Trên Đường Chạy Nạn Nhặt Được Tiểu Phúc Bảo , Cả Nhà Đổi Vận - Chương 740:--- ---Công chúa điện hạ giá lâm!
Cập nhật lúc: 2025-10-15 23:44:28
Lượt xem: 1
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Người nhà họ Diệp của thư viện dọa cho giật . Năm đứa trẻ trong nhà, dĩ nhiên đứa nào cũng thiên phú sách, nhưng thái độ học hành của chúng đều đoan chính. Thuở khi còn ở trường tư trong thôn, Diệp Xương Thụy, Diệp Xương Phong và Diệp Xương Niên còn thường xuyên khen ngợi. Chẳng lẽ vì tiến độ học tập ở kinh thành và trong thôn chênh lệch quá lớn, nên đám trẻ theo kịp ?
Hôm nay trong nhà chỉ một Diệp lão thái thái, vội vàng mời lên nhã gian lầu hai, dặn tiểu nhị mau dâng , đó mới hỏi : “Thật là phiền ngài , nhưng liệu căn cơ của mấy đứa trẻ quá kém, nên theo kịp tiến độ của thư viện chăng?”
Thấy Diệp lão thái thái thái độ như , trong nhà một tửu lầu lớn thế , loại nhà quê thô lỗ vô lý như trong tưởng tượng, thái độ của cũng theo đó mà dịu đôi chút. Ông xuống uống một ngụm , đau lòng : “Không vì việc học theo kịp.
Mấy đứa trẻ khi mới đến, các của thư viện khảo hạch trình độ của chúng, đó phân về tay các khác .
Tuy phát hiện mấy đứa trẻ thích quây quần bên , nhưng vẫn khá tuân thủ quy củ thư viện, nghĩ chúng là ruột thịt, chúng cũng can thiệp quá nhiều.
mới mấy ngày, chúng nó bắt đầu liên thủ ức h.i.ế.p đồng song khác, hôm nay còn đ.á.n.h với ngay trong thư viện.
Ngài , đây là chuyện nghiêm trọng đến mức nào!
Vân Tê thư viện của chúng từ đến nay từng học sinh nào hành vi tệ hại như …”
Tiên sinh thư viện càng càng kích động, gần như thể là hùng hồn. Diệp lão thái thái chẳng những cùng thư viện thống trách mấy đứa trẻ, cũng vội vàng phản bác, cảm xúc bình đến mức phần quá đáng.
Tiên sinh thư viện hồi lâu, thấy Diệp lão thái thái chút phản ứng, cảm xúc cũng bộc lộ gần hết, nhịn uống một ngụm , mới cuối cùng bình tĩnh trở . Diệp lão thái thái thấy , lúc mới mở miệng.
“Không năm đứa trẻ nhà giờ đang ở ? Có còn ở trong thư viện ?”
“Phải.” Tiên sinh thư viện gật đầu , “Ta đến đây là để mời phụ mẫu của mấy đứa trẻ đến thư viện của chúng , phụ mẫu của mấy đứa trẻ đ.á.n.h cũng cùng .
Chúng giải quyết chuyện đ.á.n.h , mới đến việc xử lý tiếp theo như thế nào.”
“Cũng , đến đó tìm hiểu rõ ràng chuyện hãy .” Diệp lão thái thái , “Mấy đứa trẻ nhà , dám chúng học hành giỏi giang đến , nhưng tin chúng là loại trẻ con sẽ ức h.i.ế.p khác.”
Trước khi thư viện đến, nghĩ đến đủ tình huống, cảm thấy nhà họ Diệp thể sẽ thành khẩn lo sợ, cũng thể sẽ thô lỗ vô lý. vạn ngờ Diệp lão thái thái bình tĩnh và lý lẽ như . Điều khiến thư viện chút Diệp lão thái thái bằng con mắt khác, nhịn nhắc nhở nàng : “Chủ yếu là mấy học sinh đ.á.n.h , gia đình hạng thường dân.
Chuyện cuối cùng sẽ xử lý , trong lòng ngài nhất cũng nên tính toán.”
Diệp lão thái thái hiểu ý lời của . Nàng một tiếng : “Ý của rõ.
Trước đây khi nhà tìm thư viện cho mấy đứa trẻ, chỉ là vì danh tiếng của thư viện và vị trí khá gần nhà mà thôi.
Chúng nhờ vả bất kỳ mối quan hệ nào, bởi vì đơn thuần chỉ cho bọn trẻ học hành tử tế mà thôi.
Mèo Dịch Truyện
nhà động đến quan hệ, cũng nghĩa là nhà quan hệ, thể mặc kệ khác dựa quyền thế mà ức h.i.ế.p con cháu nhà !”
Lời của Diệp lão thái thái hèn mọn cũng kiêu ngạo, khiến trong lòng thư viện cũng chút tự tin. Chẳng lẽ nhà họ Diệp còn đại gia thế nào ?
“Ý của khi đến đây , lão thái hiểu , lão thái sẽ phái thông báo cho phụ mẫu của bọn trẻ, sẽ nhanh chóng đến thư viện.”
Tiên sinh thư viện lời , cũng hiểu ý Diệp lão thái thái tiễn khách, đành dậy cáo từ về thư viện.
Diệp lão thái thái phái tiểu nhị tìm vợ chồng Diệp lão nhị, đến xưởng mộc và quán bánh bao gọi Diệp lão tam, đến quán bánh bao đón Diệp tam tẩu, chuẩn cùng bọn họ đến thư viện xem rốt cuộc là tình hình thế nào.
Vừa con cháu nhà đ.á.n.h ở thư viện.
Diệp tam tẩu lập tức : “Nếu là Xương Tuyết đ.á.n.h với , lẽ còn tin vài phần.
Xương Thụy dẫn các hợp sức ức h.i.ế.p khác, thì vạn tin.”
Diệp nhị tẩu càng : “Con cháu nhà tuy nghịch ngợm, nhưng đều loại sẽ chủ động ức h.i.ế.p khác.
Nếu cùng tay đ.á.n.h , chắc chắn là những kẻ ức h.i.ế.p chúng .”
Diệp lão nhị và Diệp lão tam còn hận thể xắn tay áo lên, lập tức xông đến thư viện để chống lưng cho bọn trẻ.
“Dù phụ mẫu của con cái đối phương phận địa vị thì chứ, chuyện ngoài một chữ ‘lý’!”
“Chính , chúng ức h.i.ế.p , nhưng cũng thể để khác ức hiếp!”
Diệp lão thái thái còn vội vàng ngăn : “Đến thư viện các ngươi chuyện đừng quá hấp tấp như , chúng cứ tìm hiểu rõ ràng là chuyện gì hãy .”
Một hàng đến thư viện, môn tử dẫn , kết quả bước nhà, liền thấy một đang ngừng xô đẩy Diệp Xương Thụy.
“Ta sớm , ngưỡng cửa nhập học của thư viện nhất định kiểm soát chặt chẽ.
Không thể vì một chút học phí, mà thu nhận đủ loại mèo ch.ó thư viện.
Nếu thư viện các ngươi thiếu tiền, cứ việc mở miệng, chúng đều thể giúp đỡ.
các ngươi thu nhận loại trẻ con nghèo từ nhà quê thư viện, hại con cái chúng ức hiếp, tuyệt đối sẽ dễ dàng bỏ qua !”
Vị phu nhân quyền quý xong, phụ mẫu của mấy đứa trẻ khác cũng đều hùa theo.
“Chẳng , con cái là mệnh căn của chúng , đưa chúng đến thư viện là để sách, chứ để chịu đòn!”
“Con từ khi sinh đến nay, còn từng nỡ động đến một ngón tay của nó.
Đường đường chính chính đưa đến thư viện, đánh, ngươi xem, chỗ đều đỏ lên , điều khiến đau lòng c.h.ế.t mất thôi!”
Còn Diệp Xương Thụy đối mặt với sự xô đẩy và chỉ trích, suốt quá trình mím môi một lời, chỉ dùng tay che chở bốn phía . Ba đứa nhỏ đối mặt với tình huống như , quả thực chút sợ hãi. Diệp Xương Tuyết tức đến đỏ mặt tía tai, nếu Diệp Xương Thụy ở phía ngăn , y xông lên tặng thêm cho bọn chúng mấy quyền .
Người nhà họ Diệp thấy cảnh , Diệp lão thái thái sớm ném những lời xe ngựa đầu, dẫn theo hai nàng dâu xông lên, che chở bọn trẻ phía .
Diệp tam tẩu càng giơ ngón tay chỉ phụ nữ xô đẩy Diệp Xương Tuyết : “Ngươi chuyện thì cứ chuyện tử tế, lớn chừng , động tay động chân với một đứa trẻ, cần mặt mũi !”
“Ngươi, ngươi ai mặt mũi?” Phu nhân quyền quý từng khác mắng như , nhất thời kinh ngạc đến ứng phó thế nào cho .
“Nói chính là ngươi đó!” Diệp tam tẩu , kiểm tra khắp mấy đứa trẻ nhà từ đầu đến chân, xác nhận thương mới thở phào nhẹ nhõm.
Phu nhân quyền quý hành động của Diệp tam tẩu cho tức đến nửa c.h.ế.t nửa sống, lớn tiếng : “Ngươi nhất là nên tìm hiểu rõ ràng hãy càn, là con cái nhà các ngươi đ.á.n.h con , chúng ỷ đông h.i.ế.p yếu, thương là con !”
Ánh mắt Diệp tam tẩu quét qua mấy đứa trẻ đối diện đều thương.
“Các ngươi tổng cộng sáu , đứa nhỏ nhất cũng bảy tám tuổi .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tren-duong-chay-nan-nhat-duoc-tieu-phuc-bao-ca-nha-doi-van/chuong-740-cong-chua-dien-ha-gia-lam.html.]
Nhà chúng chỉ năm đứa trẻ, ba đứa tuổi còn nhỏ lắm!
Ngươi gọi đây là đ.á.n.h hội đồng , thấy căn bản là từng đ.á.n.h ?”
Cái miệng Diệp tam tẩu thật sự quá giỏi , ba câu hai lời khiến mấy đối diện á khẩu gì.
Diệp lão thái thái lúc cũng hỏi han con cháu nhà .
“Các ngươi xem, rốt cuộc vì đ.á.n.h với đồng song?”
Vốn dĩ thư viện là năm nhà họ Diệp hợp sức đ.á.n.h , nhưng qua miệng Diệp lão thái thái, lập tức biến thành một cuộc ẩu đả mà cả hai bên đều trách nhiệm. Tiên sinh của thư viện cảm thấy dường như gì đó đúng, nhưng bỏ lỡ thời cơ, thể chen lời.
Chỉ Diệp Xương Thụy : “Từ khi chúng đến thư viện sách, mấy kẻ đó luôn chế giễu chúng , còn đủ kiểu gây sự với chúng .
Chúng giọng của chúng quá khó , quan thoại.
Còn chúng là lũ nhà quê từ vùng nông thôn đến, thấy là buồn nôn.
Thậm chí buổi trưa ăn cơm ở thư viện, chúng cũng thường xuyên bỏ côn trùng và đồ bẩn cơm canh của chúng .
Còn loại nghèo như chúng , đây căn bản từng thấy qua món ngon thế .
Đừng là bỏ côn trùng, cho dù đổ xuống đất, chúng cũng sẽ bò xuống ăn sạch sẽ.”
Diệp Xương Thụy mỗi một câu, mặt Diệp lão nhị và Diệp lão tam đen thêm một phần. Hai tay sớm nắm chặt thành quyền, hận thể lập tức xông qua đòi công bằng cho bọn trẻ.
Diệp lão thái thái lúc mới vỡ lẽ : “Khó trách dạo sáng tối các ngươi đều ăn nhiều hơn , hóa là vì buổi trưa đều ăn cơm?”
“Phải.” Diệp Xương Thụy gật đầu.
Diệp lão thái thái đau lòng thôi, bọn trẻ đang tuổi lớn, ở nhà đều cho ăn uống đầy đủ, ngờ ở thư viện chịu sự ức h.i.ế.p như . Sơn trưởng và các của thư viện lời , sắc mặt cũng vô cùng khó xử.
Phụ mẫu của mấy đứa trẻ đối diện nhao nhao chịu.
“Hắn gì là cái đó ? Con cái nhà chúng loại như !”
“Chính , chắc chắn là dối!”
“Sơn trưởng, chuyện ngài chủ cho con cái chúng đó!”
Diệp lão thái thái kéo tay Diệp Xương Thụy : “Chuyện lớn như các ngươi với nhà?”
Diệp Xương Thụy tiếp tục : “Thật bọn chúng những chuyện , con vẫn luôn ngăn mấy , xảy xung đột với chúng.
Trước khi chúng con đến thư viện, nãi nãi với chúng con .
Người chúng con đến thư viện là để sách, đừng để những chuyện khác phân tâm.
Chúng con cũng gần đây lớn trong nhà đều khá bận rộn.”
Diệp Xương Thụy đến đây, cảm xúc vốn dĩ vẫn bình tĩnh đột nhiên kích động hẳn lên, chỉ mấy đối diện : “Sở dĩ hôm nay đ.á.n.h bọn chúng, là vì chúng dám công khai !”
Mấy đứa trẻ đối diện quả thực khó hiểu, đứa bé trai đ.á.n.h nặng nhất la lối: “Ngươi bậy bạ, ngay cả việc các ngươi cũng , càng quen của ngươi, ai của ngươi ?”
Những đứa trẻ khác cũng nhao nhao hùa theo.
“Chính , chúng ngay cả ngươi là ai cũng .”
“Ta dám thề, nếu ngươi, thì hãy để cả nhà c.h.ế.t tử tế.”
Lời , phụ mẫu của đứa trẻ đều chút bình tĩnh nổi. Cho dù từng , cũng đến mức phát lời thề độc lớn như . Tổng cảm thấy trong lòng chút chắc chắn, rốt cuộc là đây?
“Các ngươi còn chịu thừa nhận?” Diệp Xương Tuyết lúc thể kiềm chế lửa giận nữa, “Hôm nay khi các ngươi ăn cơm , Thụy Thân Vương và Thụy Thân Vương phi đều hóa điên , vì con cái của c.h.ế.t nên nhặt một nha đầu nhà quê từ bên ngoài về con.
Các ngươi còn ngay cả Hoàng thượng cũng hùa theo bọn họ càn, còn phong một đứa trẻ hoang dã công chúa.
Các ngươi đây là chuyện mới lạ từng từ thuở khai thiên lập địa, truyền ngoài sẽ khiến khác rụng răng.
Các ngươi còn Hoàng thượng còn đưa cái giống hoang rõ lai lịch lên ngọc điệp, quả là lẫn lộn huyết mạch hoàng thất, sẽ mãi mãi con cháu đời chế giễu.”
Năm đứa trẻ nhà họ Diệp, ngươi một câu một câu, thuật bộ những lời mấy đứa trẻ bữa trưa hôm nay. Mấy đứa trẻ đối diện vẫn nhận sự nghiêm trọng của vấn đề, nhưng sắc mặt của phụ mẫu chúng lập tức
Đã đổi. Chẳng đây là những lời bọn họ thường ngày buôn chuyện tại gia ? Khi nào con trẻ , còn dám đem đến thư viện mà ? Nếu lời truyền đến tai Hoàng thượng và Thụy Thân Vương, liệu gia đình còn thể sống yên ? Đến thời khắc mấu chốt , mấy vị phụ bên đây liếc mắt , ăn ý chuẩn đổ hết chuyện lên đầu năm đứa trẻ nhà họ Diệp, để chúng gánh lấy cái tiếng cho con cái . Bọn họ càng thêm chắc chắn, nhất định đuổi năm đứa trẻ nhà họ Diệp khỏi thư viện, thể để vết nhơ như lưu con cái của .
đúng thời điểm mấu chốt , tiểu nam hài đ.á.n.h nặng nhất đột nhiên mở miệng châm chọc: “Mấy các ngươi là nghèo đến phát điên ? Công chúa Tình Thiên tuy cũng xuất từ thôn dã, nhưng cũng thể nào là của các ngươi ? Các ngươi còn ở đây nhận thích? Chỉ e là còn chẳng các ngươi là ai nữa!”
Nghe con trai , của đột nhiên cảm thấy gì đó , vội vàng đầu hỏi khẽ nha cận.
“Lần ngươi , nhà nào nhận nuôi công chúa thì họ gì nhỉ?”
Nha cận lúc chân mềm nhũn, run rẩy đáp: “Chỉ, chỉ là họ Diệp ạ…”
“Cái gì? Chẳng lẽ bọn họ thật sự là nhà họ Diệp từng nhận nuôi công chúa ?”
Câu cuối cùng của nàng thể kiểm soát âm lượng, tất cả trong phòng đều thấy, lập tức im bặt, căn phòng trở nên yên tĩnh đến đáng sợ.
lúc , bên ngoài đột nhiên truyền đến giọng the thé đặc trưng của nội thị: “Công chúa điện hạ giá lâm!”
Cánh cửa phòng từ bên ngoài đẩy , hai hàng thị vệ nối đuôi bước , chặn tất cả phía , nhường vị trí chính giữa căn phòng. Sau đó, chỉ thấy một tiểu cô nương vẫn còn mặc lễ phục công chúa, sự vây quanh của mấy tên nội thị và nha , từ từ bước .
Mấy nhà họ Diệp thấy Tình Thiên, lập tức hưng phấn chào hỏi nàng.
“Tình Thiên, đến đây!”
“Muội , y phục hôm nay của thật quá!”
Những còn trong phòng, ngoại trừ nhà họ Diệp, đều đồng loạt biến sắc, đó thi quỳ xuống hành lễ với Tình Thiên. Mấy đứa trẻ hiểu gì, cũng cha cưỡng ép quỳ xuống.