Trên Đường Chạy Nạn Nhặt Được Tiểu Phúc Bảo , Cả Nhà Đổi Vận - Chương 688:---: Cơn Sốt Cao Vô Cớ ---
Cập nhật lúc: 2025-10-15 23:43:07
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Thụy Thân Vương phủ, khi Hoàng Thiên về nhà đột nhiên phát sốt cao. Thụy Thân Vương Phi gương mặt nhỏ nhắn đỏ bừng nóng rực của Hoàng Thiên, giận xót, kìm mà oán trách Thụy Thân Vương.
"Trời đất đang dần se lạnh, Vương gia rõ ràng xe ngựa , cứ đưa đứa nhỏ về về bằng ngựa chứ! Về đến nơi liền phát sốt, chắc chắn là do cảm lạnh ."
Thụy Thân Vương lúc cũng vô cùng hối hận, oán trách một trận cũng phản bác, chỉ lặng lẽ canh giữ bên giường Hoàng Thiên.
Mà Diệp Đại Tẩu ở một bên lúc suy nghĩ nhiều hơn một chút. Lần gần nhất Hoàng Thiên đột nhiên phát sốt như thế , là khi Diệp Lão Đại gặp hổ trong núi.
Hiện giờ Diệp Lão Đại đang ở trong núi ngoài Quan ngoại, Hoàng Thiên đột nhiên sốt cao, lẽ nào gặp nguy hiểm gì ?
Diệp Đại Tẩu lo lắng cho con, lo cho sự an nguy của Diệp Lão Đại, một trái tim như xé thành hai nửa.
Mà đại phu của Thụy Thân Vương phủ, cẩn thận thấy cảnh Thụy Thân Vương Phi chỉ trích Thụy Thân Vương, cũng dọa nhẹ.
Và khi ông chẩn mạch cho Hoàng Thiên xong, càng rơi sự rối rắm và bối rối lớn hơn. Hoàng Thiên nóng ran, môi khô trắng bệch, rõ ràng là phát sốt hạ.
chẩn mạch chẩn gì. Mạch tượng của Hoàng Thiên, ngoài việc cơ thể chút hư hao, thực sự vấn đề gì khác.
Đại phu liên tiếp đổi tay hai , sốt ruột đến mức trán rịn những hạt mồ hôi to như hạt đậu.
Tuy Hoàng Thiên sớm là tiểu chủ tử của Thụy Thân Vương phủ, nhưng phận của nàng giờ đây tiến thêm một bước, là công chúa do Hoàng thượng đích phong. Huống hồ Thụy Thân Vương và Thụy Thân Vương Phi còn đang chăm chú ông .
Đại phu cũng cảm thấy áp lực lớn, cuối cùng dứt khoát "phịch" một tiếng quỳ xuống đất: "Thuộc hạ y thuật tinh thông, mong Vương gia thứ tội."
Thụy Thân Vương lời , thực sự yên nữa, đột ngột dậy : "Người , chuẩn ngựa, bổn vương cung tìm Hoàng xin một Ngự y đến xem cho Hoàng Thiên."
Đại phu vô cùng hổ, nhưng cũng thầm thở phào nhẹ nhõm. So với danh tiếng của , thì thể của công chúa càng quan trọng hơn. Vạn nhất chậm trễ bệnh tình, đó là một tiểu đại phu như ông thể gánh vác nổi.
Thụy Thân Vương phi ngựa như bay đến Hoàng cung, mắt thấy cung điện sắp đóng cửa, ông xông phút cuối cùng.
Đột nhập cung điện ban đêm, tuy chỉ Thụy Thân Vương, ngay cả một tùy tùng thị vệ cũng mang theo, vẫn khiến cấm vệ trong cung giật , theo bản năng vây chặt ông .
Dù thì chuyện phản mới xảy mấy ngày, tinh thần của vẫn còn căng thẳng. Một vài tâm lý vững, thậm chí còn rút cả thanh kiếm đeo bên hông .
Thụy Thân Vương giơ tấm bài lệnh mà Hoàng thượng đó ban cho lên : "Bổn vương việc gấp cầu kiến Hoàng , các ngươi mau bẩm báo, bổn vương sẽ đợi ở đây."
Các cấm vệ thấy Thụy Thân Vương ngoại trừ việc đột nhiên xông cổng cung đang đóng , quả thực hành vi vượt quá phép tắc nào khác, lúc mới tạm thời yên tâm.
Người dẫn đầu hành lễ : "Đa tạ mạo phạm, mong Thụy Thân Vương thứ tội, hạ quan sẽ thông truyền giúp ngài."
Hoàng thượng tối nay việc gì, sớm đến cung Dung Phi. Dung Phi mừng rỡ khôn xiết. Phải rằng, từ khi chuẩn yến tiệc Trung thu cho đến xảy chuyện lớn, Hoàng thượng vẫn đến hậu cung nào! Nàng bây giờ thể xem là đầu tiên ân sủng!
Vừa nghĩ đến vẻ mặt ghen tị mà những khác thể lộ khi nàng thỉnh an Hoàng hậu nương nương ngày mai, Dung Phi liền cảm thấy tâm trạng càng thêm thoải mái, nụ mặt cũng ngọt ngào thêm vài phần.
Thấy nàng nhiệt tình như , Hoàng thượng cũng hài lòng.
Hai đang tình tứ giường, thì bên ngoài cửa đột nhiên truyền đến tiếng Uông Duy.
"Hoàng thượng, Thụy Thân Vương nhập cung, việc quan trọng cầu kiến Hoàng thượng."
Dung Phi nắm chặt chiếc khăn trong tay, thầm mắng một tiếng "đồ chó". Dám lúc phiền Hoàng thượng và .
Hoàng thượng lời , lập tức lấy đồng hồ quả quýt thời gian. Xem xong ông liền dậy bỏ Dung Phi một giường : "Lão Thất đêm khuya đột nhiên nhập cung, chắc chắn chuyện quan trọng, trẫm xem một chút."
Dung Phi trong lòng tức c.h.ế.t , nhưng mặt vẫn là vẻ dịu dàng nhỏ nhẹ. Nàng dậy lấy áo choàng, đích giúp Hoàng thượng khoác , dịu giọng : "Hiện giờ sớm tối gió lạnh, Hoàng thượng ngàn vạn chú ý bảo trọng long thể, nếu thần sẽ lo lắng đến mức đêm đêm khó lòng an giấc."
Hoàng thượng lúc trong lòng chỉ nghĩ, chuyện phản vẫn xử lý xong , kinh thành sẽ xảy đại sự gì chứ? Thế nên khi khoác áo choàng xong, ông liền chút đáp mà nhanh chóng rời khỏi cung Dung Phi.
Dung Phi ở cửa tiễn bước Hoàng thượng xa, chiếc khăn trong tay nàng gần như bóp nát. Thế thì , cần đợi đến sáng mai, chuyện ngay tối nay sẽ truyền khắp cung.
Nàng thể tưởng tượng , sáng mai khi thỉnh an Hoàng hậu, những sẽ vẻ mặt thế nào, sẽ chế giễu nàng . Nghĩ đến đây, Dung Phi thậm chí trực tiếp cáo bệnh trốn mấy ngày cho xong.
nghĩ , dù cáo bệnh thỉnh an, những cũng chắc chắn sẽ mượn cơ hội thăm bệnh mà đến chế nhạo . Chi bằng cứ thỉnh an, ít nhất còn Hoàng hậu ở kìm kẹp, những cũng dám quá mức phóng túng.
Thụy Thân Vương sốt ruột đợi nửa ngày, cuối cùng cũng thấy bóng dáng Uông Duy.
"Mau, mau chóng dẫn bổn vương gặp Hoàng !" Không đợi Uông Duy tiến lên hành lễ, Thụy Thân Vương vội vã .
Uông Duy thấy vẻ mặt lo lắng của ông, một khắc cũng dám chậm trễ, vội vàng dẫn diện kiến Hoàng thượng. Y dám tùy tiện hỏi, nhưng đường trong lòng cứ suy đoán.
Trước đây khi Thụy Thân Vương chuyện phản, vẻ mặt còn hề căng thẳng và sốt ruột như bây giờ. Vậy rốt cuộc là xảy chuyện đại sự gì?
Nghĩ đến nghĩ lui liền đến cửa điện, Thụy Thân Vương bỏ y , nhanh chóng xông .
"Hoàng , Hoàng Thiên sốt cao hạ, đại phu trong phủ bó tay hết cách, cầu xin mau phái một Ngự y đến xem!"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tren-duong-chay-nan-nhat-duoc-tieu-phuc-bao-ca-nha-doi-van/chuong-688-con-sot-cao-vo-co.html.]
Uông Duy đang định bước chân cửa để theo , lời , chân vấp một cái, suýt nữa thì ngã sấp mặt Hoàng thượng. Hóa Thụy Thân Vương đêm khuya xông thẳng cửa cung, gọi Hoàng thượng từ cung Dung Phi nương nương trở về, chỉ là để mời đại phu khám bệnh cho Hoàng Thiên ?
Đương nhiên, việc mời đại phu khám bệnh cho Hoàng Thiên là quan trọng, chẳng qua là... Uông Duy nhất thời cũng nên đ.á.n.h giá chuyện như thế nào.
Y thầm nghĩ trong lòng, đợi Dung Phi nương nương nguyên do xong, e rằng sẽ tức điên lên.
Hoàng thượng hề cảm thấy đây là chuyện nhỏ, lập tức : "Uông Duy, mau xem Thái Y Viện hôm nay ai trực, Ngự y nào giỏi về tiểu nhi khoa . Không thì mau cho đến nhà họ tìm ."
"Dạ, lão nô lập tức sắp xếp."
Khi Uông Duy ngoài, còn thấy Hoàng thượng quan tâm hỏi: "Tự dưng phát sốt thế nào? Có hạ nhân chăm sóc cẩn thận ? Trẫm cho bắt tay chuẩn phủ công chúa , đến lúc đó sẽ để Hoàng hậu sắp xếp một đắc lực từ trong cung sang đó."
Thụy Thân Vương chỉ đành gãi đầu : "Có lẽ là do đưa nó cưỡi ngựa, đứa nhỏ cảm lạnh ..."
Hoàng thượng: "..."
Sau khi mắng một trận tơi bời, Thụy Thân Vương mới cuối cùng thoát khỏi cung. Đây vẫn là do Hoàng thượng nể tình Hoàng Thiên bệnh, bảo ông mau chóng về nhà bầu bạn với con, thế nên mới nhanh chóng bỏ qua cho ông.
Khi Thụy Thân Vương về đến nhà, Ngự y đến, đang chẩn mạch cho Hoàng Thiên. Vị Ngự y Thụy Thân Vương quen , nàng tuổi lớn lắm, trong lòng khó tránh khỏi chút tin tưởng.
Diệp Đại Tẩu từng tiếp xúc với nàng. Trước đây Tần Hạc Hiên từng mời Ứng Giai Mẫn đến khám bệnh cho Hoàng Thiên.
"Ứng Ngự y, Hoàng Thiên rốt cuộc là ?" Diệp Đại Tẩu thấy Ứng Giai Mẫn nửa ngày lời nào, cuối cùng nhịn mở lời hỏi.
Ứng Giai Mẫn khi chẩn mạch cẩn thận xong : "Từ mạch tượng mà xem thì vấn đề lớn, thể trạng của công chúa cũng khá hơn so với lúc khám mạch cho nàng đây."
Diệp Đại Tẩu vội vàng : "Chúng vẫn luôn theo phương t.h.u.ố.c của mà sắc t.h.u.ố.c cho đứa nhỏ uống đó! Tuy sắc t.h.u.ố.c thêm linh chi, nhưng uống một thời gian, cảm thấy hiệu quả vẫn khá ."
"Không thêm linh chi?" Ứng Giai Mẫn xong ngẩn , trong lòng đại khái tính toán thời gian, kinh ngạc , "Nếu thêm linh chi, thì hiệu quả của t.h.u.ố.c xem như phát huy ."
Diệp Đại Tẩu đang định thêm điều gì, đột nhiên khựng .
Chuyện sắc t.h.u.ố.c cho Hoàng Thiên năm xưa, Tần Hạc Hiên lo liệu. Tần Hạc Hiên thêm linh chi, nàng tin thật. Lúc đó nghĩ đến, Tần Hạc Hiên đối xử với Hoàng Thiên như , đồng hồ quả quýt, ngọc bội đều cho là cho, thể bỏ qua phương pháp rõ ràng thể tăng hiệu quả mà dùng chứ!
Nghĩ đến đây, Diệp Đại Tẩu : "Với điều kiện gia đình lúc đó, quả thực thể dùng linh chi . lúc đó là Tần tiểu thiếu gia giúp Hoàng Thiên sắc thuốc, nghĩ bụng chắc là lén thêm . Hôm nay nếu , thật sự vẫn từng nghĩ đến vấn đề ."
Thụy Thân Vương Phi ở bên cạnh lời , thấy vẻ mặt ngượng ngùng của Diệp Đại Tẩu, liền trực tiếp : "Có gì , Hạc Hiên vốn là ca ca của Hoàng Thiên, đó là việc nên ."
Tuy là , nhưng Thụy Thân Vương Phi trong lòng nghĩ, lát nữa chuẩn một phần quà tạ lễ thật hậu hĩnh cho Tần Hạc Hiên. Phải rằng, Tần Hạc Hiên lúc đó Hoàng Thiên sẽ là biểu của .
thể , sức mạnh huyết thống thực sự mạnh mẽ, thể khiến Tần phu nhân và Tần Hạc Hiên đều vô cùng yêu quý Hoàng Thiên ngay từ cái đầu tiên.
Thụy Thân Vương Phi gần như dám nghĩ, nếu năm xưa tình cờ gặp đường, thì suốt chặng đường chạy nạn, Hoàng Thiên còn chịu thêm bao nhiêu khổ sở nữa.
Tuy nhiên, lúc là lúc bận tâm đến những chuyện đó, Thụy Thân Vương nén nổi mà hỏi: "Ứng đại phu, Hoàng Thiên rốt cuộc là ?"
Mèo Dịch Truyện
Ứng Giai Mẫn : "Trẻ nhỏ phát sốt cao nhiều nguyên nhân, giống như công chúa đây, từ mạch tượng thể tra vấn đề cũng là ít. Trẻ nhỏ khỏe mạnh như lớn, nên càng dễ ngoại tà xâm nhập. Vi thần sẽ kê cho công chúa một liều t.h.u.ố.c an thần định tâm , cho nàng uống xem hiệu quả thế nào."
Khi trong phòng lời , suy nghĩ trong lòng khác .
Diệp Đại Tẩu trong lòng cảm giác quả nhiên là , càng thêm lo lắng cho Diệp Lão Đại đang ở ngoài Quan ngoại. Thụy Thân Vương thì tiên thở phào nhẹ nhõm, Hoàng Thiên vì ông đưa cưỡi ngựa mới phát sốt, nhưng ngay đó càng lo lắng hơn.
Lời Ứng Giai Mẫn tuy ẩn ý, nhưng Thụy Thân Vương vẫn hiểu ý của nàng. Hơn nữa Thụy Thân Vương cũng , dân gian vẫn luôn câu , trẻ nhỏ thần hồn vững, dễ va chạm, từ đó mắc một bệnh rõ nguyên do.
Xem phát sốt cao của Hoàng Thiên, lẽ thực sự là thứ gì đó va chạm . Nghĩ đến đây, Thụy Thân Vương trong lòng bắt đầu tính toán, nên mời một vị đại sư từ ngôi chùa nào về xem cho Hoàng Thiên.
Thụy Thân Vương Phi lúc nhiều suy nghĩ như , nàng bên giường, cái miệng nhỏ nhắn khẽ hé vì khó thở và gương mặt đỏ bừng vì sốt của Hoàng Thiên, nên lời xót xa, chỉ hận thể tự thế.
Ứng Giai Mẫn kê xong đơn t.h.u.ố.c đưa cho Thụy Thân Vương. Thụy Thân Vương lập tức sai nhanh chóng bốc thuốc, sắc thuốc, chậm trễ.
Thụy Thân Vương Phi thì : "Ứng Ngự y, khuya như còn mời đến thực sự là phiền . Ta sai chuẩn phòng, nếu chê, đêm nay cứ nghỉ tạm Vương phủ một đêm." Ứng Giai Mẫn hiểu Thụy Thân Vương Phi là sợ
e ngại Hoàng Thiên sẽ biến cố gì, bèn : “Vương phi cứ an tâm, Hoàng thượng sớm hạ lệnh, cho phép vi thần chăm sóc công chúa thật , nhất định đợi công chúa khỏi bệnh mới rời .” Đợi đến khi hạ nhân sắc t.h.u.ố.c xong xuôi, đem dâng lên cho Hoàng Thiên uống thì quá nửa đêm.
Thụy Thân Vương Thụy Thân Vương Phi và Diệp đại tẩu vẫn luôn túc trực bên giường, : “Nếu tất cả cứ canh giữ thế , lâu dài sẽ ai chịu nổi. Hai vị cứ nghỉ ngơi , đêm nay sẽ canh chừng, sáng mai hai vị đến .”
Thụy Thân Vương Phi và Diệp đại tẩu vốn rời khỏi giường Hoàng Thiên nửa bước. trong lòng họ cũng hiểu rõ, lời Thụy Thân Vương lý. Nếu cả ba đều đổ bệnh, sẽ càng thể chăm sóc Hoàng Thiên chu đáo. Thế là Thụy Thân Vương Phi gật đầu : “Cứ theo sắp xếp của Vương gia.” Diệp đại tẩu thấy ngay cả Thụy Thân Vương Phi cũng , nàng càng dám phản đối, đành ba bước một ngoái đầu rời khỏi phòng Hoàng Thiên.
Thụy Thân Vương suốt đêm dám chợp mắt, cứ thế canh giữ bên cạnh Hoàng Thiên. Đối với Thụy Thân Vương Phi và Diệp đại tẩu trở về phòng, đó cũng là một đêm ngủ. Thụy Thân Vương Phi trở về trằn trọc yên, bèn dứt khoát dậy đến tiểu Phật đường tụng kinh cho đến sáng, cầu phúc cho Hoàng Thiên.
Còn Diệp đại tẩu càng thêm dày vò, nàng cơ bản thể xác định, Hoàng Thiên phát sốt hẳn cũng giống , chắc chắn là Diệp lão đại gặp nguy hiểm nào đó. nàng giờ đây ngay cả Diệp lão đại đang ở cũng , ngoài lo lắng vô cớ thì chẳng giúp gì.
Diệp lão đại mạng lớn, kịp thời thoát khỏi nguy hiểm, Hoàng Thiên cũng nhanh chóng bình phục. , vạn nhất Diệp lão đại thực sự xảy chuyện gì, thì thể Hoàng Thiên liệu vì thế mà suy sụp theo ? Vừa nghĩ đến khả năng , lòng Diệp đại tẩu như d.a.o cắt. Nàng dám nghĩ tiếp nữa. Giờ đây ngoài việc cầu nguyện Diệp lão đại và Hoàng Thiên đều bình an vô sự, nàng cũng chẳng còn cách nào khác.
“Trời ơi, cầu xin Người phù hộ phu quân và con gái của , nếu tai ương nào, xin hãy giáng xuống , nguyện gánh chịu tất cả họ…”