Trên Đường Chạy Nạn Nhặt Được Tiểu Phúc Bảo , Cả Nhà Đổi Vận - Chương 674:---: Thánh Chỉ Đến ---
Cập nhật lúc: 2025-10-15 23:42:02
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Thụy Thân Vương phủ, thư phòng.
“Sầm lão quả hổ là ngự trù Phụ hoàng yêu thích nhất, tay nghề thật sự chê .”
Thụy Thân Vương vắt chân sạp mềm, nghiêng đầu Tình Thiên đang chơi xếp hình thất xảo bên cạnh, đôi mắt híp , dường như vẫn còn đang thưởng thức dư vị của bữa tối thịnh soạn .
Trưởng sử bên cạnh bất lực : “Vương gia, nay trong triều và kinh thành xuất hiện nhiều lời đàm tiếu .
Nếu Đại Trưởng Công Chúa quyết tâm hãm hại , e rằng chúng trăm miệng cũng khó biện minh!
Chuyện lớn đến , ít nhất cũng nên để tâm một chút !”
Nghe lời , Tình Thiên dừng động tác trong tay, ngẩng đầu bọn họ.
Cũng Trưởng sử cố tình những chuyện mặt con trẻ, chủ yếu là vì Thụy Thân Vương từ lúc chiều về phủ liên tục né tránh chuyện , cũng mang theo Tình Thiên.
Các thuộc hạ trong Vương phủ đều sốt ruột thôi, cuối cùng cử ông đến tìm Thụy Thân Vương, hôm nay nhất định rõ ràng chuyện .
Thụy Thân Vương đưa tay xoa xoa đầu nhỏ của Tình Thiên, cầm lấy một mảnh thất xảo giúp nàng ghép , nhẹ giọng : “Không , cứ chơi .”
An ủi Tình Thiên xong, mới đầu với Trưởng sử: “Các ngươi gì mà vội vã, chuyện nhân chứng vật chứng đều đủ cả, chẳng chỉ bằng lời một phía của nàng mà thể vu oan cho .
Huống hồ Hoàng hôm nay giao quyền cho xử lý việc , chẳng đủ chứng minh sự tín nhiệm của dành cho ?”
Trưởng sử lời chẳng hề cảm thấy an ủi, ngược còn với giọng tâm tình nặng trĩu: “Vương gia, chuyện của Đại Trưởng Công Chúa đương nhiên liên lụy đến , nhưng điều đáng sợ nhất là gieo rắc một nỗi nghi kỵ nào đó lòng Hoàng thượng.
Bao nhiêu năm qua, Hoàng thượng cho về phong địa, rõ ràng là kiêng kỵ , đặt tầm mắt mới an lòng.
Nay đột nhiên xảy chuyện Đại Trưởng Công Chúa mưu toan soán vị như , thì điều đó cho thấy đặt tầm mắt cũng chẳng an .
Hoàng thượng bây giờ lẽ vẫn tín nhiệm , nhưng loại chuyện , sợ nhất là suy xét, càng suy xét càng bận lòng, ai dám bảo đảm Hoàng thượng vẫn thể tín nhiệm như chứ?”
“Vậy ý các ngươi là ? Muốn tìm Hoàng để xin một phong địa ? Rồi dẫn các ngươi đến phong địa sống những ngày tiêu d.a.o ?”
Trưởng sử lời , ánh mắt khỏi thoáng chút mơ hồ.
Nếu thực sự chuyện như , ai mà chẳng vui mừng!
ông nhanh lấy tinh thần, cũng đây là điều thực tế.
Nếu Hoàng thượng thực sự lòng Thụy Thân Vương về phong địa, thì sắp xếp từ tám trăm năm , chứ đến nỗi cứ giữ kinh thành mãi.
dù thể về phong địa, cũng thể yên chịu c.h.ế.t, tổng nghĩ đối sách gì chứ!
Thế nhưng còn đợi ông tiếp điều gì, Thụy Thân Vương tỏ vẻ kiên nhẫn.
Chàng phất tay áo : “Thôi , hiểu rõ trong lòng, các ngươi đừng bận tâm nhàn rỗi nữa.”
Thụy Thân Vương đuổi Trưởng sử , dậy, bắt đầu cùng Tình Thiên chơi xếp hình thất xảo.
Tình Thiên mấy ngước mắt , nhưng chẳng gì.
Cuối cùng, vẫn là Thụy Thân Vương vứt bỏ thất xảo, đưa tay ôm Tình Thiên lòng : “Có điều gì hỏi chăng?”
Tình Thiên lắc đầu, mân mê những mảnh thất xảo trong tay, hồi lâu mới : “Con thấy Hoàng bá bá .”
Thụy Thân Vương ngẩn , ngay đó lộ một nụ thấu hiểu.
“ , Hoàng thật sự là một đặc biệt , cũng là một trưởng đặc biệt .
Từ khi chuyện, Hoàng đặc biệt thương yêu .
Lúc bắt đầu học hành, vẫn còn nghịch ngợm khắp hoàng cung.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tren-duong-chay-nan-nhat-duoc-tieu-phuc-bao-ca-nha-doi-van/chuong-674-thanh-chi-den.html.]
Mỗi Phụ hoàng ban thưởng món ngon nào cho , đều giữ một nửa mang về cho .
Ta còn nhớ lúc , mỗi Thượng thư phòng tan học, các hoàng tử khác đều tự về cung của , chỉ Hoàng còn tìm khắp hoàng cung.
Tìm thấy , sẽ nắm tay , dẫn tìm một nơi xuống, móc món ngon từ trong lòng cho .
Sau khi càng lớn, cũng đến Thượng thư phòng học hành.
Khi ở Thượng thư phòng, mỗi uống nước ăn uống, Hoàng đều để lộ dấu vết mà tự nếm thử một ngụm , xác nhận vấn đề gì mới đưa cho .
Có một chúng ăn điểm tâm hạ độc, Hoàng ăn một miếng nhận mùi vị đúng.
Kết quả chỉ vì một miếng điểm tâm đó, Hoàng nôn tháo tả lịm bã mấy ngày, bệnh suốt hơn nửa tháng mới hồi phục, cả gầy một vòng.
Lúc còn nhỏ, mới khỏi bệnh nặng, nếu nhờ Hoàng cẩn thận phát hiện vấn đề, một miếng điểm tâm hạ độc đó, tiểu mệnh của e rằng chấm dứt .
Người khác đều cho rằng từ nhỏ thích giấu tài, là sợ quá ưu tú, uy h.i.ế.p đến địa vị của Hoàng , khiến kiêng kỵ , cuối cùng thể tay đối phó .
Đừng bọn họ, e rằng ngay cả nương của con cũng nghĩ như .
Kỳ thực bọn họ căn bản , năm đó Hoàng từng Phụ hoàng lập Thái tử, thông minh hơn , thích hợp với vị trí đó hơn.
Hoàng đế, nào chỉ thông minh là .
Hoàng tự , Phụ hoàng ngoài mặt nghiêm khắc, kỳ thực trong lòng cực kỳ hài lòng về .”
Thụy Thân Vương đến đây thì một tiếng, véo véo chóp mũi nhỏ của Tình Thiên : “Lão đầu tử trong lòng rõ ràng, căn bản cái ‘chất liệu’ đó.
Một đất nước lớn đến , nếu thực sự giao tay , còn sẽ xảy loạn lạc gì!
Chỉ Hoàng , lúc nào cũng cảm thấy chỗ nào cũng .”
Vừa nhắc đến những chuyện , cả Thụy Thân Vương đều trở nên ôn hòa. Có lẽ ngay cả chính cũng , lúc khóe mắt mày đều mang theo ý nhàn nhạt.
“Thật lão đầu tử sớm sắp xếp phong địa cho , chỉ là từ chối.
Ta mới đến nơi xa xôi như , ở kinh thành bảo vệ Hoàng .
Con xem, giống như hôm nay, nếu đến phong địa, ở kinh thành, thì nguy hiểm bao!
Mẫu hậu lúc lâm chung cũng nắm tay Hoàng và , chúng là ruột thịt, dặn chúng nhất định nương tựa giúp đỡ lẫn .
Chúng vẫn luôn như , cũng sẽ bất kỳ đổi nào.
Vậy con nhớ kỹ, lỡ như một ngày gặp nguy hiểm, nếu cha ở bên cạnh con, thì hãy tìm Hoàng bá bá của con, là đáng để con tin tưởng, giống như cha , nhớ ?”
Thụy Thân Vương xong, Tình Thiên gật đầu thật mạnh, lúc mới nở nụ .
“Thôi , trời cũng còn sớm nữa, cha bế con về ngủ đây.”
Thụy Thân Vương dậy, hạ nhân chạy nhanh đến bẩm báo: “Vương gia, Thánh chỉ đến, Uông công công cho mời , Vương phi và tiểu chủ tử Tình Thiên cùng tiếp chỉ.”
“Muộn thế ?”
Thụy Thân Vương thầm nghĩ, Hoàng bày trò gì nữa đây?
Chẳng lẽ thật sự là vì chuyện hôm nay ?
Ngay cả Thụy Thân Vương trong lòng cũng chút thấp thỏm, huống chi là Thụy Thân Vương Phi, khi tiếp chỉ ánh mắt đều hoảng loạn.
Thụy Thân Vương một tay nắm chặt bàn tay lạnh buốt của nàng, an ủi xoa nhẹ vài cái.
Uông Duy thấy tề tựu đông đủ, lúc mới mở Thánh chỉ , tuyên .
Mèo Dịch Truyện