Trên Đường Chạy Nạn Nhặt Được Tiểu Phúc Bảo , Cả Nhà Đổi Vận - Chương 654:--- --- Nãi Nãi Lén Lút Lau Nước Miếng Trong Phòng!

Cập nhật lúc: 2025-10-15 23:41:42
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Một câu vô tình của Diệp lão nhị phá tan cuộc sống mà Chiêm lão gia tử mới tưởng tượng . Chiêm lão gia tử nguýt một cái, đó phát hiện Diệp lão nhị căn bản hề , nhịn bật nữa. Trải qua thời gian chung sống , Chiêm lão gia tử cũng hiểu khá rõ tính cách của Diệp lão nhị.

 

Có lẽ cũng chính vì tính cách như mới thể an tâm, chuyên chú việc đồng áng mà phân tâm. Bởi Chiêm lão gia tử cũng lười chấp nhặt với , tự uống một ngụm canh, cả thoải mái tựa lưng ghế. Kết quả cẩn thận thoải mái quá đà, suýt chút nữa trượt khỏi ghế mà lọt xuống gầm bàn.

 

"Lão gia tử, đây là , uống rượu mà say sưa đến thế." Diệp lão nhị giật , vội vàng nắm lấy cánh tay kéo ông dậy.

 

Tiếng gọi, trong nhà đều thấy, đồng loạt đầu về phía . Chiêm lão gia tử đỏ bừng mặt già, vội vàng định : "Chủ yếu là canh nấm quá ngon, còn ngon hơn cả rượu!"

 

Câu đầu voi đuôi chuột, khiến đều bật . Tuy nhiên, về việc canh nấm ngon, đều đồng tình. Hơn nữa, thấy vẻ mặt bối rối của Chiêm lão gia tử, càng nhao nhao bày tỏ rằng đầu tiên uống canh nấm tươi ngon đến , giúp ông che giấu chuyện nhỏ .

 

Sau khi ăn uống no say, lúc dậy mới phát hiện, ai nấy đều bụng căng tròn. Ngay cả vài cấm vệ của Thụy Thân Vương phủ, khi ăn cơm cũng lén lút nới lỏng thắt lưng bàn. Lúc thì cảm thấy gì, nhưng giờ phút đột nhiên lên, ai cũng cảm giác no căng đến tận cổ họng.

 

Diệp lão thái thái từ trong nhà hỏi: "Ai trong các ngươi sẽ đồng đổi ca với đang trực để họ về ăn cơm? Hay là mang cơm tận nơi cho họ?"

 

Kể từ khi của Thụy Thân Vương phủ đến, mấy vị cấm vệ rảnh rỗi việc gì , tự dựng một căn nhà nhỏ tạm thời đất của Diệp gia. Buổi trưa thể trú nắng trong đó, buổi tối cũng thể phiên nghỉ ngơi, ăn uống trong đó thì càng .

 

Mấy vị cấm vệ phái đến bảo vệ ruộng lúa của Diệp gia thì sững sờ, đầu những bát đĩa bàn cuốn sạch như gió bão chẳng còn gì, ngừng vỗ trán .

 

"Xong , lo ăn quá, quên mất hai bọn họ!"

 

"Vậy ? Giờ đang ở trong thôn, kinh thành, ngoài mua chút đồ ăn cũng chỗ nào bán."

Mèo Dịch Truyện

 

"Vẫn còn sót chút canh xương vịt, chi bằng thêm chút nấm, cho hai bọn họ chút mì cục ăn ?"

 

Mấy vị thị vệ nhao nhao nghĩ cách bù đắp. Diệp đại tẩu xong thì bất đắc dĩ, tiến lên : "Yên tâm , cơm của hai bọn họ lão thái thái sớm dặn chuẩn sẵn .

 

Người gác ở đồng ruộng vất vả , thể nào để ăn thức ăn thừa chứ!"

 

Mấy lời lập tức lộ vẻ vui mừng, liên tục cảm kích.

 

"Thật là cảm ơn ngài quá, ngài đưa cơm cho , mang cho hai bọn họ là ."

 

"Vậy sẽ đóng gói cho ngươi." Diệp đại tẩu chia các món ăn và hai phần canh hai hộp thức ăn, đưa cho lên tiếng.

 

Hắn xách hộp thức ăn ngoài với những khác: "Được , đưa cơm đây, các ngươi cũng đừng nhàn rỗi, giúp dọn dẹp ."

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tren-duong-chay-nan-nhat-duoc-tieu-phuc-bao-ca-nha-doi-van/chuong-654-nai-nai-len-lut-lau-nuoc-mieng-trong-phong.html.]

Những còn lúc mới hiểu ý đồ tích cực của đối phương, tức buồn . vẫn từng một xắn tay áo bắt đầu dọn dẹp bàn ăn.

 

Thấy những đứa trẻ của Diệp gia cũng đang giúp những việc trong khả năng của , Bùi Hữu và Phạm Nhất Chu cũng vội vàng tham gia hàng ngũ giúp đỡ công việc. Đông sức lớn, chẳng mấy chốc dọn dẹp sạch sẽ hai cái bàn đầy bát đĩa bừa bộn.

 

Canh thừa thức lạnh đều đổ thùng nước rửa bát, Diệp lão nhị lấy chổi, quét mấy cái sạch bong mặt đất. tổng cộng chỉ bấy nhiêu việc, một đống tranh , ai cũng bao nhiêu, căn bản giúp ích gì cho việc tiêu hóa bữa tối.

 

Thế là Chiêm lão gia tử gọi mấy đến giúp trồng trọt, chuẩn cùng dạo một vòng. Bùi Hữu và Phạm Nhất Chu thì cùng mấy cấm vệ trông coi ruộng lúa, chuẩn xem ruộng lúa của Diệp gia một chút. Nếu vẫn tiêu hóa , liền chạy vài vòng ven sông ngay tại chỗ.

 

Vừa nãy còn đầy nhà , chớp mắt một cái tản hết. Diệp lão thái thái chạm cảnh sinh tình, đột nhiên dâng lên nỗi buồn man mác. Kể từ khi lão đầu tử mất , bà vất vả chống đỡ bao năm để phát triển gia tộc, giờ đây cũng gần giống như cảnh tượng mắt, các con đều gia đình riêng, sự nghiệp riêng, thể mãi mãi ở bên bà nữa.

 

Cuộc sống của các con ngày càng , Diệp lão thái thái đương nhiên vui mừng và an ủi. sự lạnh lẽo và cô đơn kèm, cũng chỉ một bà mới thể cảm nhận . May mắn bây giờ vẫn còn mấy đứa trẻ ở nhà, đợi đến mùa thu hoạch, nếu các con đều đưa đến kinh thành học, cái nhà thật sự sẽ chẳng còn mấy nữa.

 

Diệp lão thái thái càng nghĩ càng thấy mắt vô thức ẩm ướt. Bà vội vàng chớp chớp mắt, kìm nén cảm xúc bất chợt ập đến . Nào ngờ nặn một giọt nước mắt. Nước mắt lăn dài má xuống khóe môi, hóa thành một vệt nước nhỏ đáng ngờ, Diệp Xương Niên vệ sinh về thấy tận mắt.

 

Bước chân của Diệp Xương Niên đột nhiên dừng , mắt từ từ mở to, như thể thấy điều gì đó thể tin .

 

"Niên Niên, ..." Diệp lão thái thái giải thích, nhưng nên bắt đầu từ . Chỉ trong khoảnh khắc khựng đó, Diệp Xương Niên đầu bỏ chạy ngoài. Diệp lão thái thái sợ ngoài lung tung, vội vàng dậy đuổi theo.

 

chân cẳng của bà với lũ trẻ con, bước khỏi cửa chính đường thấy Diệp Xương Niên lao thẳng bếp. Lúc Diệp đại tẩu và Diệp nhị tẩu đang rửa bát trong bếp. Thôi thị bên cạnh giúp đỡ phụ việc, kể cho hai bọn họ những chuyện mới mẻ trong thôn gần đây.

 

Ba đang chuyện cao hứng, thì thấy Diệp Xương Niên đột nhiên xông .

 

"Đại nương! Nhị đại nương!" Diệp Xương Niên kêu lớn, "Cơm tối nay còn thừa ạ?"

 

"Con ? Con sẽ ăn nữa chứ?" Diệp nhị tẩu bụng Diệp Xương Niên đang phồng lên, đưa tay xoa một cái, cứng ngắc và tròn vo, "Muốn ăn thì mai cho con, hôm nay thật sự thể ăn thêm nữa, ăn thêm sẽ hỏng dày đó!"

 

Diệp lão thái thái lúc cũng đuổi đến cửa bếp, lòng nhẹ nhõm, nghĩ bụng trẻ con quả nhiên vẫn là trẻ con, trong đầu nghĩ đến đồ ăn ngon. Hơn nữa trời tối ánh sáng vốn lờ mờ, Diệp Xương Niên nãy cũng chắc thấy rơi nước mắt.

 

Ngay lúc Diệp lão thái thái thở phào nhẹ nhõm chuẩn lưng , thì thấy Diệp Xương Niên trong bếp : "Nhị đại nương, con ăn, con ăn no căng .

 

Là bà nội ăn! Con thấy, bà nội ở trong nhà lén lút lau nước dãi!

 

Bà nội nhất định sợ chúng đủ ăn, nên tự nỡ ăn, để dành cho chúng ăn đó!"

 

Diệp lão thái thái: "..."

 

 

Loading...