Trên Đường Chạy Nạn Nhặt Được Tiểu Phúc Bảo , Cả Nhà Đổi Vận - Chương 730:--- Diện Kiến Hoàng Thượng ---
Cập nhật lúc: 2025-10-15 23:43:50
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Sau khi trở về Sầm phủ, Diệp lão đại định bụng sẽ thỉnh an hai vị trưởng bối . Không ngờ Sầm lão gia tử và Du Bân đều nhà, hầu hai lão gia tử cùng trang viện ở kinh giao , bảo rằng đồ ăn ở trang viện ngon, hai vị ở đó một thời gian. Đã , cả gia đình ba liền trở về sân viện của .
Vào nhà, đóng cửa phòng , Diệp đại tẩu rốt cuộc nén mà hỏi: “Số vàng vụn của rốt cuộc là từ ?” Diệp lão đại đáp: “Nàng phát hiện những hạt vàng đều vụn, hơn nữa cũng thuần khiết lắm ?” Diệp đại tẩu lúc mới móc vàng vụn đặt lên bàn, kỹ thì đúng là như . “Chàng thật là, về đến nhà mà còn giấu giếm, mau !”
Diệp lão đại lúc mới hạ giọng : “Đây là vớt một con sông khi đang đường trở về. Ta nghi ngờ hai bên bờ con sông đó hẳn là mỏ vàng. Hơn nữa những hạt kim sa thì mỏ vàng hẳn là nhỏ.”
“Mỏ vàng?” Diệp đại tẩu kinh ngạc đến há hốc mồm, một lúc mới lấy lí trí : “Chuyện lớn như , chúng báo cáo triều đình chứ?”
“Đương nhiên .” Diệp lão đại gật đầu.
Diệp đại tẩu truy hỏi: “Chuyện ngoài còn ai nữa ?” “Ngoài thì chỉ Trình ca thôi.” Diệp lão đại vờ như vô ý : “Lúc đó cẩn thận ngã từ sườn núi xuống ven sông, phát hiện sông lấp lánh ánh vàng. Trình ca lúc đó xuống cứu , đương nhiên là cho . cũng chỉ giới hạn hai chúng thôi. Tuy rằng những khác ngày thường cũng , nhưng cho cùng thì lòng khó dò. Sự cám dỗ của vàng bạc là quá lớn, ai sẽ xảy chuyện gì chứ!”
Diệp lão đại vốn với vợ con chuyện thương. ai bảo thể phát hiện mỏ vàng chứ! Đến lúc báo cáo triều đình xong, triều đình chắc chắn cũng sẽ hỏi kỹ quá trình phát hiện. Bởi , giấu thì chi bằng tự thành thật khai báo là hơn. Diệp lão đại cố gắng giảm nhẹ chuyện thương, còn giấu nó trong việc trọng đại là phát hiện mỏ vàng, mà vẫn Diệp đại tẩu và Hoàng Thiên nhanh nhạy nhận . Lời dứt Hoàng Thiên xích gần hỏi: “Cha, thương ở ?” “Không cả, chỉ là trẹo cổ chân thôi, vài ngày là khỏi .”
Nào ngờ Diệp đại tẩu đột nhiên : “Ta thấy đơn giản như nhỉ? Ta cảm thấy ít nhất ốm ba bốn ngày , đặc biệt hai ngày đầu là nguy hiểm nhất.” “Vợ, nàng, nàng ...” Diệp lão đại cảm thấy chuyện quả thực còn khó tin hơn cả việc phát hiện vàng sông.
Diệp đại tẩu , đương nhiên là dựa ngày Hoàng Thiên bệnh mà suy đoán . Chẳng qua nàng định thẳng chuyện với Diệp lão đại. “Ta tự cách của riêng .” Diệp đại tẩu : “Sau chuyện gì cũng đừng hòng giấu , mau mau thành thật khai báo !”
Diệp lão đại hiểu , Diệp đại tẩu dọa một cái, liền thành thật kể tường tận chuyện nguy hiểm đường trở về. Diệp đại tẩu đến việc rơi xuống nước thì sắc mặt biến đổi, đưa tay che ngực. Nếu Diệp lão đại hiện giờ bình an vô sự mặt nàng, nàng cảm thấy sắp ngất .
Diệp lão đại cũng ngờ vợ phản ứng lớn đến , vội vàng rót cho nàng một cốc nước, nhẹ nhàng : “Đừng sợ đừng sợ, thật sự gì nghiêm trọng cả, nàng xem bây giờ bình an trở về !” Diệp đại tẩu nắm chặt lấy cánh tay : “Quá nguy hiểm , nữa. Chúng cứ yên ăn buôn bán nhỏ ở kinh thành, thể duy trì cuộc sống trong nhà , cần thiết ngoài mạo hiểm như .”
“Được, , đều nàng, nàng đừng lo lắng.” Diệp lão đại đồng ý ngay lập tức: “Thật cũng là dò đường, chừng thể ăn kinh doanh về mặt . Lần quen ít rừng, đầu liên hệ , chừng thể ăn buôn bán đặc sản núi rừng từ Quan ngoại ở kinh thành.” “Làm ăn thì , nhưng rừng thì quá nguy hiểm, vẫn là đừng nữa.” Diệp đại tẩu đối với việc Diệp lão đại ăn kinh doanh vẫn khá ủng hộ. Đặc biệt hiện giờ phần lớn chi tiêu của Hoàng Thiên đều do Thụy Thân Vương phủ chi trả. Số tiền nàng kiếm đủ để vợ chồng nàng cuộc sống khá giả ở kinh thành . Đã Diệp lão đại ăn kinh doanh, nàng đương nhiên lí do gì để phản đối. Huống hồ Diệp đại tẩu cũng , Diệp lão đại là một thể yên. Chi bằng để ngoài rừng, vạn nhất gặp nguy hiểm còn liên lụy Hoàng Thiên cùng bệnh tật chịu khổ, chi bằng để ở kinh thành ăn kinh doanh thì hơn! “Nếu ăn kinh doanh về mặt , chúng đầu liền ngoài xem cửa hàng, bàn bạc xem đại khái cần bao nhiêu tiền.”
Diệp lão đại vội vàng : “Tính khí của nàng nóng nảy hơn cả . Đây vẫn chỉ là một ý tưởng chín chắn của hiện giờ. Ta định tiên xem thử đặc sản núi rừng chúng mang về thể bán bao nhiêu tiền, xem thử việc ăn đáng để mới .” “Cũng , ăn kinh doanh cũng đột ngột là thể , nghĩ như chu đáo, là nóng vội .”
Chuyện ăn tạm gác , Diệp đại tẩu về chuyện mỏ vàng. “Chuyện nếu báo cáo triều đình thì nên tìm ai đây?” “Ta chứ!” Diệp lão đại cũng chút manh mối: “Ta nghĩ vẫn là đừng vội báo cáo, tiên tìm Thụy Thân Vương giúp đỡ đưa ý kiến ! Chúng tuy rằng phát hiện kim sa sông, theo lí thì hẳn là núi xung quanh mỏ vàng, nhưng chuyện ai cũng dám đảm bảo cả! Nàng vạn nhất báo cáo cho triều đình, đến lúc đó triều đình phái đào vàng, đào nửa ngày tìm thấy mỏ vàng, tính là lừa dối vua ?”
Lời của Diệp lão đại khiến Diệp đại tẩu cũng ngớ . ! Tìm thấy mỏ vàng báo cáo triều đình thì chắc chắn là đại sự lành, Hoàng thượng chừng còn sẽ ban thưởng. vạn nhất gây một trò hề lớn, căn bản mỏ vàng nào, đến lúc đó Hoàng thượng trừng phạt Diệp lão đại tội lừa dối vua ?
“ đúng, tiên tìm Thụy Thân Vương hỏi thăm một chút cũng .” Diệp đại tẩu lo lắng khôn nguôi đưa tay xoa xoa khuôn mặt nhỏ của Hoàng Thiên: “Chẳng cần thế nào, Thụy Thân Vương dù cũng thể thể diện của Hoàng Thiên mà giúp chúng đưa ý kiến.” Hoàng Thiên vội vàng : “Tốt quá , cha, bây giờ con sẽ dẫn tìm phụ . Người yên tâm, ông thương con, con ông nhất định sẽ giúp .”
Hoàng Thiên nửa tháng vốn nên ở Thụy Thân Vương phủ. vì Diệp lão đại đột nhiên trở về đến cửa Tần phủ đón nàng, nên nàng về nhà với Diệp lão đại, cho phu xe của Thụy Thân Vương phủ về. Bởi Thụy Thân Vương hôm nay đặc biệt từ nha môn trở về cùng con gái ăn cơm trưa công cốc.
Hai vợ chồng đối diện dùng bữa, tuy rằng đây cũng vẫn luôn như , nhưng hiện giờ cảm thấy thiếu vắng điều gì đó. Bình thường khi Hoàng Thiên ở đó, nàng sẽ luôn kể buổi sáng học những điều mới mẻ gì với Ngụy , đôi khi cũng kể ăn điểm tâm gì ở Tần phủ, chơi những đồ chơi gì với Tần Hạc Hiên, v.v. Toàn là những chuyện lặt vặt, nhưng khiến Thụy Thân Vương và phu nhân lắng vô cùng chăm chú.
Ngay cả trong nửa tháng Hoàng Thiên ở , chủ đề chuyện giữa hai cũng tự nhiên hầu như đều liên quan đến Hoàng Thiên. Dùng bữa xong, Thụy Thân Vương Phi thở dài : “Diệp gia đại lang trở về , Hoàng Thiên hôm nay hẳn là sẽ ở bên đó trở về ở nữa nhỉ?” “Diệp gia đại lang ngoài mấy tháng mới về, con bé nhớ cũng là lẽ thường tình.”
Thụy Thân Vương ngoài miệng tuy , nhưng trong lòng cũng chút trống trải. Ngay lúc ông đang chuẩn về nha môn tiếp tục xử lí chính vụ, đột nhiên hầu đến báo: “Vương gia, Nương nương, Công chúa Điện hạ về phủ.” Thụy Thân Vương và Thụy Thân Vương Phi lời lập tức tươi . Thụy Thân Vương càng trực tiếp dậy chuẩn ngoài đón tiểu công chúa của .
“Sao về nhanh , cũng chuyện thêm với Diệp gia đại lang một lúc.” Thụy Thân Vương ngoài miệng tuy , nhưng nụ mặt thể che giấu : “Cũng Hoàng Thiên ăn cơm trưa , qua xem thử.” Người hầu vội vàng bổ sung: “Vương gia, Công chúa là dẫn theo Diệp gia đại lang cùng trở về, là chuyện quan trọng với ngài.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tren-duong-chay-nan-nhat-duoc-tieu-phuc-bao-ca-nha-doi-van/chuong-730-dien-kien-hoang-thuong.html.]
Vừa còn Diệp gia đại lang, nụ còn vô cùng rạng rỡ mặt Thụy Thân Vương liền cứng đờ. Tuy nhiên Hoàng Thiên như , ông chắc chắn vẫn giữ thể diện cho con gái, qua đó thử rốt cuộc là chuyện gì. Thụy Thân Vương Phi đoán: “Ta Diệp gia đại lang Quan ngoại là để kiếm đặc sản núi rừng. Hiện giờ trở về, chừng là chúng giúp tìm đầu ? Nếu thật là như , Vương gia ngàn vạn đừng khó . Dù thể diện của Hoàng Thiên, chúng thể giúp thì cứ giúp một tay.”
Thụy Thân Vương Phi lo lắng Diệp lão đại sẽ đưa yêu cầu quá đáng khiến Thụy Thân Vương nổi giận, đến lúc đó vạn nhất xảy chuyện vui, Hoàng Thiên kẹp ở giữa chắc chắn sẽ dễ chịu, bởi mới đặc biệt nhắc nhở một chút. Thụy Thân Vương : “Ta nghĩ Diệp gia đại lang là như . Nếu là loại tham tiền đó, hà cớ gì còn tự chạy ngoài mấy tháng để kiếm đặc sản núi rừng, trực tiếp thông qua Hoàng Thiên là thể kiếm tiền từ chúng .”
Thụy Thân Vương xong liền đến hoa sảnh tiền viện, nhà liền thấy Diệp lão đại đang chút lúng túng yên ở bên trong. Hoàng Thiên bên cạnh, nửa đều sấp đầu gối , đang gì với .
“Vương gia giá đáo.” Người hầu phủ Vương kéo dài giọng thông báo. Hoàng Thiên thấy tiếng liền đầu , thấy Thụy Thân Vương mắt sáng bừng, vội vàng chạy tới nắm lấy tay Thụy Thân Vương, kéo ông đến bên bàn. “Phụ , xem, đây là gì !”
Mèo Dịch Truyện
Thụy Thân Vương lướt mắt mấy hạt kim sa lớn bằng hạt gạo bàn, mơ hồ nhớ hình như đây từng thấy thứ tương tự. Mà đó là... Thụy Thân Vương hồi tưởng một chút, lập tức ý thức điều gì đó. Ông mạnh mẽ ngẩng đầu về phía Diệp lão đại, giọng run run hỏi: “Ngươi, thứ của ngươi là tìm thấy ở ?”
Diệp lão đại thấy phản ứng và câu hỏi của ông như , cũng ông hiểu . Thế là Diệp lão đại liền tuôn một tràng kể hết chuyện phát hiện kim sa sông, và chuyện hiện giờ chỉ hai bọn họ , nhưng nên báo cáo triều đình như thế nào cho Thụy Thân Vương . Thụy Thân Vương thật sự mà ngớ , trùng hợp đến chứ?
Nghe xong lời Diệp lão đại, Thụy Thân Vương cúi đầu kim sa bàn. Lúc cảm giác khi khác so với . Ông tuy rằng am hiểu về mặt , nhưng thấy những hạt kim sa lớn như mà cảm thấy độ tinh khiết cao, vẫn kìm mà nghĩ mỏ vàng sẽ lớn đến mức nào, sản lượng sẽ bao nhiêu. Nhiều hơn nữa thì nghĩ đến việc đột nhiên phát hiện một mỏ vàng mới sẽ mang ảnh hưởng như thế nào cho bộ Đại Tề.
Nghĩ đến đây, Thụy Thân Vương thể yên nữa. Ông cẩn thận bỏ kim sa túi gấm cận của , với Diệp lão đại: “Ta sẽ lập tức cho gửi tấu chương cung, ngươi chuẩn một chút, lát nữa cùng cung.” Diệp lão đại vội vàng hỏi: “Thụy Thân Vương, kim sa là và một khác cùng phát hiện, thể gọi cùng ?” “Ồ, chính là Trình đại ca mà ngươi ?” Thụy Thân Vương đối với việc mấy bận tâm, rốt cuộc là một hai phát hiện thì đối với triều đình cũng sẽ ảnh hưởng lớn gì. Diệp lão đại vì bạn bè mà
cách hành xử suy xét cho khác, tự nhận công, khiến Thụy Thân Vương vô cùng tán thưởng.
“Y đang ở , sẽ sai đến đón y qua đây.” Thụy Thân Vương .
Diệp lão đại còn đôi chút lo lắng, giờ Thụy Thân Vương đồng ý, vội vàng địa chỉ võ quán của Trình chưởng quầy.
“Ồ, hóa là y.” Thụy Thân Vương ngẩn .
“Vương gia quen Trình chưởng quầy ?” Diệp lão đại cũng chút kinh ngạc, bởi Trình chưởng quầy rõ ràng những chuyện giữa nhà và Thụy Thân Vương phủ, nhưng từng bày tỏ y quan hệ gì với Thụy Thân Vương.
“Cũng hẳn là quen .” Thụy Thân Vương , “Trước đây vốn điều tra vài tin tức, định thuê y đến Quan ngoại giúp chúng tìm con gái. Nào ngờ còn kịp để y tổ chức nhân thủ lên đường, thì tìm Tình Thiên trở về . Khi liền trực tiếp trả cho y gấp đôi tiền đặt cọc là xong xuôi chuyện. Không ngờ hai quen , còn cùng Quan ngoại.”
Diệp lão đại xong lời cũng vô cùng bất ngờ, : “Hóa ngày đó Trình chưởng quầy mời cùng Quan ngoại, chính là vì tìm Tình Thiên! Khi y nhắc đến việc tìm , nhưng cũng hỏi nhiều. Chuyện mà trùng hợp đến thế!”
Thụy Thân Vương cũng đầy cảm khái, ngờ khi gần Tình Thiên đến . May mà cuối cùng trải qua bao thăng trầm, vẫn để cho y tìm con gái, thứ cũng dần dần trở quỹ đạo.
Trình chưởng quầy vắng bấy lâu, mãi mới trở về nhà, ăn xong bữa trưa liền về phòng nghỉ ngơi. Khi y đang ngủ say, đột nhiên nhà đ.á.n.h thức, rằng Thụy Thân Vương phủ đến, bảo y một chuyến. Trình chưởng quầy nhất thời hề nghĩ đến Diệp lão đại, còn tưởng Vương phủ việc gì tìm ! Y bật dậy, rửa mặt y phục, chút chần chừ theo của Vương phủ đến.
Sau khi hạ nhân Vương phủ dẫn hoa sảnh, y lập tức thấy Diệp lão đại đang uống bên trong.
“Diệp lão , hóa là , thực sự dọa hết hồn, tìm thì cần gì gọi đến Vương phủ chứ!”
“Trình đại ca, mau chuẩn tâm lý , Thụy Thân Vương đưa hai chúng cung diện kiến Hoàng thượng.”
“Cái gì?” Trình chưởng quầy lời , hai chân mềm nhũn, trực tiếp ngã xuống đất.