Trên Đường Chạy Nạn Nhặt Được Tiểu Phúc Bảo , Cả Nhà Đổi Vận - Chương 707:--- Tôi đã dám đánh bọn họ, tự nhiên sẽ không sợ ---

Cập nhật lúc: 2025-10-15 23:43:26
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Diệp Khánh Sơn trong phòng , khỏi nhướng một bên mày. Y về kinh đầy một năm, bình thường đôi khi cũng mặc thường phục dạo quanh thành, nhưng đây là đầu tiên gặp chuyện như thế . Y nén bước khỏi phòng, mấy tên tráng hán xông hỏi: “Chủ tử nhà các ngươi là kẻ nào?”

 

Kẻ lên tiếng , dời ánh mắt từ chủ nhà sang Diệp Khánh Sơn, đ.á.n.h giá y từ đầu đến chân. Diệp Khánh Sơn dù ngoài mặc bất kỳ y phục nào thể lộ phận, nhưng phận của y giờ đây rõ ràng, cho dù là thường phục đơn giản nhất, cũng thể thấy chất liệu đều thuộc loại thượng đẳng, bách tính bình thường thể mặc nổi. Bởi kẻ lên tiếng trách tội y đột nhiên xen , chỉ trợn mắt : “Ngươi là thứ gì, phận của chủ tử nhà là ngươi thể tùy tiện dò hỏi ?”

 

Kẻ xong đột nhiên nhớ điều gì, Diệp Khánh Sơn hỏi: “Sao, ngươi chính là kẻ thuê sân viện ?”

 

“Là thì ?” Diệp Khánh Sơn khẽ nheo mắt đối phương.

 

Kẻ lên tiếng hiểu đột nhiên cảm thấy lưng lạnh toát, nhưng tìm nguyên nhân, đưa tay kéo chặt y phục : “Không cả, chỉ là cho ngươi , ký tên điểm chỉ, thì cũng đỡ rắc rối. Sân viện chủ tử nhà mua , ngươi tìm nhà khác .”

 

“Không , bán a…” Chủ nhà phát hiện lời căn bản ai để ý, sốt ruột đến mức nước mắt sắp rơi xuống.

 

“Ồ, hôm nay nhất định thuê, ngươi ?”

 

Diệp Khánh Sơn xong, đột nhiên đưa tay nhấc cổ áo của chủ nhà, trực tiếp xách phòng, nắm lấy tay ông , dính mực, trực tiếp điểm chỉ hai tờ khế ước.

 

Rồi y sang Diệp lão tam đang ngây một bên : “Ngươi còn đợi gì nữa, điểm chỉ !”

 

Diệp lão tam hồn , vội vàng : “Khánh Sơn ca, điểm chỉ xong .”

 

Có Diệp Khánh Sơn ở đây, Diệp lão tam tự nhiên sợ bọn bên ngoài cùng cái gọi là “chủ tử” của chúng. chủ nhà thì thực sự sợ hãi. Diệp Khánh Sơn buông tay, ông lập tức mềm nhũn bệt xuống đất.

 

“Xong , xong , thì thực sự vướng chuyện lớn . Các ngươi , chủ tử của bọn họ chính là…”

 

Ai ngờ Diệp Khánh Sơn căn bản ông , trực tiếp đưa hai tờ khế ước cho Chư : “Nhớ mang đến nha môn đăng ký một chút hãy trả cho chủ nhà.”

 

Chư cũng nhanh chậm nhận lấy khế ước, ghé sát kỹ, xác nhận mực khô, lúc mới gấp cất trong lòng.

 

Chủ nhà ba , nhất thời chút hoảng hốt, chẳng lẽ tất cả thứ đều là ảo giác của ? còn đợi ông nghĩ kỹ, mấy trong sân tức giận xông .

 

“Ngươi ý gì? Ta căn nhà chủ tử nhà mua, ngươi còn điểm chỉ gì.”

 

Kẻ giật lấy khế ước từ trong lòng Chư . Mặc dù điểm chỉ, nhưng chỉ cần đến nha môn đăng ký, thì cũng tính là gì phiền phức lớn. tay còn chạm Chư , Diệp Khánh Sơn một cước đá trúng ngực.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tren-duong-chay-nan-nhat-duoc-tieu-phuc-bao-ca-nha-doi-van/chuong-707-toi-da-dam-danh-bon-ho-tu-nhien-se-khong-so.html.]

“A ——” Hắn kêu lớn một tiếng, cả đá bay khỏi cửa phòng, ngã lăn sân nửa ngày dậy nổi. Ngược Diệp Khánh Sơn, chắp tay lưng thẳng, ngay cả vạt áo dài cũng hề nhúc nhích, chân. chủ nhà đang mềm nhũn bệt đất lúc nãy rõ ràng, sợ hãi run rẩy khắp , rạp xuống đất dám dậy.

 

Diệp Khánh Sơn lúc mới nhớ , cúi đầu hỏi: “ , ngươi chủ tử nhà bọn họ là ai nhỉ?”

 

Cả chủ nhà cứng đờ, hai mắt đẫm lệ : “Bọn, bọn họ là thủ hạ của Võ đại nhân, Binh bộ Thị lang.”

 

“Võ Thiên Thạc?” Diệp Khánh Sơn ngờ là một kẻ từng qua . Nói thật, nếu là của năm bộ khác, y nhiều lắm chỉ thể coi là quen , gặp mặt thể gọi tên. Võ Thiên Thạc , y thực sự từng qua .

 

Vũ Lâm Vệ đây chính là trướng Võ Thiên Thạc, thật sự là một mớ hỗn độn, Diệp Khánh Sơn tiếp quản, trải qua cuộc cải cách lớn, mới bộ dạng như ngày nay. Vì , để bàn giao công việc, Diệp Khánh Sơn từng qua với Võ Thiên Thạc. Trong ấn tượng, đối phương là một khá hòa nhã, thậm chí thể là mang vài phần nịnh nọt và lấy lòng. Xem đó chỉ là sự ngụy trang khi đối mặt với mà thôi.

 

Lúc , kẻ đá ngoài cửa cuối cùng cũng bò dậy, loạng choạng . Hắn một tay vịn khung cửa, một tay chỉ về phía Diệp Khánh Sơn, hung hăng : “Không thấy đá , các ngươi còn xông lên? Từng đứa đều là c.h.ế.t ?”

 

Mấy như tỉnh mộng, xúm vây Diệp Khánh Sơn giữa. nhớ đến cú đá gọn ghẽ và mạnh mẽ của Diệp Khánh Sơn , mấy ai cũng dám kẻ đầu tiên xông lên.

 

Nhìn mấy tên chân mềm , Diệp Khánh Sơn còn thấy tay quá mức ức h.i.ế.p . ai bảo hôm nay y mang theo thủ hạ ngoài chứ, kẻ duy nhất còn để ở đầu hẻm để trông ngựa .

 

Mèo Dịch Truyện

Diệp Khánh Sơn đợi nửa ngày cũng thấy ai xông lên, thực sự lười biếng phí thời gian với bọn họ, trực tiếp tay, trong chớp mắt đ.á.n.h gục tất cả mấy xuống đất.

 

Kẻ đang vịn khung cửa đó thấy , sợ đến mức đầu gối mềm nhũn, suýt chút nữa tự ngã lăn . Nhìn thấy Diệp Khánh Sơn giải quyết xong những kẻ khác và đang về phía , hai chân bắt đầu run rẩy. Hắn giơ tay chỉ Diệp Khánh Sơn : “Ta, cảnh cáo ngươi đừng qua đây, chủ tử nhà là Binh bộ Thị lang, ngươi, ngươi đ.á.n.h chúng , ngươi, ngươi xong đời …”

 

Chỉ tiếc lời những lắp bắp chút khí thế, mà càng về âm thanh càng nhỏ. Thấy Diệp Khánh Sơn sắp đến mặt, sợ đến mức nữa, bỏ những khác đầu bỏ chạy ngoài.

 

Mấy khác thấy kẻ cầm đầu chạy, bọn họ còn ở đây cố gắng gì nữa chứ! Thế là mấy cùng ôm đầu chuột chạy, nhanh biến mất tăm.

 

Chủ nhà đất đến ngây . Đây là tên mãng phu từ tới , dám đ.á.n.h của Binh bộ Thị lang, thì xong .

 

“Lần các ngươi thật sự vướng chuyện lớn !” Chủ nhà đau lòng , “Hay là thế , căn nhà các ngươi cũng đừng thuê nữa, nhân lúc bây giờ mau , nếu đợi bọn họ mang thì xong đời.”

 

“Chúng ông thì ?” Diệp Khánh Sơn hỏi.

 

Chủ nhà vẻ mặt khổ sở : “Thật sự thì chỉ thể bán sân viện cho bọn họ thôi, chứ còn . Tục ngữ đúng, tay vặn nổi đùi. Bách tính thường dân như chúng , gặp chuyện thế , ngoài việc cam chịu phận còn thể gì khác.”

 

Diệp Khánh Sơn ngờ chủ nhà còn khá trượng nghĩa, y đưa tay đỡ ông dậy : “Lão hán, ông đừng lo lắng, dám đ.á.n.h bọn họ, tự nhiên sợ chủ tử nhà bọn họ. Chuyện liên quan đến ông, sân viện giờ cũng thuê cho , ông cứ cầm tiền về nhà thôi.”

 

 

Loading...