Trên Đường Chạy Nạn Nhặt Được Tiểu Phúc Bảo , Cả Nhà Đổi Vận - Chương 664:---: Lần này lại cắt tai phải phải không? ---

Cập nhật lúc: 2025-10-15 23:41:52
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Có bài học từ suýt gặp chuyện trong cung, Diệp Khánh Sơn tuyệt dám để Diệp lão tứ rời khỏi tầm mắt của nữa. Sau khi phân phó xong, Diệp Khánh Sơn đợi Diệp lão tứ lời nào, liền trực tiếp dậy phòng trong.

 

Căn phòng sớm dọn trống, chỉ đặt một chiếc bàn lớn.

 

"Đem bản đồ khu vực tìm cho xem."

 

Lập tức lĩnh mệnh rời , lâu liền ôm một cuộn bản đồ da dê về, trải lên bàn. Diệp Khánh Sơn cúi cẩn thận xem xét các con đường núi bản đồ.

 

"Mấy cửa khẩu bên xuống núi kinh thành là tiện lợi nhất, nếu bọn chúng trực tiếp khởi binh, thể sẽ chọn mấy nơi để xuống núi. Vì khu vực nhất định bố trí đủ nhân lực, bảo bọn họ mang theo tên hiệu, một khi tình huống lập tức b.ắ.n tên hiệu cảnh báo."

 

Diệp Khánh Sơn chuyển sang một bên khác tiếp tục xem, chỉ những con đường núi khác xung quanh : "Những nơi cũng đều bố trí nhân lực, nếu bọn chúng phân tán rời , cửa khẩu đều thể lợi dụng, thể bỏ sót. Lại nữa, phái thông báo các thôn làng chân núi, bảo hôm nay cố gắng ở trong nhà, việc gì thì đừng ngoài, một khi gặp tình huống gì thể tìm quan binh gần đó cầu cứu..."

 

Sau khi Diệp Khánh Sơn sắp xếp chuyện thỏa, liền chuẩn mang theo tín của đến gần lối đường núi gần kinh thành nhất xem xét tình hình. Hồi đó ở biên quan cũng là như , y từ đến nay thể việc để thuộc hạ xung phong phía , bản trốn ở phía mà an nhàn.

 

Trên đường , Diệp Khánh Sơn còn đang với tín của : "Căn cứ việc điều tra dấu vết bọn chúng để đó, ước tính nhân lực hẳn là trong tám ngàn đến một vạn . Nhân lực của chúng tuy ít, nhưng chiến tuyến kéo dài thực sự dài, ở phía gần kinh thành , tính toán kỹ lưỡng cũng chỉ năm ngàn . Lát nữa vạn nhất thực sự chạm trán đại quân, nhất định chú ý an ..."

 

Diệp Khánh Sơn lời còn dứt, phó tướng bên cạnh liền vang.

 

"Nếu là nửa năm , thuộc hạ thật sự dám lời khoa trương. Nói một câu khó , khi đó năng lực của đám tiểu tử thật sự , kéo đ.á.n.h trận tuyệt đối sẽ tệ hại đến thể tả. nửa năm nay, khi tướng quân chỉnh đốn và luyện binh, đám còn , tuy còn thực sự chiến trường, nhưng tuyệt đối đám hèn nhát nửa năm nữa. Vả khi đó chúng theo tướng quân ở biên cảnh, những trận lấy ít thắng nhiều từng đánh. Đừng đối diện chỉ tám ngàn đến một vạn , cho dù là một vạn rưỡi chúng cũng hề sợ hãi!"

 

"Lời Tam ca sai!"

 

"Chẳng , đám trong quan nội cho dù lợi hại đến mấy, cũng thể so với đám cường nhân biên cảnh , chúng gì đáng sợ chứ!"

 

"Kể từ khi theo tướng quân trở về từ biên cảnh, chúng đều nhàn rỗi nửa năm , nay cuối cùng cũng đất dụng võ, hôm nay xem ai dám lùi bước!"

 

"Hơn nửa năm nay ai kiên trì luyện công ai lười biếng trốn việc, hôm nay sẽ giấu nữa !"

 

"Ta một chủ ý , hôm nay nếu thực sự đối đầu, chúng mấy thi đấu một phen, xem ai g.i.ế.c nhiều hơn thì ?"

Mèo Dịch Truyện

 

Lời , lập tức trăm hưởng ứng, đều xoa tay hăm hở.

 

Đầu ngựa của mấy tính nóng nảy thậm chí vượt qua Diệp Khánh Sơn, hận thể lập tức chạy đến chân núi, cùng đám núi đ.á.n.h một trận thật .

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tren-duong-chay-nan-nhat-duoc-tieu-phuc-bao-ca-nha-doi-van/chuong-664-lan-nay-lai-cat-tai-phai-phai-khong.html.]

Diệp lão tứ tuy rằng trong Vũ Lâm Vệ còn là tân binh, còn từng lập công, nay cũng là một tiểu thủ lĩnh, nhưng thật sự từng gặp tình huống như thế , cũng từng thực sự g.i.ế.c địch. Vì y đường tâm trạng vẫn khá phức tạp. Tuy nhiên lúc thấy những khác đều hăng hái như , tâm trạng căng thẳng ngược cũng theo đó mà thả lỏng nhiều.

 

Diệp Khánh Sơn sớm sắc mặt Diệp lão tứ chút đúng, lúc giảm tốc độ, chậm chờ y cưỡi ngựa tiến lên sánh vai với an ủi : "Ngươi đừng so với bọn họ, bọn họ đều là ở biên cảnh từng đao từng kiếm c.h.é.m g.i.ế.c từ đống c.h.ế.t mà . G.i.ế.c dễ như lời bọn họ . Ngươi đây từng gặp tình huống , ngàn vạn đừng khoe khoang mù quáng, ngoan ngoãn theo , ?"

 

Diệp lão tứ đồng tình, nhân cơ hội tuôn một lèo tất cả những lời ở trong thôn đó.

 

"Tướng quân, cũng là của Vũ Lâm Vệ, tay còn nữa đó! Ta nếu gặp chuyện chỉ trốn lưng ngài, về còn phục chúng?"

 

"Việc khác với việc Vũ Lâm Vệ các ngươi duy trì trị an ở kinh thành." Diệp Khánh Sơn sớm đoán Diệp lão tứ sẽ thái độ như , nhất thời vui mừng chút bất đắc dĩ, kiên nhẫn giải thích với y: "Nói chung, khi g.i.ế.c đầu, đều sẽ chịu chấn động nhỏ, ngươi sẽ chịu ảnh hưởng lớn. Cho nên bảo ngươi theo sát, ý ngươi rùa rụt cổ. Chỉ là để phòng ngừa vạn nhất, khi ngươi lúc cần, thể kịp thời chăm sóc ngươi. Ngươi nếu xảy chuyện gì, để về nhà giao phó với nhà và Chu tiểu nương tử đây?"

 

Nghe Diệp Khánh Sơn như , Diệp lão tứ cuối cùng cũng phản đối nữa, đồng ý sẽ ở bên cạnh Diệp Khánh Sơn, sẽ rời xa y quá. thực trong lòng y sớm hạ quyết tâm, cho dù là theo bên cạnh Diệp Khánh Sơn, y cũng nhất định sẽ chờ đợi chia công lao, nhất định sẽ dũng cảm g.i.ế.c địch, khiến Khánh Sơn ca bằng con mắt khác.

 

Thôn làng Diệp Khánh Sơn ở cách đích đến xa, nhanh đến nơi, nhao nhao xuống ngựa. Hiệu úy dẫn binh đóng giữ ở đây lập tức nghênh đón.

 

"Tướng quân, tạm thời còn phát hiện bất kỳ dị động nào, thuộc hạ phái núi dò xét , bữa trưa hẳn là sẽ tin tức truyền về."

 

"Được, chúng cũng ở đây đợi." Diệp Khánh Sơn gật đầu.

 

Quả nhiên, đợi đến nửa canh giờ, thám tử phái liền về báo tin : "Trong núi quả thật động tĩnh, thuộc hạ tuy dám đến quá gần, sợ đ.á.n.h rắn động cỏ, nhưng thể xác định là bọn chúng chắc chắn xuất phát . Đại quân hẳn là đang tiến về phía , phân chia nhân lực từ các đường núi khác rời thì còn khó ."

 

Vừa đại quân tiến về phía , đám thuộc hạ Diệp Khánh Sơn mang về từ biên cảnh lập tức trở nên hăng hái. Từng một đợi Diệp Khánh Sơn hạ lệnh liền bắt đầu chỉnh sửa y phục của , kiểm tra binh khí, còn mỗi thắt lưng đeo một túi da nhỏ bằng lòng bàn tay.

 

Diệp lão tứ hiểu đây là gì, tiến gần hỏi.

 

"Tam ca, trong túi da của các đựng gì ?"

 

"Haha, bên trong bây giờ trống rỗng, là để dành đựng đồ đó!"

 

Những khác cũng đều theo.

 

Thấy Diệp lão tứ vẻ mặt ngạc nhiên, hán tử gọi là Tam ca mới giải thích : "Đây là để dành đựng chiến lợi phẩm."

 

Diệp lão tứ còn đang suy nghĩ chiến lợi phẩm chỉ thứ gì, liền thấy những khác nóng lòng hỏi: "Lần còn cắt tai nữa đúng ?"

 

 

Loading...