Trên Đường Chạy Nạn Nhặt Được Tiểu Phúc Bảo , Cả Nhà Đổi Vận - Chương 682:--- Ta mới sẽ không mắc bẫy của các ngươi đâu! ---

Cập nhật lúc: 2025-10-15 23:43:01
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Thụy Thân Vương khi phái Văn Tranh Hải , mới bắt đầu cẩn thận quan sát căn nhà cũ của Diệp gia. Dù đó đến một , nhưng khi trong đầu ông chỉ là chuyện phản quân, căn bản thời gian chú ý đến những điều . Nhìn những căn nhà tuy dọn dẹp sạch sẽ gọn gàng, nhưng thực sự từ lâu, Thụy Thân Vương thật sự khuyên cả nhà Diệp gia chuyển hết về Kinh thành. Như cũng đỡ để Hoàng Thiên thỉnh thoảng nhớ nhung về làng.

 

Thế nhưng, qua thời gian tiếp xúc gần đây, ông nhận rằng tuy nhà họ Diệp đều là dân thường, nhưng thực chất họ vẫn chút cốt khí ngạo nghễ. Cho dù ông bằng lòng cho họ một căn nhà ở Kinh thành để ở, họ cũng nhất định đồng ý. Thụy Thân Vương đang suy tính chuyện , chợt nhớ hình như Diệp gia sớm xây nhà mới, chỉ là chuyển đến ở. Thế là ông liền hỏi Hoàng Thiên: "Căn nhà mới xây của nhà con ở ? Hoàng Thiên dẫn phụ xem ?"

 

"Được ạ!" Hoàng Thiên lập tức đáp lời, "Căn nhà lớn mới xây của nhà rộng rãi lắm đó!"

 

Hoàng Thiên dẫn Thụy Thân Vương xuyên qua làng, đến xem căn nhà mới của Diệp gia xây chân núi. Phải rằng, ở một nơi như làng Dung Khê, những căn nhà gạch ngói cao lớn đồng bộ thật sự thu hút ánh . Hoàng Thiên càng vui vẻ chạy tới, chỉ một trong các sân viện : "Phụ xem, đây chính là nhà của đó."

 

Nhìn hàng dãy nhà mà Diệp gia xây dựng vô cùng đẽ, lòng Thụy Thân Vương khẽ chùng xuống. Đã xây dựng hàng dãy nhà như , xem nhà họ Diệp thật sự định cắm rễ ở làng Dung Khê ? Như chẳng càng khó thuyết phục họ chuyển về Kinh thành ?

 

Chưa kể đến thái độ của những khác trong Diệp gia, chỉ cần giọng và dáng vẻ của Hoàng Thiên lúc trò chuyện, là thể cảm nhận tình yêu của nàng dành cho sân viện rộng lớn và những căn nhà gạch ngói . Thụy Thân Vương khỏi thở dài trong lòng, chẳng lẽ nhà của Vương phủ ? Hay là trong lòng Hoàng Thiên, vẫn cảm giác thuộc hơn với Diệp gia?

 

ông lắc đầu, tự bảo đừng suy nghĩ lung tung nữa. Thực tất cả những điều đều là do ông ngõ cụt. Thoát khỏi đó sẽ dễ dàng thấy vấn đề ở . Hoàng Thiên gia nhập Diệp gia đó cùng Diệp gia chạy nạn đến đây. Mọi thứ của Diệp gia ở làng Dung Khê đều do Hoàng Thiên tận mắt chứng kiến và tự tham gia. Nàng tuy còn nhỏ tuổi, nhưng vẫn luôn vui mừng vì cuộc sống của Diệp gia ngày càng . Dù nhà cửa của Thụy Thân Vương phủ đến mấy, thì dường như cũng chẳng liên quan gì đến nàng. Còn căn nhà gạch ngói mà Diệp gia xây dựng, thành trong sự mong đợi và hy vọng của tất cả trong Diệp gia, tình cảm trong đó thể sánh bằng.

 

Thụy Thân Vương bước cửa, xổm ở cổng đấu tranh tư tưởng một lúc lâu, mãi đến khi mặt trời lặn về phía Tây, ông mới dậy. "Sư ——" Thụy Thân Vương hoạt động đôi chân tê cứng, chợt hỏi: "Hoàng Thiên, đợi chúng về Kinh thành , phụ cũng xây một hàng nhà gạch ngói cho con ở phủ ?"

 

Lời của Thụy Thân Vương thậm chí là tùy tiện hỏi, trong đầu ông nghĩ kỹ xem hàng nhà gạch ngói nên xây ở chỗ nào trong Vương phủ, cần phá bỏ những kiến trúc nào gây cản trở. Chỉ cần Hoàng Thiên lúc gật đầu, Thụy Thân Vương phủ ngày mai liền thể bắt đầu động thổ.

 

Hoàng Thiên với vẻ mặt lo lắng tiến lên, hiệu Thụy Thân Vương cúi gần . Thụy Thân Vương cúi xuống, liền cảm thấy một bàn tay nhỏ lạnh khẽ đặt lên trán . Hoàng Thiên sờ sờ trán Thụy Thân Vương, vung tay sờ sờ trán , nghi hoặc : "Phụ cũng sốt, mê sảng ? Trong Vương phủ nào chỗ để xây nhà chứ?"

 

"Không , nếu con thích, phụ lập tức sai phá mấy gian nhà để dành chỗ cho con."

 

Lời , Thụy Thân Vương liền thấy khuôn mặt nhỏ nhắn của Hoàng Thiên lộ vẻ đồng tình. dường như còn kiêng nể mặt Thụy Thân Vương, Hoàng Thiên do dự mãi cuối cùng mới nhịn : "Phụ , giờ chức trách , thể cứ mãi tùy hứng như ."

 

Thụy Thân Vương con gái cho nghẹn lời, ngay đó vẻ mặt " lớn" của nàng chọc . Lúc chân ông cũng còn tê nữa, trực tiếp vươn tay ôm lấy Hoàng Thiên.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tren-duong-chay-nan-nhat-duoc-tieu-phuc-bao-ca-nha-doi-van/chuong-682-ta-moi-se-khong-mac-bay-cua-cac-nguoi-dau.html.]

"Được, phụ , trời cũng còn sớm, chúng về nhà thôi."

 

Trên đường Thụy Thân Vương ôm trở về, Hoàng Thiên nghĩ nghĩ vẫn cảm thấy yên tâm. Nàng yêu cầu Thụy Thân Vương đảm bảo, tuyệt đối sẽ tùy tiện sửa đổi nhà cửa trong phủ, lúc đó mới yên lòng.

 

"Phụ , ngàn vạn đừng ý nghĩ như nữa, nếu thật sự thế, mẫu nhất định sẽ tức giận đó."

 

"Nếu là vì con mà , nương của con khen còn kịp, thể giận phụ . Chỉ cần con thích, nương của con còn quyết đoán hơn phụ nhiều..."

 

Hoàng Thiên vội vàng duỗi thẳng cánh tay, đôi bàn tay nhỏ bé chắp , chặn miệng Thụy Thân Vương . "Phụ , đừng những lời nữa, ngay cả nghĩ cũng đừng nghĩ tới, căn nhà gạch ngói đặt cạnh những căn nhà khác trong Vương phủ cũng hợp chút nào, thật sự kỳ cục."

 

Sự từ chối kiên trì của Hoàng Thiên cuối cùng cũng thấy hiệu quả. Thụy Thân Vương đảm bảo sẽ còn những ý nghĩ kỳ lạ như nữa, Hoàng Thiên mới yên tâm.

 

Hai cha con trở về căn nhà cũ của Diệp gia, phát hiện mấy đứa con trai nhà họ Diệp cũng học về. Tục ngữ câu, con trai nửa lớn, ăn c.h.ế.t cha. Lũ trẻ ở tuổi , đang lúc lớn nhanh như thổi, đứa nào đứa nấy thấy đồ ăn đều như sói đói. Chỉ thấy năm đứa trẻ càng đến gần nhà bước chân càng nhanh, cuối cùng dứt khoát là đứa đuổi đứa chạy về. Mỗi ngày đứa đầu tiên xông cửa nhà, những về phòng đặt cặp sách xuống, cũng sẽ nhà xí. Mà là sẽ đẩy mạnh cửa nhà bếp, xông bên trong la lớn: "Đói c.h.ế.t mất , tối nay ăn gì đây?"

 

Thường ngày vị trí một hầu như đều quyết định giữa Diệp Xương Tuyết và cặp song sinh. Diệp Xương Thụy tự nhận cả, cũng điềm đạm hơn bọn chúng, xưa nay thèm tranh giành những chuyện nhỏ nhặt vô vị . Còn Diệp Xương Niên thì thuần túy là vì chạy ba bọn chúng.

Mèo Dịch Truyện

 

hôm nay chút bất ngờ, đứa đầu tiên xông sân là Diệp Xương Niên. Nó đẩy mạnh cửa nhà bếp , liền ngửi thấy mùi gà hầm. Diệp Xương Niên ngạc nhiên sang thím của Khánh Viễn đang bận rộn cơm hỏi: "Thím ơi, hôm nay là ngày gì mà ăn ngon thế ạ?"

 

Còn đợi thím của Khánh Viễn trả lời, nó chợt hiểu , lập tức la lên: "Trong nhà khách đến ? Ai đến ? Có là em gái Hoàng Thiên về ?"

 

còn đợi Niên Niên vui mừng quá lâu, Diệp Xương Tuyết theo ngay liền một câu dập tắt lửa nhiệt tình của nó. "La hét cái gì đó, nếu thật sự là Hoàng Thiên về , lúc trong nhà bếp cơm nhất định là đại nương , sẽ là thím ."

 

Diệp Xương Niên nghĩ , quả đúng là như , lập tức xì . Ngay đó liền thấy tiếng Diệp Xương Thụy kinh ngạc vang lên ở cổng viện: "Em gái Hoàng Thiên, con về !"

 

Diệp Xương Niên hậm hực la lớn ngoài: "Đừng hòng lừa ngoài, hôm nay đầu tiên, sẽ mắc bẫy của các ngươi !"

 

 

Loading...