Trên Đường Chạy Nạn Nhặt Được Tiểu Phúc Bảo , Cả Nhà Đổi Vận - Chương 697:--- --- Vậy thì chi bằng đoạn tuyệt kiếp này! ---
Cập nhật lúc: 2025-10-15 23:43:16
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Chu nhị thẩm quả thật diễn xuất tài tình, biểu cảm chê . Nếu nhà họ Chu sớm nàng là thế nào, e rằng cũng nàng lừa gạt . Huynh nhà họ Chu tuy nàng lừa, nhưng những khác thật sự tin lời của Chu nhị thẩm. Hay đúng hơn là họ tin đời loại như , nên mới xu hướng tin tưởng.
Chu đại ca lười nhiều với nàng , trực tiếp hỏi Diệp lão tứ: “Khi nào rảnh, mời ngươi ngoài uống rượu.”
Lúc trong lòng còn khá vui, thầm nghĩ đến tửu quán mà nhiệm vụ phụ giao cho chẳng thành ! Xem nhà họ Diệp sớm ý định cầu , chỉ là sắm sửa thứ nhất cho tiểu nên vẫn đang nỗ lực. Nay còn kịp hỏi, Diệp lão tứ sự coi trọng và kế hoạch của gia đình đối với chuyện cầu , thật đúng là quá kịp thời. Cứ như , cũng cần vắt óc suy nghĩ xem rốt cuộc thế nào để nhắc đến chuyện với Diệp lão tứ.
Diệp lão tứ định trả lời, đầu thấy tiểu nương tử trẻ tuổi còn đang đất. Sợ đối phương thấy đuổi theo gây chuyện, liền nhỏ với Chu đại ca: “Đại ca, mấy ngày nay trưa và tối đều thời gian. Ban ngày thực cũng bận việc vớ vẩn, chẳng chính sự gì. Cứ xem Chu đại ca khi nào rảnh rỗi là .”
“Được, để định...” Chu đại ca dứt lời, thấy , liền cứng rắn nuốt ngược những lời đến bên môi, chuyển đề tài , “Theo thấy, chi bằng chọn ngày hôm nay, giờ gần đến trưa , cùng ăn một bữa ?”
Chu nhị thẩm thấy nhà họ Chu đều thèm để ý đến , cũng cảm thấy mất mặt ê chề, liền kéo cô nương nhỏ từ tới mà rời . Đợi đến khi Diệp lão tứ nhớ còn hai mà đầu , thì cả hai sớm mất dạng.
Ba đến tửu lầu, khi an tọa trong nhã gian, Diệp lão tứ mới nén tò mò hỏi: “Chu đại ca, vị tiểu nương tử sẽ thật sự là do nàng thuê đến chứ?”
“Ngươi nàng hươu vượn!” Chu đại ca liền đảo mắt, “Nhị thẩm nhà , những thứ khác thì , chứ dối thì tuyệt đối là cao thủ.”
“Vậy chẳng lẽ thật sự là con gái nàng ?” Diệp lão tứ khó mà tin nổi, mẫu dẫn con gái ngoài chuyện như mặt . Chuyện mà đồn ngoài, danh tiếng của cô nương còn gì nữa?
Chu đại ca , thần sắc chợt trở nên phức tạp. Diệp lão tứ thấy vội : “Nếu tiện thì cứ xem như hỏi.”
“Hừm, chúng chẳng mấy chốc sẽ là một nhà , gì mà giấu ngươi.” Chu đại ca , “Cô bé thực là con của bên nhà đẻ của nhị thẩm, cha nó mất sớm, nhị thẩm thấy cô nương nhỏ sinh thanh tú, liền kiên quyết nhận nuôi mang về bên , mong rằng thể mang lợi ích lớn hơn cho nhà nàng !”
“Lợi ích lớn hơn?” Diệp lão tứ mà hiểu.
Chu lão đại , buồn giơ tay chỉ : “Lợi ích chẳng đang ở ngay đây !”
Diệp lão tứ sững sờ, ngờ chủ đề thể chuyển về nữa. Một bên vẫn luôn im lặng, Chu tiểu nương tử thấy dáng vẻ của , nhịn đưa tay che miệng, khẽ bật , nhỏ giọng lẩm bẩm: “ là đồ ngốc!”
Diệp lão tứ tiếng mà qua, nhất thời nụ của nàng mê hoặc đến rời mắt . Chu đại ca thấy liền ho khan vài tiếng, lúc mới coi như dời ánh mắt gần như dính chặt của hai trẻ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tren-duong-chay-nan-nhat-duoc-tieu-phuc-bao-ca-nha-doi-van/chuong-697-vay-thi-chi-bang-doan-tuyet-kiep-nay.html.]
Bữa cơm trưa, Chu đại ca ăn vui vẻ, còn uống thêm vài chén rượu, ăn xong ngà ngà say. Bởi đến về , khi Diệp lão tứ và Chu tiểu nương tử ngừng trao đổi ánh mắt đưa tình, say đến mức rõ nữa. vì Chu đại ca ở đó, Diệp lão tứ và Chu tiểu nương tử trong lòng nhiều lời căn bản dám .
Trước khi về, Diệp lão tứ đến bên cạnh Chu tiểu nương tử, hạ thấp giọng : “Ngày mai giữa trưa, gặp ở quán bánh chẻo.”
Chu tiểu nương tử mặt đỏ bừng, trong lòng thầm nghĩ liên tục hai ngày giữa trưa đều gặp mặt, chẳng là quá to gan, quá thường xuyên ? trong lòng vẫn đang nghĩ như , miệng như ý thức riêng, trực tiếp khẽ đáp lời.
Thấy nàng đồng ý, Diệp lão tứ nhất thời hớn hở trong lòng, cũng nhất thiết quấn quýt nàng lúc , trực tiếp đỡ Chu đại ca lên xe ngựa.
Huynh nhà họ Chu về đến nhà, Chu đại ca say đến mức ngủ một giấc suốt buổi chiều. Ăn tối xong, Chu phụ Chu mẫu cuối cùng cũng nhịn , sai đến gọi qua.
Chu phụ thấy hỏi: “Chuyện dặn ngươi , đến ?”
“Cha, cứ yên tâm, nhà họ Diệp vốn dĩ ý định , chúng cứ an tâm ở nhà chờ đợi là .”
“Tốt, lắm!” Nghe con trai một cách dứt khoát như , Chu phụ vui vẻ vuốt râu lia lịa. còn kịp vui mừng thêm chốc lát, Chu đại ca : “Cha, , một chuyện con thể với hai .”
Sau đó liền đem tất cả những gì Chu nhị thẩm hôm nay, kể từng li từng tí cho Chu phụ Chu mẫu . Chu phụ càng thần sắc càng kinh hãi, đến cuối cùng đôi mắt trợn tròn, khó mà tin nổi hỏi: “Thật giả? Đây là nhị thẩm của ngươi ?”
Lần còn đợi Chu đại ca , Chu mẫu ở một bên tức giận bùng nổ. Nàng một tay hất đổ tất cả ấm chén bàn, loảng xoảng vỡ tan tành khắp nền nhà. Chu phụ dọa đến run rẩy, đầu liền thấy khuôn mặt Chu mẫu giận đến đỏ bừng.
“Ngươi ý gì? Cái gì mà thật giả? Ngươi nghĩ của ngươi chuyện như ? Ngươi nghĩ con trai đang dối ngươi ?”
“Không , chẳng qua là cảm thấy chuyện quá khó mà tin nổi, nên mới vô thức hỏi thôi mà...” Chu phụ vội vàng giải thích, trong lòng thầm mắng con trai, chuyện như thế chẳng lẽ thể lén lút riêng cho , cứ mặt thê tử, thế thì , chắc chắn đại náo một trận nữa.
Chu mẫu vốn dĩ vô cùng bất mãn với Chu nhị thúc và Chu nhị thẩm, bấy nhiêu năm vẫn cắt đứt liên lạc, cũng đều là nể mặt Chu phụ. Ngay cả việc Chu phụ bình thường tiếp tế ăn cho Chu nhị thúc, cũng đều là lén lút , căn bản dám để thê tử . Nay Chu mẫu đối với Diệp lão tứ, con rể tương lai , sớm từ chỗ kén cá chọn canh ban đầu mà hóa thành nhạc mẫu con rể, càng càng ưng ý. Chu nhị thẩm bây giờ còn dám giở trò tính toán lên Diệp lão tứ, đây chẳng là đang đ.â.m thẳng tim Chu mẫu !
Mèo Dịch Truyện
“Ngươi xem những chuyện mà đám thích nhà ngươi ! Ta với ngươi bao nhiêu năm , bảo ngươi đừng qua với hai vợ chồng bọn họ nữa! Ngươi thì cứ mấy lời xằng bậy như m.á.u mủ tình thâm, ruột thịt liền xương. Ngày xưa bắt nạt, chịu ấm ức thì thôi , nể mặt ngươi, vẫn luôn nhịn cho đến khi phân gia. Nay thì , bắt đầu trắng trợn cướp phu quân của con gái , ngươi cha mà còn biểu hiện gì nữa thì cái cuộc sống dứt khoát đừng sống nữa!”