Trên Đường Chạy Nạn Nhặt Được Tiểu Phúc Bảo , Cả Nhà Đổi Vận - Chương 70:--- ---

Cập nhật lúc: 2025-10-14 12:55:15
Lượt xem: 7

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Tình Thiên chính là quá ngoan ngoãn

 

Sáng sớm ngày hôm , Diệp Đông Khôi và Lưu Toàn hẹn mà cùng đến cửa. Hai liếc , đều hiểu rằng đối phương đang lo lắng về chuyện guồng nước.

 

Người nhà họ Diệp lúc đang dùng bữa sáng, thấy hai đến, Diệp Lão Đại vội vàng dậy chào hỏi: “Đông Khôi thúc, cô phụ, hai vị đến , xuống cùng dùng chút điểm tâm !”

 

“Thôi thôi, dùng bữa ở nhà .” Lưu Toàn xong, ánh mắt tràn đầy mong đợi Diệp Lão Tam.

 

Mèo Dịch Truyện

Diệp Đông Khôi càng thẳng thắn giục giã: “Nhanh lên mà ăn , đại trượng phu dùng bữa còn lề mề thế.”

 

Diệp Lão Tam ánh mắt chăm chú của hai , vội vàng uống hết bát cháo trong tay, còn kịp ăn thêm cái bánh nào theo hai ngoài.

 

Diệp Lão Thái Thái thấy chỉ đành thở dài, trong nhà giờ lấy một món đồ đạc nào, bữa sáng đều tự bưng bát tìm chỗ mà xổm ăn. Nếu chỉ dựa một Diệp Lão Tam, đủ đồ đạc cho cả đại gia đình thì đến khi nào mới xong? Huống hồ giờ lôi mất , còn chẳng khi nào mới sửa xong cái guồng nước nữa chứ!

 

“Lão Đại.” Diệp Lão Thái Thái suy ngẫm một lát, hạ quyết tâm , “Ta thấy cả nhà cứ đợi Lão Tam đồ đạc thì thực tế chút nào. Chi bằng hôm nay con cùng Lão Nhị thành xem thử, xem trong huyện thành cửa hàng đồ cũ nào , mua ít bàn ghế, tủ kệ cũ về. Chỉ cần giá cả chăng, gỗ , chút hư hại nhỏ cũng , mua về bảo Lão Tam sửa sang . Nếu trong nhà chẳng gì, ngày tháng cũng khó mà sống cho hồn!”

 

“Vâng, hai sẽ xem .” Diệp Lão Đại vốn dĩ định hôm nay lên núi thử vận may, xem săn con mồi nào . Diệp Lão Thái Thái , chuyện càng khẩn yếu, liền lập tức đồng ý.

 

Vừa sẽ mua đồ đạc, mắt mấy nàng dâu lập tức sáng rực lên. Trong nhà ngoài cái sập chẳng gì khác, ai cũng thấy bất tiện. các nam nhân chọn đồ đạc gì, họ nhiều nhất chỉ xem chắc chắn , căn bản phân biệt . Mấy đều theo, nhưng ngượng ngùng dám mở lời.

 

Diệp Lão Thái Thái thấy tình hình , nào còn điều gì hiểu, liền thẳng thắn : “Vừa , đây còn một chuyện với các ngươi. Các ngươi hẳn còn nhớ, Lão Đại từng đào về một giỏ cây đay mùa đông. Những cây đay mùa đông đó đem đến kinh thành, tổng cộng bán hai mươi tám lạng hai tiền bạc.”

 

Nghe đến đây, Quách Thị lập tức tinh thần phấn chấn. Đay mùa đông đáng giá đến ? Giờ trong nhà cũng bận rộn thu hoạch vụ thu, chi bằng lát nữa bảo Diệp Lão Tứ lên núi dạo nhiều hơn, cũng thể gặp thì !

 

Chỉ Diệp Lão Thái Thái tiếp tục : “Vốn dĩ , đay mùa đông là do hai vợ chồng chúng nó phát hiện, đáng lẽ nên để chúng nó tự giữ lấy…”

 

Nghe đến đây, Quách Thị lập tức căng thẳng, hôm đó chỉ hai vợ chồng Diệp Lão Đại lên núi, thể quy về một chứ! lời cũng nhắc nhở nàng, lát nữa dặn dò Lão Tứ. Nhất định một lên núi, tuyệt đối cùng các khác. Bằng nếu thật sự gặp món đồ rừng quý giá nào đó, thì khó mà rõ ràng !

 

Lão Đại chịu, đây là do cùng lên núi đào về, giờ đây từ ngoài cửa quan trong cửa quan, trong nhà còn nhiều chỗ cần dùng tiền, nên giữ để sắm sửa đồ đạc cho gia đình.”

 

Những lời của Diệp Lão Thái Thái, chính là cố ý cho ba nàng dâu khác . Bạc giờ tuy ở trong tay bà, nhưng nguồn gốc và công lao của ai, vẫn rõ ràng cho tất cả . Trong nhà bốn con trai, giờ đều thành gia thất, để đại gia đình hòa thuận, Diệp Lão Thái Thái xử sự công bằng mới thể giảm thiểu mâu thuẫn nhiều nhất thể.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tren-duong-chay-nan-nhat-duoc-tieu-phuc-bao-ca-nha-doi-van/chuong-70.html.]

 

Ngoài Quách Thị , những khác lời , đều hướng về Diệp Lão Đại mà với ánh mắt cảm kích. Chỉ Quách Thị trong lòng thầm mắng Diệp Lão Đại là đồ ngốc, từng thấy ai đem bạc đẩy ngoài cả.

 

Diệp Lão Thái Thái xong trở về phòng, dùng chìa khóa buộc ở thắt lưng mở hộp tiền của , đếm mười hai lạng bạc. Bà khóa hộp , trở đại sảnh, đếm bạc mặt cả nhà.

 

“Ở đây tổng cộng mười hai lạng bạc, mỗi nhà cấp cho hai lạng. Tiền còn thì thuộc về các ngươi, tiêu quá thì chỉ thể tự . Đằng nào hôm nay trong nhà cũng việc gì , các ngươi chi bằng cùng thành xem thử. Mua gì mua gì, mua cái gì cái gì , cũng quản, hai vợ chồng các ngươi tự thương lượng. Còn về bốn lạng bạc còn , các ngươi xem trong nhà cần bàn ghế gì, tủ kệ gì, cùng với lu nước và những thứ thiết yếu để sinh hoạt, nên mua thì cứ mua.”

 

Diệp Lão Thái Thái xong, đưa bạc cho Diệp Lão Đại. Diệp Lão Đại nhận lấy bạc, cất kỹ : “Được, nương, cứ yên tâm, chúng con sẽ tiêu tiền lung tung .”

 

Cứ như , ngoài lập tức tăng lên nhiều. Còn đám trẻ con cha đều sẽ thành, lập tức bộ đều tròn mắt sang với vẻ mong chờ. Diệp Tam Tẩu trực tiếp với hai đứa con trai : “Không , các con xa thế , xe còn để kéo đồ đạc, thể đưa hai đứa !”

 

Diệp Nhị Tẩu thì chỉ cần dặn dò Diệp Xương Triệu: “Con thấy lời tam thẩm con ? Con ở nhà cho ngoan!” Sau đó nàng đầu dặn dò Diệp Xương Thụy: “Xương Thụy, con là đại ca, con hãy ở nhà trông nom chơi đùa cẩn thận.”

 

“Vâng ạ!” Diệp Xương Thụy lập tức đồng ý.

 

Diệp Lão Đại vẫn còn thương yêu con gái , cúi nhỏ giọng hỏi: “Tình Thiên ? Con nổi cả, cha sẽ cõng con.”

 

Tình Thiên từng đến huyện thành, trong lòng tự nhiên chút tò mò. mấy ca ca đều ở nhà, nàng chút do dự, cuối cùng nhỏ giọng : “Cha, con nữa, con ở nhà chơi với các ca ca.”

 

Diệp Lão Đại chút bất ngờ với câu trả lời , nhưng cảm thấy Tình Thiên quả thật là đứa bé sẽ chọn như . trong lòng vẫn còn vài phần tiếc nuối khó tả. Tình Thiên chính là quá mức ngoan ngoãn , khi nào nàng mới thể cần suy nghĩ cho khác nhiều như , cứ mặc sức tùy hứng hơn một chút, đó mới là dáng vẻ mà một đứa trẻ ở tuổi nàng nên .

 

Tuy nhiên Diệp Lão Đại cuối cùng cũng gì thêm, chỉ xoa đầu nàng : “Được , con ở nhà chơi ngoan với các ca ca, cha sẽ mua đồ ăn ngon về cho các con.”

 

Còn về phía Quách Thị, lúc đang sức dặn dò Diệp Lão Tứ, nhất định chọn về mấy món đồ đạc kiểu dáng , chắc chắn và bền bỉ mới . Vừa nghĩ đến đồ đạc, Quách Thị liền cảm thấy xót xa thôi. Khi chạy nạn ngoài, nàng mới về nhà chồng hai tháng mấy, một gian nhà đồ đạc đều còn mới tinh. Nay rơi cảnh mua đồ cũ về dùng, thật sự nghĩ thôi cũng thấy tủi .

 

“Trong lòng tính toán, đừng thấy gì cũng vội vàng mua. Điều quan trọng nhất là mua một cái hòm gỗ đặt sập , cứ theo kiểu của cái cũ nhà mà mua. Những thứ còn , xem tiền đủ mua cái gì thì cân nhắc mà mua, ưu tiên mua những thứ dùng , nhớ ?”

 

“Nàng đến tám bận , nhớ ?”

 

Diệp Lão Tứ thấy những khác đều ngoài , chẳng buồn Quách Thị lải nhải nữa, vội vàng đuổi theo .

 

 

Loading...