Trên Đường Chạy Nạn Nhặt Được Tiểu Phúc Bảo , Cả Nhà Đổi Vận - Chương 724:---: Tiền là thứ kiếm không hết ---

Cập nhật lúc: 2025-10-15 23:43:44
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/Vt6cHAxjv

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Cuối thời tiền triều, lễ định trong dân gian vô cùng rườm rà phức tạp. Cần trải qua ba lễ hạ định, lễ hạ sính, và lễ hạ tài vật mới coi là thành công lễ định . Chưa đến lễ tiết rườm rà, mà tiền cần bỏ cũng lớn, khiến nhiều gia đình thậm chí dốc hết gia tài mới cưới một nàng dâu. Đến triều đại , bắt đầu từ hoàng gia, từ xuống bãi bỏ nhiều lễ tiết quá mức rườm rà của tiền triều, đồng thời đề cao sự tiết kiệm. Trải qua nhiều năm như , phong khí trong dân gian cũng dần khởi sắc hơn nhiều. Lễ định cũng giản hóa, chỉ cần một là đủ. Lão thái thái Diệp chuẩn thứ tươm tất, cuối cùng cũng đợi đến ngày lành.

 

Sáng sớm tinh mơ, khi trời còn sáng, cả nhà họ Diệp thức dậy. Lão thái thái Diệp Diệp lão tứ mặc quần áo mới, vành mắt kìm mà ướt lệ. Diệp đại tẩu thấy vội vàng : “Nương, hôm nay là ngày lành của lão tứ, chúng nên ! Nương xem, bộ y phục do nhị tẩu , lão tứ mặc lên trông bao!”

 

“Phải, ngày lành, nương .” Lão thái thái Diệp vội vàng nén xuống cảm giác cay xè sống mũi, mặt đầy tự hào Diệp lão tứ. Sau mấy tháng rèn luyện trong Vũ Lâm Vệ, Diệp lão tứ trông càng thêm cao ráo và cường tráng. Dáng cao ráo, vai rộng, eo thon. Kết hợp với bộ y phục mới do Diệp nhị tẩu đặc biệt may cho , quả thực khiến đều sáng mắt. Mọi cùng dùng bữa sáng xong, Diệp lão tứ liền phi ngựa, dẫn theo các Vũ Lâm Vệ cùng lễ định chuẩn sẵn, hùng dũng lên đường đến Chu gia. Lão thái thái Diệp ở cửa, đoàn họ xa, cuối cùng vẫn kìm nước mắt, vội vàng đưa tay áo lên lau khóe mắt.

 

“Lão tứ là con út trong nhà, từ nhỏ các ca ca tẩu tẩu che chở yêu thương. Trong bốn đứa trẻ trong nhà, thực chỉ nó là sống hạnh phúc nhất. Lại cố tình vấp một cú ngã lớn trong chuyện hôn sự. Giờ đây nó cuối cùng cũng quỹ đạo, trong lòng nhất thời một tư vị khó thành lời.” Diệp đại tẩu tiến lên đỡ lão thái thái Diệp nhà, : “Nương, nương cứ yên tâm trăm phần trăm ! Lão tứ và Chu tiểu nương tử vốn tình đầu ý hợp. Nhân phẩm của Chu tiểu nương tử chúng cũng tận mắt chứng kiến suốt chặng đường qua. Huống hồ lão tứ giờ đây công việc, bản lĩnh, cuộc sống chắc chắn sẽ ngày càng hơn.”

 

“Phải , đúng như con .” Lão thái thái Diệp vốn là thấu đáo, lời Diệp đại tẩu , cũng nhanh chóng thoát khỏi nỗi buồn thương đó. Dù Diệp lão tứ cầu hôn, nhưng trong nhà cũng còn việc gì. Diệp lão tứ hôm nay mời nhiều Vũ Lâm Vệ đến giúp đỡ, khi hạ sính lễ trở về, chắc chắn khoản đãi họ một bữa cơm thịnh soạn. Hôm nay cũng thật hiếm , mượn ngày đại hỷ , ba nàng dâu vốn ngày thường bận rộn khó gặp mặt đều đến, quây quần bên , trò chuyện nhặt rau, nhào bột, băm nhân,... trông thật giống với khí gia đình đây. Mấy chồng nàng dâu đang trò chuyện thì đến chuyện thu hoạch mùa thu.

 

13. “Bên làng nọ, lạc (đậu phộng) và các thứ khác đều thu hoạch xong . năm nay mùa màng , gần đây trời nắng , tuy sáng tối khá lạnh, nhưng vẫn đến mức sương giá. Người của Tư Nông Ty vẫn luôn canh giữ ở ruộng, luôn nghĩ rằng muộn một ngày thì cây sẽ lớn thêm một ngày, sợ rằng cắt sớm sẽ ảnh hưởng đến năng suất mẫu. Ruộng nhà cắt, trong thôn cũng bắt chước theo, đều đó mà quan sát!” Lão thái thái Diệp gật đầu : “Mấy cái thứ cây lương thực , đến lúc cuối vụ đơm bông kết hạt, quả thực là mỗi ngày một khác. Giờ ở Kinh thành còn đỡ, năm xưa khi chúng còn ở Quan ngoại, bắp và cao lương thường kịp lớn một trận sương giá đ.á.n.h đổ hết cả. Khi quả thực là kêu trời trời thấu, gọi đất đất chẳng . Lương thực cả năm đều trông ruộng đồng, thiếu một ngày là cả nhà chịu đói bao nhiêu ngày. Nếu , lão đại cũng sẽ theo các lão thợ săn trong thôn học cách chạy núi săn bắn. Khi đó nếu đại ca đại tẩu các con, cuộc sống của nhà chúng còn sẽ nữa! Chỉ tiếc là lão tứ định , lão đại cũng thể về kịp, bằng thật sự để lão tứ kính đại ca của nó một chén thật tử tế.”

 

Diệp tam tẩu đang trộn nhân bánh sủi cảo, ngẩng đầu : “Có đại tẩu ở đây cũng như thôi, lão tam vẫn thường với rằng, nếu đại ca đại tẩu trách nhiệm, thành xong cũng đòi chia nhà, trái còn luôn giúp đỡ gia đình, thì năm xưa cả và lão tứ đều cơm ăn no, cũng thể lớn cao .” “Lời quả thực sai chút nào, nhất là khi lão gia qua đời, nếu vợ chồng lão đại, còn dám nghĩ cuộc sống trong nhà sẽ trôi qua thế nào nữa.” Diệp nhị tẩu cũng tiếp lời: “Đừng lão tam lão tứ, ngay cả vợ chồng chúng , lúc mới bắt đầu sinh con nuôi con, cũng nhờ cậy đại ca đại tẩu ít. Thiếp nhớ năm xưa lúc sinh Xương Thụy cữ, nếu đại ca lên núi săn bắn, trong nhà thật sự còn chẳng chút thịt cá nào, e là đến sữa cho con b.ú cũng đủ dùng.”

 

Diệp đại tẩu thấy các nàng cứ mãi những lời , vội vàng mở miệng chuyển đề tài: “Ôi chao, đột nhiên đến chuyện . Ai bảo chúng là lão đại chứ! Chuyện chẳng đều là nên ! Nương, nương và nhị tẩu ở đây gói sủi cảo, tam tẩu con nhà bếp giúp một tay.” “Được thôi, đến ngay.” Diệp tam tẩu rửa tay, nháy mắt với lão thái thái Diệp và Diệp nhị tẩu , “Đại tẩu cái gì cũng , chỉ là mặt mũi mỏng, thích khác khen mà!” “Tam tẩu, con mau lên!” Diệp đại tẩu lớn tiếng gọi thêm một . “Thấy , gì mà.” Diệp tam tẩu ngoài, “Đến đây, đến đây.”

 

Diệp tam tẩu nhà bếp liền trêu chọc : “Đại tẩu, giờ tẩu đúng là đầu bếp chính , giúp tay thì nấu cơm nữa ?” Diệp đại tẩu khen đến đỏ mặt, lời liền bật , sự ngượng ngùng ban nãy dường như cũng tan biến theo tiếng . Nàng đưa tay véo má Diệp tam tẩu : “Cái miệng của con thật khiến yêu ghét.” Diệp tam tẩu vội vàng đưa tay che má : “Đại tẩu, đây chẳng đến giúp , động tay động chân nữa . Không thì sẽ đồn ngoài, sẽ , Du nương tử, đầu bếp của Du Ký Tửu Lầu bắt nạt chị em dâu !” “Con đó con!” Diệp đại tẩu thật sự hết cách với nàng, dùng ngón tay chỉ trán nàng , “Ta Xương Tuyết nghịch ngợm như là theo ai . Trước nương còn , lão tam là cẩn trọng bao, sinh Xương Tuyết nghịch như khỉ con . Bây giờ xem , chính là theo nương nó !” “Ôi chao, đại tẩu lời nhận , con trai lúc nhỏ nào đứa nào nghịch ngợm!” ……

Mèo Dịch Truyện

 

Bên phía Diệp gia đang vui vẻ bận rộn cơm, Diệp lão tứ dẫn theo và lễ vật cũng đến Chu gia. Hôm nay Chu tiểu nương tử định , Chu gia cũng sớm chuẩn tươm tất. Từ khi Diệp gia định ngày lành và sai đến đưa tin, Chu phu nhân sai bảo hầu trong Chu gia xoay như chong chóng, dọn dẹp sạch sẽ, tươm tất khắp trong nhà ngoài sân. Ngay cả những vật cất trong kho chỉ để trưng bày dịp lễ Tết cũng đều đem , đặt ở những vị trí dễ thấy nhất. Mặc dù , Chu phu nhân vẫn đầy lòng lo lắng.

 

“Diệp tứ lang lúc mua nhà bạc tiền đủ, vẫn là trong nhà cùng góp . Giờ đây đến cầu hôn, tiền để sắm sính lễ ……” Chu phu nhân tuy ưng ý Diệp lão tứ, nhưng cũng hôn sự của đứa con gái duy nhất trông quá đỗi đạm bạc. Chu lão gia đối với chuyện vô cùng bình thản : “Tục ngữ , đừng khinh thiếu niên nghèo khó. Diệp tứ lang gia đình hòa thuận, tiền đồ vô lượng, thứ nào mà chẳng quan trọng hơn chút tiền bạc thấy mắt? Nếu nàng lo lắng con gái chịu khổ, chúng hãy chuẩn thêm cho nó chút của hồi môn và bạc nén để dành. Vả , hai chúng tuổi tác giờ cũng quá già, chẳng vẫn thể giúp đỡ con bé thêm mấy năm nữa !” “Cũng .” Chu phu nhân lời khuyên giải , cũng nghĩ thông suốt hơn nhiều.

 

Nào ngờ đến đúng ngày lành, thấy sính lễ Diệp lão tứ mang đến, nào là thỏi bạc, lụa là gấm vóc, rượu bánh ngọt, ba món vàng trang sức, hoa quan đều chuẩn vô cùng tươm tất, đủ đầy. Cộng thêm bộ là các trai Vũ Lâm Vệ đến hỗ trợ, khiến hàng xóm láng giềng và họ hàng đều ngớt lời khen ngợi. Trái tim của Chu phu nhân cuối cùng cũng yên tâm. Thực nàng hề quan tâm đến những tài vật , chỉ là hy vọng Diệp gia thể coi trọng con gái . Chỉ như mới thể an ủi trái tim của nàng, sắp gả con gái . Diệp lão tứ hôm nay cũng đặc biệt ý khí phong phát, khi đến Chu gia trao sính lễ, lời chúc mừng ngớt của các đồng liêu, khóe môi nhếch lên hề hạ xuống. Từ Chu gia rời , Diệp lão tứ trực tiếp gọi : “Hôm nay vất vả cho đến giúp đỡ, nào, về nhà dùng bữa!”

 

“Diệp hiệu úy khách khí quá, gì mà vất vả chứ, trái chúng còn ké lây chút hỷ khí của ngài đó!” “Ai chứ, sáng sớm ở nhà ngài nhận hồng bao thấy ngại lắm , nào ngờ đến Chu gia còn hồng bao nữa, chúng đều lây phúc !” “Ngày đại hỷ , ngài cứ vui vẻ ăn mừng với nhà , chúng sẽ theo xen nữa .” Diệp lão tứ thấy đều khách khí như , khuyên thêm vài câu, trái : “Vậy , các vị cũng miễn cưỡng. Thế thì, bàn cơm do đại tẩu , sẽ chỉ một gia đình chúng hưởng thụ thôi.” Những khác lời , vốn dĩ đều định bỗng chốc trở .

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tren-duong-chay-nan-nhat-duoc-tieu-phuc-bao-ca-nha-doi-van/chuong-724-tien-la-thu-kiem-khong-het.html.]

“Trưa nay là Du nương tử đích xuống bếp ?” “Ôi chao, Diệp hiệu úy ngài sớm!” “Nếu , mà chúng , e là các vị cũng ăn hết, thật quá lãng phí.” “ đúng, nếu , thì vẫn nên ăn thôi!” Diệp lão tứ sẽ hiệu quả như , khẽ kẹp bụng ngựa liền đầu về nhà. Những khác lúc cũng khách khí nữa, ào ào theo trở về Diệp gia. Bởi vì hôm nay là ngày định của Diệp lão tứ, nên cả nhà họ Diệp đều đến tân phòng của Diệp lão tứ giúp lo liệu. Tân phòng tuy dọn dẹp sạch sẽ, nhưng đồ đạc vẫn thành, chỉ thể tạm thời kéo một ít bàn ghế từ tiệm sủi cảo đến. Dù trông vẻ đơn sơ, nhưng các món ăn bàn hề đơn giản chút nào. Lúc Diệp lão tứ dẫn về, mấy món ăn dọn lên bàn. Diệp lão tam sớm mua về rượu ngon, cũng chuẩn cả pháo. Bên khai tiệc, ngoài cửa vang lên tiếng pháo. Mọi trong tiếng pháo đinh tai nhức óc, mở nắp vò rượu, rót thứ rượu vàng óng chén của , đồng loạt nâng chén chúc mừng Diệp lão tứ. Diệp lão tứ trực tiếp nâng chén uống cạn, đó nhiệt tình chào hỏi: “Ta cạn , cứ tự nhiên. Đã đến nhà thì xin đừng khách khí, nhất định ăn ngon uống say.” Diệp lão tứ hôm nay chọn những thành trong Vũ Lâm Vệ. Dù xét về phận đều là cấp của Diệp lão tứ, nhưng dù đều còn trẻ tuổi, vài chén rượu bụng, nhanh đều thả lỏng, khí trong nhà cũng lập tức trở nên náo nhiệt. Món ăn đều dọn đầy đủ, đó bưng lên mấy đĩa sủi cảo. Diệp lão tứ vốn dĩ còn cảm thấy chuẩn quá nhiều . Ai ngờ nhóm sức chiến đấu kinh , ăn uống cứ như cuồng phong cuốn tàn

 

Khí tức an hòa bao trùm. Diệp đại tẩu thấy tình hình , vội vàng sai Diệp lão tam đến quán bánh chẻo lấy thêm vài phần bánh và đồ nguội sẵn mang về. Nhờ , bữa tiệc mới tránh cảnh thức ăn hết sạch mà ai no bụng.

 

Đám Vũ Lâm Vệ trẻ tuổi , ai nấy đều ăn đến căng tròn cả bụng. đều giữ chừng mực, uống quá nhiều rượu, cơ bản đều ở trạng thái say nhẹ. Chỉ mỗi Diệp lão tứ vì quá đỗi vui mừng mà uống thêm vài chén, giờ đây mặt mày đỏ bừng, bước chân cũng phần lảo đảo.

 

Chàng kiên trì tiễn hết thảy của Vũ Lâm Vệ cổng, thể chống đỡ nổi nữa. Diệp lão tam, vốn lo lắng theo , thấy liền vội vàng đỡ lấy, định dìu về phòng.

 

Diệp tam tẩu vội : “Trong phòng chẳng gì cả, dìu đó để gì? Mau dìu lên xe về quán bánh chẻo ! Bên chúng sẽ dọn dẹp, an trí xong lão tứ thì nhớ kéo mấy bộ bàn ghế về đấy.”

 

Diệp lão thái thái Diệp lão tam đưa Diệp lão tứ , việc lớn trong lòng bà cuối cùng cũng coi như dàn xếp thỏa. Còn việc thành thì chờ qua năm mới, vẫn còn thời gian để chuẩn từ từ.

 

“Cuối cùng thì chuyện của lão tứ cũng xong xuôi, lòng cũng an tâm . Ngày mai xem lão tam và lão tứ ai thời gian, mau chóng đưa về.”

 

Diệp đại tẩu : “Mẫu , vội vàng gì ? Ở kinh thành chẳng hơn ? Sao xong việc vội vàng thế!”

 

“Thu hoạch mùa thu chắc cũng chỉ còn mấy ngày nữa thôi, về coi sóc một chút, nếu yên lòng!” Diệp lão thái thái lo xong chuyện của lão tứ, bắt đầu lo lắng cho lão nhị.

 

Diệp nhị tẩu bước bưng đĩa, : “Mẫu , con sẽ về cùng .”

 

“Con rảnh ?” Diệp lão thái thái hỏi, “Thật việc đồng áng chúng cũng chẳng giúp gì, nếu bên con bận thì cần về , !”

 

“Con sắp xếp thời gian xong hết , thu hoạch mùa thu con thể về chứ!” Diệp nhị tẩu dù ở kinh thành nhưng trong lòng vẫn luôn lo lắng cho ruộng đồng ở nhà. Dù mảnh đất ở nhà bao nhiêu quan tâm và mong ngóng, nay mắt thấy thời khắc quyết định sắp đến, áp lực trong lòng Diệp lão nhị chắc chắn lớn.

 

Vào lúc , Diệp nhị tẩu vẫn mong thể ở bên cạnh Diệp lão nhị. Dù tiền bạc là thứ kiếm hết, thể vì kiếm tiền mà bỏ bê thứ .

 

 

Loading...