của Công chúa phủ. Bên qua là thủy tạ và giả sơn, đỉnh giả sơn còn một đình tử. Phía thủy tạ và giả sơn là một hồ nước mênh m.ô.n.g thấy bờ. Chỉ tiếc lúc là mùa đông, trong hoa viên cảnh sắc gì đáng để thưởng ngoạn. chỉ thoáng qua một , cũng thể tưởng tượng cảnh sắc sẽ đến mức nào mùa xuân và mùa hạ năm tới.
Công chúa phủ thực sự quá lớn, ngay cả hai đứa trẻ hiếu động Diệp Xương Hãn và Diệp Xương Côn cũng bộ chút mệt mỏi. Khi trở đại sảnh, trôi qua hai canh giờ. Diệp đại tẩu vội vàng dậy sắp xếp chuẩn cơm. Diệp nhị tẩu và Diệp tam tẩu cũng hiểu chuyện dậy theo giúp đỡ.
Tình Thiên vội vàng ngăn ba : “Hôm nay ai cũng việc, trong hậu bếp ! Nhiệm vụ của tất cả hôm nay chính là ăn ngon, uống , chơi vui vẻ!” Tình Thiên đưa tay ôm lấy cánh tay Diệp đại tẩu, kiên quyết kéo nàng trở chỗ . “Mẫu , bình thường luôn nấu cơm, vất vả . Hôm nay đón năm mới, còn thể để việc nữa!”
Diệp lão thái thái cũng đúng lúc mở lời : “Phải đó, con dâu trưởng, chúng năm nay đón năm mới ở Công chúa phủ của Tình Thiên, thì việc cứ theo sắp xếp của Tình Thiên là .”
Thiệu thị cũng hùa theo : “Chẳng , đại tẩu, đó, từ đến nay đều đồng ý với Đại nương. Huống hồ, đây chẳng là đứa trẻ thương ! Nhà điều kiện , đúng ?”
“ đúng.” Diệp đại tẩu liên tục đáp lời, “Vậy cũng coi như hưởng phúc từ con gái .”
Thụy Thân Vương thấy vẫn còn chút câu nệ, liền đề nghị: “Nếu các vị thấy bên ngoài lạnh, chi bằng ở trong nhà mô bài, trò chuyện.” Hắn xong đầu Diệp lão đại : “Ta vẫn luôn Diệp tráng sĩ b.ắ.n cung cực chuẩn, chi bằng chúng cùng tỉ thí một phen?”
Lũ trẻ vốn chịu nổi việc ở trong nhà với lớn mà việc gì . Nghe thấy lời tất cả đều phấn khích, nằng nặc đòi xem hai b.ắ.n cung. Diệp lão đại đương nhiên đồng ý ngay, dậy cùng Thụy Thân Vương khỏi đại sảnh, còn dẫn theo cả đám trẻ con trong nhà mất. Ngay cả Diệp lão nhị, Diệp lão tam và Diệp lão tứ cũng vội vàng theo ngoài xem náo nhiệt.
Người trong nhà lập tức vơi một nửa. Lão gia tử Sầm thấy chỉ còn và Du Bân hai đàn ông, vội vàng lấy cớ tuổi già mệt mỏi, để Du Bân đưa ông về khách phòng nghỉ ngơi.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tren-duong-chay-nan-nhat-duoc-tieu-phuc-bao-ca-nha-doi-van/chuong-743-chung-ta-cung-nhau-don-giao-thua-nhe-dai-ket-cuc.html.]
Chỉ còn các nữ quyến trong sảnh, Tình Thiên khuấy động khí, đều . Cuối cùng vẫn là Diệp lão thái thái chủ động : “Đại sảnh quá trống trải, chi bằng cùng đến viện của . Bên đó trong nhà ngoài sân chính phòng sương phòng đều nhiều hơn. Đến lúc đó ai nghỉ ngơi, ai mô bài đều thành vấn đề.”
Thế là các nữ quyến đồng loạt theo Diệp lão thái thái đến sương viện phía tây. Khi họ về phía sương viện phía tây, đều thể thấy tiếng reo hò ngừng của lũ trẻ từ phía hậu hoa viên vọng . tiếng reo hò cứ nối tiếp , ai đang chiếm ưu thế, nhưng quả thực náo nhiệt.
Thụy Thân Vương lúc đang cầm cung, trong lòng ẩn ẩn chút hối hận. Hắn từ nhỏ học cưỡi ngựa b.ắ.n cung và võ công, vẫn luôn cho rằng cung pháp của Diệp lão đại cường điệu hóa, hẳn là ngang ngửa với . Không ngờ khi tỉ thí, thực sự chút theo kịp ! Trước mặt con gái, Thụy Thân Vương chút giữ thể diện, thế nào cũng chịu nhận thua. Tỉ thí đến cuối cùng tay Thụy Thân Vương run, vẫn nghiến răng kiên trì. Diệp lão đại sắp kiệt sức, vội vàng nhường vài mũi tên, hai bên miễn cưỡng hòa , lúc mới kết thúc cuộc tỉ thí cung thuật.
“Phụ và cha cha đều giỏi!” Tình Thiên chạy đến reo hò với hai , liên tục nhảy nhót, lông cáo trắng bạc áo nàng bay phấp phới theo gió, tôn lên khuôn mặt nhỏ nhắn thêm phần hồng hào, nụ càng thêm rạng rỡ. Thụy Thân Vương đặt cung tên xuống, nhân lúc Tình Thiên cùng những khác
Sau khi các hài tử của họ cùng chạy xa, khẽ với Diệp lão đại một tiếng: “Đa tạ!” Diệp lão đại cũng hiểu rằng chuyện hạ thủ lưu tình, Thụy Thân Vương thể nào nhận . y thực sự ngờ mở lời cảm ơn . Thụy Thân Vương thấy y vẻ mặt kinh ngạc và khó hiểu, bèn , tự giễu : “Đa tạ để mất mặt mặt Tình Thiên.
“Hai đều là những cha, chắc cũng thể hiểu, ai mà chẳng mong con gái sùng bái cha nó chứ!”
Câu bất ngờ của Thụy Thân Vương suýt chút nữa khiến Diệp lão đại bật . May mắn , lúc gia nhân đến báo, bữa cơm tất niên sắp khai tiệc, mới khiến tâm trạng của Diệp lão đại chuyển hướng .
Tất cả quây quần bên dùng bữa cơm tất niên, ban đầu ắt hẳn đều chút gượng gạo. Thụy Thân Vương phu phụ luôn tỏ vô cùng hòa nhã. Rượu qua ba tuần, tất cả cũng thả lỏng, còn căng thẳng như lúc ban đầu nữa.
Một bữa cơm tất niên, ăn uống, náo nhiệt suốt hơn hai canh giờ. Ăn xong, bên ngoài trời tối. Các đại nhân dẫn hài tử ngoài đốt pháo. Thụy Thân Vương phủ còn đưa đến một xe ngựa đầy pháo, mười tràng pháo cùng nổ, âm thanh quả thực chấn động trời đất. Tình Thiên dùng bàn tay nhỏ che tai, nhưng trong mắt nàng chẳng chút sợ hãi, tràn đầy ý hạnh phúc. Sau đó, một nhóm đại nhân cùng các hài tử bên ngoài đắp tuyết, chơi ném tuyết, cho đến khi đến lúc về gói sủi cảo mới lưu luyến trở về căn phòng ấm áp như mùa xuân.
Vào thời khắc nửa đêm giao thừa, những đĩa sủi cảo nóng hổi lò bưng lên bàn. Cùng tiếng chuông đồng hồ vang lên, lúc bất kể phận tuổi tác, đều trao gửi những lời chúc chân thành nhất đến những bên cạnh.
“Chúc mừng năm mới!”
“Chúc mừng năm mới!”
Mọi bưng bát cùng ăn sủi cảo, Tình Thiên c.ắ.n miếng đầu tiên cau mày.
“Ôi chao, cái gì mà cứng thế !” Nàng xong, hé miệng liền nhổ một tiểu kim nguyên bảo vàng óng ánh.
“Vận khí của Tình Thiên đúng là thể gì nữa!”
Mèo Dịch Truyện
“Chúng tổng cộng chỉ gói một cái đó trong, Tình Thiên ăn một miếng trúng .”
“Ta sớm , Tình Thiên chính là tiểu phúc bảo của nhà chúng !”
Tiểu kim nguyên bảo Tình Thiên ăn trúng, nhưng những khác trong nhà còn vui mừng hơn cả khi tự ăn trúng.
Ăn xong sủi cảo, các đại nhân vẫn tiếp tục thức canh năm, nhưng các hài tử thì từng đứa chịu nổi, mí mắt bắt đầu đ.á.n.h . Diệp lão đại thấy Tình Thiên sập cứ gật gà gật gù, định ôm nàng về phòng ngủ, ngờ Diệp đại tẩu một tay cản .
“Huynh gọi Thụy Thân Vương đến bế hài tử !” Diệp đại tẩu , “Hôm nay họ thể đến mức , chẳng đều là vì Tình Thiên .
“Có một đôi phụ mẫu ruột thịt như thế , cho dù hài tử lớn lên thiết với chúng nữa, cũng thể an tâm .”
Diệp lão đại thể hiểu cảm nhận của thê tử, tâm trạng phức tạp ôm Tình Thiên, đến giao cho Thụy Thân Vương.
“Tình Thiên buồn ngủ chịu nổi , mau đưa hài tử ngủ !”
Thụy Thân Vương đón lấy Tình Thiên từ tay Diệp lão đại, tâm trạng cũng phức tạp khôn tả. Hắn do dự chốc lát, : “Cái đó, cùng …” Diệp lão đại lời của cho ngớ . Thụy Thân Vương vội vàng đính chính: “Ý của là… lỡ như hài tử nửa đêm tỉnh giấc tìm các thì …”
“Vậy, thì cùng …”
Thế là, Thụy Thân Vương ôm Tình Thiên, cùng Thụy Thân Vương phi sóng vai phía , Diệp lão đại và thê tử mấy bước theo .
Sau khi Thụy Thân Vương bế Tình Thiên phòng đặt lên giường, chính cũng cảm thấy chút hoang đường buồn . Thụy Thân Vương phi bưng nước ấm đến, rửa mặt lau tay chân cho Tình Thiên, nhét nàng trong chăn. Tình Thiên khe khẽ mở mắt một khe, lén lút hai họ. Mắt thấy Thụy Thân Vương và Thụy Thân Vương phi đắp chăn kỹ cho nàng chuẩn ngoài. Tình Thiên đột nhiên mở miệng: “Cha cha, , các ở với con ?” Nàng dứt lời, liền ngượng ngùng kéo chăn lên, che kín đầu .
Thụy Thân Vương và Thụy Thân Vương phi gần như thể tin tai . Hai vợ chồng một hồi lâu, điên cuồng dùng ánh mắt xác nhận là ảo giác của .
“Tình Thiên gọi là cha cha, gọi là ?” Thụy Thân Vương phi xúc động đến rơi lệ. Thụy Thân Vương một tay nắm lấy tay nàng, dẫn nàng trở bên giường, hai nhẹ nhàng vén chăn lên, để lộ tiểu Tình Thiên bên trong với khuôn mặt và khóe mắt sớm ửng đỏ.
“Hài tử ngoan, thể gọi thêm một tiếng nữa cho chúng ?” Thụy Thân Vương cũng gần như kìm giọng .
“Cha! Mẹ!” Tình Thiên cuối cùng cũng lấy hết dũng khí, lớn tiếng gọi .
“Ơi! Ơi!”
Thụy Thân Vương và Thụy Thân Vương phi cùng đáp lời, đó mỉm dáng vẻ đầm đìa nước mắt của đối phương.
Ở gian ngoài cách một cánh cửa, Diệp lão đại và Diệp đại tẩu động tĩnh trong phòng, cũng lộ nụ mãn nguyện. Diệp lão đại đưa tay , khẽ : “Đi thôi, thê tử, chúng về cùng canh năm nào!” Diệp đại tẩu gật đầu, đặt tay lên tay y. Hai đang định rời , cửa gian trong đột nhiên mở một khe hở. Đầu nhỏ của Tình Thiên thò từ bên trong : “Cha, , các còn , chúng cùng canh năm mà!”
【Toàn văn 】