Trên Đường Chạy Nạn Nhặt Được Tiểu Phúc Bảo , Cả Nhà Đổi Vận - Chương 716:---: Ta vừa rồi sao lại không nghĩ ra nhỉ! ---
Cập nhật lúc: 2025-10-15 23:43:35
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6pnusGzWm9
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Diệp lão tam ngẩn đó, còn kịp hiểu lời ý gì, đại phu tiếp: “Được , cả, chẳng chỉ ngã một cái thôi ư? Nhà ai mà trẻ con ngã chứ! Gia đình các ngươi cũng thật thú vị, cần rùm beng đến thế ...”
Lời đại phu còn dứt, liền thấy ngoài cửa truyền đến một tràng bước chân dồn dập và gấp gáp. Tiếp đó, vài thị vệ vương phủ cao lớn từ bên ngoài chạy , gác hai bên, liền thấy Thụy Thân Vương Phi và Ứng Ngự y lượt bước từ phía ngoài.
Thụy Thân Vương Phi phòng liền nhanh chóng bước đến bên Hoàng Thiên, đôi mắt đỏ hoe vì của con bé, lòng đau như cắt hỏi: “Làm , ngã ở thế? Mau để nương xem nào.”
Đại phu ngẩn , lập tức đầu về phía Diệp đại tẩu. Có ý gì đây, một đứa trẻ con đến hai ? Nhìn trang phục của Thụy Thân Vương Phi và Hoàng Thiên, rõ ràng họ mới trông giống một gia đình hơn. Chẳng lẽ mấy ban đầu đưa đứa bé là bọn buôn ? Đại phu lập tức cảnh giác, hỏi Thụy Thân Vương Phi: “Phu nhân, cần giúp báo quan ?”
Thụy Thân Vương Phi hỏi một cách khó hiểu, nhưng cũng kịp nghĩ nhiều, liền kéo Ứng Giai Mẫn từ phía : “Ứng Ngự y, ngài mau xem cho Hoàng Thiên .” Ngự y? Đại phu thấy hai chữ , mắt suýt nữa lòi ngoài. Chẳng lẽ tiểu cô nương thật sự là công chúa? Nếu thể đến cả ngự y cũng tới.
Ứng Giai Mẫn tiến lên, gật đầu chào đại phu, : “Làm phiền ngài, mượn tạm nơi của ngài một chút.” Đại phu lập tức khí thế Ứng Giai Mẫn trấn áp, vội vàng cúi nhường chỗ: “Mời ngài, mời ngài.” Hắn vốn còn tới gần xem ngự y khám bệnh , nhưng các thị vệ vương phủ ùn ùn xông lên, mặt ngoài thành một bức tường , che khuất bóng dáng Ứng Giai Mẫn và Hoàng Thiên.
Hoàng Thiên vốn quen Ứng Giai Mẫn, nên khi đối mặt với nàng thì thả lỏng hơn nhiều. “Đầu gối con đau, vai cũng đau, đầu cũng đau...” Hoàng Thiên , những hạt nước mắt tủi lã chã rơi xuống.
Thụy Thân Vương Phi đau lòng khôn xiết, tiện trách cứ Diệp đại tẩu, đành giải thích: “Để bảo vệ an cho Hoàng Thiên, nên Vương gia bố trí ám vệ bên cạnh con bé. Vừa ám vệ truyền tin về, liền vội vàng đưa Ứng Ngự y tới đây. Không quá lo lắng, chủ yếu là chuyện va đầu khi nặng khi nhẹ, vẫn nên để Ứng Ngự y xem qua mới yên tâm. Du nương tử, ngươi ?”
Thụy Thân Vương Phi sợ Diệp đại tẩu nghĩ rằng yên tâm về Diệp gia, còn cài giám sát bên cạnh Hoàng Thiên, nên đặc biệt giải thích với nàng. Dẫu , hiện giờ trong lòng Hoàng Thiên, vị trí của Diệp đại tẩu vẫn nặng hơn cả nàng, ruột. Nàng tuy tính cách của Diệp đại tẩu, nhưng một khi liên quan đến con cái, nàng cũng dám chắc chắn như . Vạn nhất Diệp đại tẩu hiềm khích với cách của , đầu gì đó mà đứa trẻ thấy, chừng sẽ ảnh hưởng đến tình mẫu tử giữa họ. Dù chỉ là khả năng cực nhỏ, Thụy Thân Vương Phi cũng dám đ.á.n.h cược.
Diệp đại tẩu lúc tâm ý lo lắng cho Hoàng Thiên, nếu Thụy Thân Vương Phi , nàng thậm chí còn chẳng nghĩ tới việc Thụy Thân Vương Phi và Ứng Giai Mẫn chuyện mà vội vã đến đây. Lúc Thụy Thân Vương Phi giải thích, nàng cũng chỉ tai lọt tai , căn bản để tâm, miệng chỉ : “Đó là lẽ tự nhiên, vẫn nên để Ứng Ngự y xem qua mới yên tâm.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tren-duong-chay-nan-nhat-duoc-tieu-phuc-bao-ca-nha-doi-van/chuong-716-ta-vua-roi-sao-lai-khong-nghi-ra-nhi.html.]
Ứng Giai Mẫn tiên kiểm tra phần đầu của Hoàng Thiên va đập, quả nhiên sưng một cục lớn, cũng khó trách con bé đau đến mức cứ mãi. May mắn là Hoàng Thiên tuy nhưng tinh thần vẫn khá , biểu hiện buồn ngủ nôn ói, tạm thời thể xác định là an . Tiếp đó, nàng kiểm tra vai và đầu gối của Hoàng Thiên. Cách vài lớp quần áo, đầu gối vẫn bầm tím, đủ thấy cú ngã mạnh đến nhường nào. Vị trí vai vết bầm tím nào, nhưng khi cử động thì cảm giác đau, hẳn là trật khớp. Ứng Giai Mẫn vội vàng lấy từ trong hòm t.h.u.ố.c của một chiếc khăn vuông, gấp thành hình tam giác, đó cố định đơn giản cánh tay của Hoàng Thiên buộc cổ để treo lên.
Mèo Dịch Truyện
“Công chúa mấy ngày đừng dùng tay , bình thường cứ giữ nguyên tư thế . Khi nào vi thần pha một lọ t.h.u.ố.c mỡ gửi đến phủ, đắp vài ngày vi thần sẽ đến tái khám.” Lời đầu tiên của Ứng Giai Mẫn là với Hoàng Thiên, lời cùng là với Thụy Thân Vương Phi.
Đại phu ngoài bức tường thấy những lời , cả suýt nữa sợ đến mức tê liệt. Thật sự là công chúa ? Nghĩ cũng , nếu công chúa, thể bày trận thế lớn đến .
Bên trong, Thụy Thân Vương Phi còn kịp mở lời. Hoàng Thiên thút thít : “Nửa tháng nay con ở Tầm phủ, Ứng Ngự y đừng nhầm chỗ.” Thụy Thân Vương Phi gượng gạo, : “Phải đó, Ứng Ngự y cứ đến thẳng Tầm phủ là .” Ứng Ngự y cũng những chuyện âm sai dương thác giữa hai gia đình, nên cũng hỏi nhiều mà gật đầu.
Diệp đại tẩu lúc thấy Hoàng Thiên chuyện gì lớn, mới chợt hồn, nhớ mà vội vàng xin Thụy Thân Vương Phi. “Thật sự xin , con bé chạy phía , chỉ một lát theo, ai ngờ cửa ngã một cú...”
Diệp lão thái thái một tay đẩy Diệp lão tam : “Tất cả là tại lão tam, suốt ngày nhốt trong phòng nghiên cứu điêu khắc gỗ đến mức gần như ma mị , bao nhiêu khúc gỗ vứt lung tung khắp sàn nhà, nếu thì đứa trẻ cũng sẽ vấp ngã.” Bà mắng con trai một trận, đổi giọng : “Tuy nhiên, lão tam cũng là để giúp đỡ Lưu sư phụ của Tướng tác giám, nếu cũng sẽ ngày ngày quên ăn quên ngủ mà vùi đầu điêu khắc gỗ như .”
Thụy Thân Vương Phi lời , ngẩng đầu Diệp lão tam một cái, : “Lưu sư phụ của Tướng tác giám ? Thủ nghệ của giỏi, Hoàng thượng và Vương gia đều thường xuyên khen ngợi.”
Diệp lão thái thái vội vàng : “Lão tam nhà năm ngoái từng giúp Lưu sư phụ điêu khắc gỗ, nên năm nay Lưu sư phụ bên đó một tác phẩm điêu khắc gỗ hiểu rõ, liền đến tìm nó giúp cùng nghĩ cách!”
Thụy Thân Vương Phi rằng, tác phẩm điêu khắc gỗ mà Lưu sư phụ đang thực hiện gần đây, chính là pho tượng Quan Âm do Thái tử tự tay vẽ phác thảo, chuẩn để tặng cho Hoàng hậu. Thế là nàng liền : “Có thể Lưu sư phụ coi trọng, đủ thấy Diệp Tam Lang quả nhiên thủ nghệ siêu phàm. Pho tượng gỗ là để tặng Hoàng tẩu, nên nếu bất cứ điều gì cần giúp đỡ, cứ việc với Vương phủ, đừng khách khí. Những việc khác lẽ chúng giúp , nhưng giúp tìm một vật liệu gỗ thì vẫn thành vấn đề.”
Diệp lão tam từ nãy đến giờ vẫn thẫn thờ thất thần, đang nghĩ cái gì. Diệp lão thái thái còn tưởng vì khiến Hoàng Thiên ngã mà sợ hãi và lo lắng, nãy còn đặc biệt giúp mặt Thụy Thân Vương Phi. Ai ngờ Diệp lão tam thấy lời của Thụy Thân Vương Phi, liền vội vàng chạy ngoài. “ , vật liệu gỗ, nãy nghĩ tới nhỉ!”