Trên Đường Chạy Nạn Nhặt Được Tiểu Phúc Bảo , Cả Nhà Đổi Vận - Chương 690:--- --- Người vẫn còn hơi thở! Vẫn còn sống
Cập nhật lúc: 2025-10-15 23:43:09
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Trình lão bản bè gỗ, đoạn đường cuối cùng thuận lợi vô cùng. trong lòng y lo lắng khôn nguôi, ngừng dùng cành cây trong tay khuấy nước, mong thể tăng tốc. Khi y cuối cùng cũng tới chân núi, Đặng Thượng Vĩ cùng những khác lập tức ùa tới, chuẩn giúp bọn họ lên bờ. khi họ đến bên bờ, phát hiện bè gỗ chỉ một Trình lão bản. Trình lão bản cũng kịp giải thích, một tay đưa cành cây để Đặng Thượng Vĩ kéo bờ, một tay sang gọi to hướng đạo: "Trần thúc, quanh đây thôn xóm nào , mau giúp tìm một đại phu tới. Chỉ cần cứu , tiền bạc thành vấn đề!"
Lão Trần đầu xong liền hiểu chuyện, lập tức tháo một con la từ cây bên cạnh, dỡ đồ đạc lưng la xuống, tự cưỡi la tìm . Dù , trong lòng lão Trần đầu vẫn chẳng mấy lạc quan về việc Diệp lão đại còn sống sót. Thời tiết lạnh giá thế , rơi xuống sông, chân còn thương, quả thực là yếu tố bất lợi đều tụ hội cả. Trừ phi là đại la kim tiên chuyển thế, bằng chắc chắn bỏ mạng .
Đương nhiên những lời , y cũng chỉ dám nghĩ trong lòng, tuyệt đối thể . Dù y còn dựa Trình lão bản để kiếm tiền! Hai tháng nay dẫn bọn họ lang thang trong núi, tiền kiếm nhiều hơn cả năm ngoái cả nhà y kiếm . Hiện tại dù Diệp lão đại còn sống c.h.ế.t, bọn họ chắc sẽ tiếp tục nán trong núi mà sẽ lên đường về kinh thành. Tìm cứu Diệp lão đại, còn thể giúp y kiếm thêm một khoản nhỏ cuối cùng, năm nay coi như cũng viên mãn .
Phía Trình lão bản cũng chỉ chờ đợi bên lão Trần đầu, y để vài trông nom đồ đạc và la, còn thì dẫn theo những khác tìm cách tìm Diệp lão đại. May mắn , nơi Diệp lão đại rơi xuống nước là vùng hạ lưu địa thế khá rộng rãi và bằng phẳng, nên bọn họ thể men theo bờ sông, ngược dòng mà tìm .
Bọn họ nhanh phát hiện Diệp lão đại tự lên bờ, từ xa, bất động bờ, lồng n.g.ự.c dường như chẳng còn nhấp nhô. Trình lão bản lo sốt vó, gọi tên Diệp lão đại lao tới.
"Khánh Thần, ngươi chứ? Tỉnh dậy , ngươi đừng dọa !"
Giọng Trình lão bản xen lẫn tiếng nức nở. Y lăn bò đến bên Diệp lão đại, tiên đưa tay thăm dò thở đối phương, thở phào nhẹ nhõm. Người vẫn còn khí! Vẫn còn sống!
tình hình của Diệp lão đại lúc chút nào, nóng bừng mà rơi hôn mê. Trình lão bản vội vàng gọi những khác tới giúp, tiên cởi bỏ bộ quần áo ướt sũng đóng băng của Diệp lão đại, lau khô cho quần áo và giày khô. Sau đó phiên cõng Diệp lão đại xuống núi.
Khó khăn lắm mới trở về chân núi, lão Trần đầu dẫn theo đại phu chờ sẵn ở đó. Trình lão bản cũng kịp hàn huyên, lập tức vội vàng : "Mau, đại phu, mau tới xem giúp!"
Đại phu cũng là sảng khoái, tiến lên đưa tay bắt mạch trực tiếp, ngay đó sắc mặt liền đổi. Trình lão bản trong lòng siết chặt, mở miệng hỏi tình hình, nhưng cổ họng như thứ gì đó chặn , căn bản thốt nửa lời. Cuối cùng vẫn là Đặng Thượng Vĩ lo lắng hỏi: "Đại phu, tình hình thế nào ?"
Đại phu thu tay chẩn mạch , thở dài một : "Tình trạng bệnh nhân mấy lạc quan, nếu các vị cứu , tìm một nơi an , nơi hoang sơn dã lĩnh ngay cả t.h.u.ố.c cũng chẳng chỗ mà sắc."
Trình lão bản lập tức : "Đại phu, y quán của ngài chỗ ? Chúng sẽ theo ngài ngay."
"Có chỗ thì chỗ..." Đại phu ngẩng đầu mười mấy tên đại hán đang sừng sững mặt , "nhưng y quán nhà chứa nhiều như !"
Lão Trần đầu vội vàng : "Tiền đại phu, việc ngài cần lo, những khác sẽ sắp xếp."
"Vậy thì đừng chần chừ nữa, nhanh thôi!"
Y quán của Tiền đại phu trong một trấn lớn chân núi. Trình lão bản một đường theo bên Diệp lão đại thẳng tới y quán, còn và việc khác đều giao cho Đặng Thượng Vĩ phụ trách. Lão Trần đầu nhanh giúp bọn họ liên hệ một chỗ ở. Đặng Thượng Vĩ dẫn theo và la, lão Trần đầu sắp xếp một sân viện.
"Ở đây ba gian chính phòng, hai gian sương phòng đông và tây, trong đó sáu gian phòng đều giường sưởi, đủ cho các ngươi ở . Nơi đây sân sân cũng rộng, mấy con la của các ngươi cũng chỗ nghỉ ngơi. Trong sân giếng, các ngươi cần dùng thì tự múc nước. Chỗ củi, các ngươi thể tự đốt giường sưởi, sẽ tìm mang thêm cỏ khô cho la ăn. Trong gian bếp lương thực, dầu, gạo, bột mì đầy đủ, các ngươi tự nấu ăn tìm giúp các ngươi nấu cơm?"
Lão Trần đầu việc vô cùng chu đáo, mặt đều nghĩ đến cho . Đặng Thượng Vĩ khi cảm tạ liền : "Làm phiền ngài , chỉ cần đưa thêm cỏ khô tới là , những thứ khác chúng tự lo lấy."
Bây giờ giống như lúc mới tới, thứ gì đáng giá . Nay mang theo nhiều sơn hóa như , Trình lão bản và Diệp lão đại ở đây, Đặng Thượng Vĩ đặt an lên hàng đầu, cố gắng cách ly yếu tố nguy hiểm bên ngoài. Diệp lão đại thương khiến lòng chút hoảng sợ, đội ngũ thể xảy thêm chuyện gì nữa.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tren-duong-chay-nan-nhat-duoc-tieu-phuc-bao-ca-nha-doi-van/chuong-690-nguoi-van-con-hoi-tho-van-con-song.html.]
Ở một bên khác, Trình lão bản cùng Diệp lão đại đến y quán, đại phu kê t.h.u.ố.c giao cho đồ sắc thuốc, đó gọi Trình lão bản gian ngoài. Có vài lời, cần rõ ràng .
"Tình hình bệnh nhân bây giờ ngài cũng thấy , cũng chỉ thể dốc hết sức , phó thác mệnh trời mà thôi."
Trình lão bản lời lập tức hoảng hốt, túm lấy tay đại phu : "Tiền đại phu, ngài ơn phúc, nhất định cứu sống ! Bất kể cần loại d.ư.ợ.c liệu quý hiếm nào, ngài cứ việc dùng, tiền bạc thành vấn đề, tuyệt đối thể chuyện gì!"
Tiền đại phu bất đắc dĩ : "Trình lão bản, ngài cũng bớt nóng nảy. Ta tin rằng nếu thể chữa khỏi bệnh, cũng đại phu nào cố ý chữa c.h.ế.t , ngài đúng ? Ta nhất định sẽ dốc lực, nhưng những chuyện, cũng là sức thể với tới !"
Trình lão bản đương nhiên hiểu đạo lý , nhưng bất kể từ tình cảm các phương diện khác, y đều khó lòng chấp nhận hiện thực . Y thất hồn lạc phách trở về phòng, Diệp lão đại đang hôn mê bất tỉnh, nhịn : "Ngươi nhất định khỏe đấy! Chẳng gì khác, ngươi thử nghĩ xem Diệp đại tẩu và Tình Thiên, bọn họ đều đang ở nhà nhớ ngươi, mong ngươi về đấy! Nếu ngươi thật sự chuyện chẳng lành, ngươi để mẫu tử bọn họ đây?"
Diệp lão đại đang trong cơn hôn mê, thật sự thấy giọng của Trình lão bản , mà thật sự cố gắng hé miệng, khẽ một tiếng: "Khát..."
Trình lão bản thấy mừng rỡ, chẳng bận tâm gì liền xông cửa lớn mà hô to: "Đại phu, đại phu ngài mau tới, tỉnh ?"
Tiền đại phu lời cũng khá đỗi kinh ngạc, t.h.u.ố.c còn uống tỉnh ? Y vội vàng tới xem xét tình hình, phát hiện Diệp lão đại vẫn đang trong trạng thái hôn mê bất tỉnh. Tiền đại phu bất đắc dĩ : "Trình lão bản, ngài trong lòng sốt ruột, nhưng cũng thể..."
Lời y còn dứt, Diệp lão đại giường khẽ gọi một tiếng: "Nước..."
Lần chỉ Trình lão bản thấy, Tiền đại phu cũng rõ ràng. Trình lão bản chẳng bận tâm những thứ khác, hỏi : "Có thể cho uống nước ?"
Mèo Dịch Truyện
Tiền đại phu kinh ngạc Diệp lão đại, tiến lên gọi mấy tiếng, đối phương bất kỳ phản ứng nào. Tình huống kỳ lạ thế y vẫn là đầu tiên thấy.
"Tiền đại phu, hỏi ngài đấy, thể cho chút nước uống ?"
Tiền đại phu lúc mới hồn, gật đầu : "Có thể tiên cho uống ít nước, cho nấu cháo , lát nữa cho uống chút cháo đó mới uống thuốc. Nếu tối nay nhiệt độ thể hạ xuống, thì còn hy vọng, bằng thì khó ."
May mắn , chuyện Diệp lão đại đòi uống nước cho Trình lão bản niềm tin lớn, bằng Tiền đại phu những lời , y e rằng sẽ thể trụ vững nổi. Trình lão bản đút cho Diệp lão đại uống vài ngụm nước, ai ngờ một việc tưởng chừng đơn giản, trong trường hợp thể phối hợp, trở nên khó khăn đến . Y thử mấy đều đút , mà nước còn cơ bản đổ hết lên Diệp lão đại.
Trình lão bản thấy , vội vàng xuất tiền nhờ Tiền đại phu giúp y thuê một trong trấn tới hỗ trợ. Nói chung, y quán và những mối quan hệ khá mật thiết. Người tìm tới nhanh, là một đại thúc tầm hơn bốn mươi tuổi, họ Kim, trông khá sạch sẽ và nhanh nhẹn. Kim thúc khi cửa, thuần thục đút cho Diệp lão đại uống nước. Trình lão bản thấy liền vỗ bàn quyết định: "Cứ !"
Người định xuống, nhanh mang cháo tới, cháo kê vàng óng nấu mềm dẻo, bên còn một lớp váng cháo dày. Sau một hồi giày vò, cháo cũng đút xuống, t.h.u.ố.c cũng uống xong. Kim thúc còn dùng nước ấm lau Diệp lão đại một lượt, để khô ráo trong chăn ấm.
Không là do tâm lý tác động , Trình lão bản luôn cảm thấy sắc mặt Diệp lão đại lúc tươi tỉnh hơn lúc nãy nhiều. Vì Tiền đại phu tối nay là then chốt, nên Trình lão bản thức cả đêm bên giường Diệp lão đại dám chợp mắt. Cứ cách một lúc đưa tay sờ trán Diệp lão đại, xem cơn sốt của thuyên giảm . Kim thúc cũng ngủ, ở một bên chờ, sẵn sàng tiến lên giúp đút nước, lật , lau khi cần thiết. Trình lão bản hôm nay cũng mệt mỏi ít, dù trong lòng vẫn lo lắng, nhưng cuối cùng vẫn thể chống sự mệt mỏi của cơ thể, nửa đêm y gục xuống bàn sưởi mà ngủ . Y cũng ngủ bao lâu, đột nhiên gọi tỉnh: "Trình lão bản, ngài tỉnh dậy ."
"Có chuyện gì ?" Trình lão bản chợt giật tỉnh giấc khỏi giấc ngủ, "Đã xảy chuyện gì?"
Y còn tưởng Diệp lão đại vấn đề gì, vội vàng về phía . Chỉ Kim thúc ở một bên : "Bệnh nhân hạ sốt ." Trình lão bản vội vàng bật dậy, sáp gần Diệp lão đại, đưa tay sờ trán , sờ một bàn tay đầy mồ hôi. Y lúc cũng chẳng bận tâm những thứ đó, lật tay sờ trán , liền mừng rỡ khôn xiết.