Trên Đường Chạy Nạn Nhặt Được Tiểu Phúc Bảo , Cả Nhà Đổi Vận - Chương 652:---: Quả là một sự hào phóng lớn! ---

Cập nhật lúc: 2025-10-15 23:41:40
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Lời quả thật khó mà đáp . Vốn dĩ nhà Diệp chợt nhặt nhiều nấm đến , khó tránh khỏi thèm . Nếu để dân làng bỏ tiền mua, e rằng sẽ cho là nhà keo kiệt. nếu cho , thấy tiếc. Huống hồ nhà Diệp hiện tại cũng thiếu khoản tiền bán nấm .

 

Diệp đại tẩu khi hái nấm, trong lòng sắp xếp xong xuôi công dụng của chúng. Ngày mai sẽ chọn vài loại mang về, thêm thực đơn cho tửu lầu và quán bánh chẻo. Phần còn sẽ phơi khô ở nhà, để dành đến mùa đông hầm gà con mà ăn.

 

Thấy dân làng vây quanh, Diệp đại tẩu chỉ đành : “Mọi đều cùng một thôn, ai ăn thì cứ lấy chút về. Vốn dĩ là đồ hái núi, gì chuyện mua mua, chẳng như trở nên xa lạ !”

 

Nghe Diệp đại tẩu , dân làng ngược thấy ngại ngùng . Thôi thị, vợ của Diệp Khánh Viễn, cũng ở trong đám đông, thừa cơ vội vàng : “Chẳng trách dân làng đều , tẩu tẩu là hào phóng. Chẳng qua tẩu tẩu cũng quá nghiêm túc , chúng đang đùa với tẩu tẩu ư! Đều là đồ núi, chúng ăn thì tự hái, thể đòi nhà tẩu tẩu ! Những cây nấm tuy nhiều, nhưng nhà tẩu tẩu bây giờ đang nuôi nhiều như , trong thành còn mở tửu lầu, chia hai bên, cũng chẳng còn bao nhiêu!”

 

Ban đầu còn mấy nhân lúc Diệp đại tẩu lời , tiến lên lấy vài cây nấm về nhà nếm thử. Thôi thị , ai còn dám động thủ? Thế là từng cũng đều rộ lên. “Chẳng , tẩu tẩu bây giờ khó khăn lắm mới về một chuyến, mang ít nấm về cũng .” “ , chúng ngày ngày ở trong thôn, bất cứ lúc nào lên núi cũng hái , thể thật sự đòi nhà tẩu tẩu !” “Đồ núi của chúng đều là hàng , tẩu tẩu bắt thêm vài con gà ở nhà mang về, hầm một nồi chắc chắn sẽ khiến ngây ngất. Những giàu ở kinh thành sành ăn thưởng thức, đến lúc đó tửu lầu nhà tẩu tẩu nhất định sẽ ăn phát đạt hơn nữa.”

 

Lời của cuối cùng ít nhiều mang ý ly gián. Nàng những con gà vốn dĩ là Tình Thiên mua về và đưa đến, còn tưởng là do Diệp lão thái thái hoặc nhà Diệp lão nhị nuôi ở thôn . Bất kể là ai nuôi, nếu nhà lão đại bắt quá nhiều, nội bộ nhà Diệp chắc chắn sẽ nảy sinh mâu thuẫn.

 

Tuy nhiên, Diệp đại tẩu thuận thế : “Đa tạ lời , đặc biệt là lời của thím coi như nhắc nhở , chúng tiện đường bắt vài con gà, tối nay hầm nấm mà ăn.”

 

Bọn trẻ bắt gà, lập tức náo nhiệt hẳn lên. Diệp Xương Tuyết xắn tay áo hỏi: “Đại nương, bắt mấy con ạ?”

 

Diệp đại tẩu trong lòng tính toán, trừ nhà , còn cấm vệ của Thụy Thân Vương phủ, cùng những theo Gia lão gia ở ruộng đồng trông coi mùa màng, cộng cũng hơn hai mươi . Thế là Diệp đại tẩu trực tiếp : “Mấy đứa cùng , mỗi đứa bắt một con về là đủ dùng .”

Mèo Dịch Truyện

 

Nghe Diệp đại tẩu , năm tiểu tử nhà Diệp cộng thêm Tình Thiên, sáu đứa trẻ liền cắm đầu chạy về phía chuồng gà ở hậu viện nhà mới. Dân làng thấy đều tặc lưỡi, một bữa ăn mà dùng đến sáu con gà, quả thật là đại thủ bút a! Gia đình bình thường cưới vợ lẽ còn chẳng dùng đến sáu con gà nhiều như .

 

Chẳng đợi kịp lời lẽ chua cay nào, Diệp đại tẩu liền tiếp với Thôi thị: “Vợ Khánh Viễn, ngươi giúp theo trông chừng bọn trẻ một chút, tiện thể bắt thêm hai con vịt về. Ta nhớ Gia lão gia thích ăn gà, chúng thêm món vịt nữa ăn cùng.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tren-duong-chay-nan-nhat-duoc-tieu-phuc-bao-ca-nha-doi-van/chuong-652-qua-la-mot-su-hao-phong-lon.html.]

 

Thôi thị mừng rỡ, lời của Diệp đại tẩu chẳng khác nào mời cả nhà họ đến nhà Diệp ăn tối. Thế là nàng lanh lảnh đáp: “Được, tẩu tẩu cứ yên tâm, nhất định sẽ bắt cho tẩu tẩu hai con thật béo. Cha lũ trẻ nhà hôm nay còn bắt vài con cá, giờ đang nuôi trong chum nước ở nhà, tính tối nay mang sang cho tẩu tẩu đó! Vậy thì quá, lát nữa sẽ bảo mang thẳng qua, tối nay chúng hầm luôn.”

 

Đến lúc , dân làng càng thấy sánh bằng, cũng chẳng đợi Diệp đại tẩu thêm gì mà liền lủi thủi tản .

 

Diệp đại tẩu mấy cõng nấm về đến nhà, thấy xung quanh còn ngoài, Diệp nhị tẩu mới nhịn : “Đa các gia đình trong thôn đều , nhưng mấy nhà tham lam đủ. Nói gì chuyện mua nấm nhà chúng , chẳng đến chiếm tiện nghi ! Riêng đại tẩu, bây giờ mở tửu lầu ở kinh thành, đúng là luyện ngày càng lợi hại . Nghe đại tẩu cùng vợ Khánh Viễn kẻ tung hứng, còn tưởng hai đối đáp chứ!”

 

“Vợ Khánh Viễn bây giờ đang việc ở nhà chúng , mỗi tháng đều tiền lương, nàng đương nhiên giúp nhà chúng .” Diệp đại tẩu đặt cái gùi vai xuống, nhẹ nhàng đổ nấm trong gùi đất.

 

Bên đổ nấm trải rộng, bọn trẻ mỗi đứa ôm một con gà về. Chúng ngừng so sánh với . “Gà của con là lớn nhất!” “Ai chứ, gà của con là khỏe khoắn nhất!” “Lông gà của con sáng nhất và nhất!” “Đâu bảo ngươi ôm gà thi sắc , hầm nấm đương nhiên chọn con béo, cho nên của nhất!” “Gà của ngươi béo đến nỗi sắp nổi , bụng chắc chắn đầy phân…”

 

Nhất thời, tiếng ồn ào của bọn trẻ và tiếng gà kêu lẫn lộn , khiến đầu ong ong. Diệp lão thái thái lúc đầu còn tủm tỉm lắng , dù già , đặc biệt thích trẻ con. Nhìn bọn trẻ đứa nào đứa nấy tinh thần phấn chấn như , trong lòng bà cũng vui. càng lời càng hướng đến chuyện phân, tiểu, thật sự chút mất hứng.

 

Diệp lão thái thái vội vàng ngăn : “Được , đừng náo nữa, mau nhốt gà vịt lồng , lát nữa để lão nhị thịt. Các ngươi đều đây giúp nhặt nấm.”

 

Bọn trẻ việc mới giao cho , lập tức bỏ qua những tranh cãi đó. Diệp Xương Thụy dẫn bọn chúng nhốt mấy con gà lồng, rửa tay, đó mới vây quanh Diệp lão thái thái. “Nãi nãi, nấm nhặt thế nào ạ?”

 

Diệp lão thái thái tiện tay nhặt một cây nấm cỡ , hề hư hại từ đất lên : “Cứ nhặt những cây nấm phẩm tướng già, nhặt riêng một chỗ, mai để đại nương các ngươi mang về kinh thành dùng. Phần còn cứ để đây, đợi mai thời gian, sẽ xâu chúng . Gần đây trời thu trong xanh mát mẻ, treo mái hiên chẳng mấy ngày là khô ngay thôi!”

 

Thế là bọn trẻ liền tản , mỗi đứa canh giữ một cái nia bắt đầu nhặt nấm. Chúng mắt tinh tay lanh, nhanh hơn Diệp lão thái thái nhiều. Bên Diệp lão nhị còn thịt gà xong, bên nấm nhặt xong hết . Phạm Nhất Chu thấy đến giúp, đặt những cây nấm nhặt lên xe. Ai ngờ Diệp lão thái thái giữ chặt . “Đừng vội, cứ đổ ở đây phơi , mai khi hẵng xếp lên, bằng nóng quá sẽ hỏng hết mất.”

 

 

Loading...