Trên Đường Chạy Nạn Nhặt Được Tiểu Phúc Bảo , Cả Nhà Đổi Vận - Chương 714:--- --- Không thể gọi thúc thúc mà phải gọi ca ca sao?

Cập nhật lúc: 2025-10-15 23:43:33
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Thành Sưởng An cùng Diệp lão tam lặng lẽ lui khỏi nội thất, để Lưu sư phụ an tâm nghỉ ngơi. Sau khi ngoài, Thành Sưởng An còn vô cùng áy náy với Diệp lão tam: “Lưu sư phụ gần đây áp lực quá lớn, đừng chấp nhặt những lời ông . Nếu thử loại gỗ khác, chi bằng để dẫn đến kho xem thử?”

 

Diệp lão tam vốn định cáo từ, nhưng lời , trong lòng lập tức chút động. Kho của Giám tác ông từng thấy, bên trong nhiều loại gỗ mà đây ông từng gặp. Hồi đó vì gấp rút thành công việc nên ông cơ hội hỏi, nếu thể xem một nữa thì tự nhiên là nhất.

 

“Vậy thì xin phiền Thành sư phụ giúp giới thiệu một chút.” Diệp lão tam chắp tay, thầm nghĩ dù xin gỗ của , xem để tăng thêm kiến thức cũng là điều .

 

Thành Sưởng An dẫn Diệp lão tam kho, thẳng đến căn phòng chứa những loại gỗ chất liệu tương đối nhẹ và mềm. Hầu hết các loại gỗ ở đây đều là những loại mà Diệp lão tam từng thấy, thậm chí từng đến. Vì , ông khao khát tri thức ngó sờ mó khắp nơi, chăm chú lắng Thành Sưởng An giới thiệu.

 

“Mấy loại gỗ chắc Diệp tam ca chứ?” Thành Sưởng An chỉ đống gỗ chất ở cửa , “Ở đây đều là gỗ đoạn, gỗ thông, gỗ sam, gỗ nan, vân vân, dùng cho các học việc mới luyện tay.”

 

Sau đó, y dẫn Diệp lão tam sâu trong.

 

“Đây là gỗ long não, chất liệu khá mềm, mùi hương tự nhiên, dễ chạm khắc nhưng vân gỗ tương đối thô ráp, cơ bản cũng dùng để chúng luyện tay.”

 

Diệp lão tam liền cúi nhặt một khúc gỗ, cân nhắc trọng lượng, theo thói quen dùng móng tay bấm thử độ mềm cứng, cuối cùng còn đưa lên mũi ngửi.

 

Hai tiếp tục , Thành Sưởng An cầm một khúc gỗ đưa cho Diệp lão tam : “Đây là gỗ bạch quả, chất liệu tuy mềm nhưng vân gỗ tinh tế và dễ biến dạng, thích hợp để chạm khắc những tác phẩm gỗ tinh xảo.”

Mèo Dịch Truyện

 

Diệp lão tam nhận lấy, lặp những động tác đó, trong lòng liệt loại gỗ danh sách những thứ ông định thử.

 

Ngay đó, Thành Sưởng An liên tiếp cầm lên hai khúc gỗ mà Diệp lão tam từng thấy.

 

“Hai loại gỗ đều sản xuất ở Đại Tề chúng . Loại màu nhạt là do sứ giả Tây Dương đây mang đến, gọi là bạch hồ đào mộc, nhưng chất liệu khá mềm và độ dẻo dai , khả năng chịu áp lực và uốn cong cũng lắm, nên khi tặng cho Lưu sư phụ thì liền bỏ xó ở đây từng dùng qua. Huynh khúc gỗ màu đỏ hơn là gỗ liễu an, sản xuất ở một tiểu quốc Nam Dương, loại gỗ thật . Gỗ liễu an mềm cứng , bề mặt độ bóng , độ định cũng tệ, tuy bình thường cơ bản dùng để khung cửa sổ, cửa và đồ nội thất, nhưng nghĩ thể thử…”

 

Thành Sưởng An tiện tay nhặt một chiếc hộp gỗ từ đất lên, đổ những mảnh gỗ vụn bên trong đất, cho mấy khúc gỗ mà y cho là , nhét lòng Diệp lão tam : “Diệp tam ca, cứ mang những thứ về thử xem, phát hiện mới mẻ nào đó thì !”

 

Diệp lão tam cũng vô cùng thèm những loại gỗ lạ mà từng thấy , Thành Sưởng An chủ động liền khách khí.

 

“Đa tạ, về nhất định sẽ nhanh chóng nghiên cứu.” Diệp lão tam ôm hộp , “Dù thể thành công, ít nhất cũng thể rút một kinh nghiệm.”

 

Thành Sưởng An vội vàng : “Nhanh đừng những lời may mắn như , về thử, lập tức liền thành công !”

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tren-duong-chay-nan-nhat-duoc-tieu-phuc-bao-ca-nha-doi-van/chuong-714-khong-the-goi-thuc-thuc-ma-phai-goi-ca-ca-sao.html.]

Đương nhiên, những lời là kỳ vọng Diệp lão tam, chi bằng là sự tự an ủi của Thành Sưởng An thì đúng hơn. Thành Sưởng An hiện giờ vô cùng mong thể kéo Lưu sư phụ khỏi bể khổ, tiện thể cũng giải cứu chính y ngoài.

 

Diệp lão tam ôm hộp gỗ trở về xưởng mộc, một nữa tâm ý đắm chìm cuộc sống nghiên cứu chạm khắc gỗ. Vương Ca lặng lẽ đảm đương tất cả công việc cải tạo và nhập hàng, thỉnh thoảng còn lôi Diệp lão tam chìm đắm đến quên cả thời gian ngoài, sắp xếp cho ông ăn uống và ngủ nghỉ, nghiễm nhiên trở thành tổng quản sự của xưởng mộc.

 

May mắn , Diệp lão tam tin tưởng Vương Ca, những khác cũng khá phục tùng y, nên việc đều diễn trật tự. Duy chỉ tác phẩm chạm khắc gỗ của Diệp lão tam vẫn bất kỳ tiến triển nào.

 

Sau khi thử vài loại gỗ, Diệp lão tam cảm thấy hướng chắc chắn sai. Ông chỉ thể tìm nguyên nhân khiến mỗi đều thất bại. Rốt cuộc là vấn đề về tay nghề của ông, là vấn đề của gỗ? Điều khiến Diệp lão tam vô cùng phiền muộn, thậm chí liên tục mấy ngày đều ở xưởng mộc, đến quán bánh chẻo cũng về.

 

May mắn là Diệp tam tẩu ông đang bận gì, nên cũng bận tâm. hôm nay, Diệp lão thái thái tìm thấy con trai ở quán bánh chẻo, liền Diệp đại tẩu và Tình Thiên cùng, trực tiếp tìm đến xưởng mộc.

 

“Tam thúc!” Tình Thiên chạy vọt từ ngoài cửa, hiếu kỳ ngó xung quanh.

 

Mấy đang việc trong sân đều dừng công việc đang , đồng loạt ngẩng đầu Tình Thiên. Có hỏi: “Tiểu cô nương, cháu đến tìm Diệp tam ca ?”

 

“Dạ , chú ạ, cháu đến tìm tam thúc của cháu.” Tình Thiên vô cùng lễ phép chào .

 

Mấy trong sân đó từng , cháu gái của Diệp lão tam thực là con gái của Thụy Thân Vương, còn Hoàng thượng phong công chúa. Khi tin , cũng cảm thấy gì đặc biệt, chỉ coi như một chuyện lạ để cho vui. giờ đây, tận mắt thấy Tình Thiên vẫn miệng một tiếng “tam thúc”, thậm chí còn gọi họ, đám thợ mộc thô kệch là “chú”, ai nấy đều sợ hãi sủng ái, căng thẳng đến cứng đờ cả .

 

Vương Ca đang ở trong nhà tính toán gỗ cần mua, thấy tiếng động liền bước đón, thấy Tình Thiên trong khoảnh khắc cũng ngẩn , thầm nghĩ rốt cuộc nên gọi nàng là Tình Thiên là nên quỳ xuống khấu đầu với công chúa đây?

 

May mắn lúc Diệp đại tẩu đỡ Diệp lão thái thái cuối cùng cũng từ ngoài bước . Tình Thiên cũng ngọt ngào gọi một tiếng: “Vương thúc thúc!”

 

Lưng Vương Ca lập tức khom xuống, vội vàng : “Ôi chao, nào dám nhận xưng hô của , cứ gọi là Vương Ca là .”

 

Lời khiến Tình Thiên ngơ ngác. Có ý gì? Không gọi là chú mà gọi là ca ca ?

 

May mắn Diệp đại tẩu kịp thời giúp giải vây : “Không , Tình Thiên, đây gọi thế nào thì bây giờ cứ gọi như thế là .” Nàng xong hỏi Vương Ca: “Lão tam nhà ở đây ? Mẫu các ngươi sắp mua gỗ, liền vội vàng đến tìm bàn bạc một chút, xem nội thất cho lão tứ nhà thì cần dùng những loại gỗ nào, cần mua bao nhiêu.”

 

Vương Ca vội vàng chỉ về phía : “Tam ca đang bận rộn trong chính sảnh ở dãy nhà thứ hai đó, các cứ trực tiếp .”

 

Vừa lời , Tình Thiên liền nhanh chân chạy . Ai ngờ Diệp lão tam mấy ngày nay mộc điêu đến mức gần như phát điên, vứt đồ đạc bừa bãi khắp sàn. Tình Thiên chạy cửa chiếc hộp gỗ đặt đất vấp ngã, cả ngã nhào trong hộp, ngơ ngác mất nửa ngày mới “oa” một tiếng lớn.

 

 

Loading...