Trên Đường Chạy Nạn Nhặt Được Tiểu Phúc Bảo , Cả Nhà Đổi Vận - Chương 647:--- Từ nay về sau sẽ không còn là muội muội của họ nữa ---

Cập nhật lúc: 2025-10-15 23:41:35
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Năm lời của Tình Thiên, lập tức đều xúm bên nàng, ai nấy đều chằm chằm nàng với ánh mắt mong chờ. Không tham lam gì cả, giờ đây cuộc sống của bốn nhà họ Diệp đều khá giả, con cái cũng chẳng thiếu ăn thiếu mặc. món quà mà chuẩn , mấy bọn họ đều từ tận đáy lòng vô cùng mong . Tình Thiên híp mắt rút từ trong vạt áo một chiếc túi gấm, dốc ngược lên chiếc chăn nhỏ đang đắp, liền thấy nhiều mặt ngọc nhỏ buộc bằng dây lụa đỏ từ trong túi gấm lăn .

 

khi mấy rõ món quà Tình Thiên là mặt ngọc, những bàn tay vốn vươn đều đồng loạt rụt trở về. Diệp Xương Thụy định thần kỹ, những mặt ngọc kích thước đều lớn, cơ bản chỉ to bằng móng tay trưởng thành. Mặt ngọc tổng cộng bảy cái, mỗi cái khắc thành hình quả đào, đậu phúc, hồ lô, bình an khấu, ngọc như ý và các hình dạng khác . “Tình Thiên, món quà của từ ? Chẳng lẽ là mua ? Chắc tốn ít tiền nhỉ?”

 

Diệp Xương Thụy hiểu về ngọc thạch, chỉ cảm thấy những mặt ngọc đều , nhưng tuy chúng kích thước lớn, song chất ngọc cực phẩm. Huynh lúc vẫn còn lo lắng Tình Thiên khác lừa gạt mới mua những thứ . Diệp Xương Niên thì hỏi thẳng: “Tình Thiên, chúng chỉ sáu , tới bảy mặt ngọc? Chẳng lẽ tính sai , mua thừa một cái ?” Thằng nhóc bình thường sách chú tâm, bất kể là chữ tính toán, đều bằng Tình Thiên. Lúc thấy cuối cùng cũng tìm của một , vội vàng chỉ , đắc ý thôi.

 

“Đại ca, cứ yên tâm, đây mua, là của riêng .” Tình Thiên vội vàng giải thích với Diệp Xương Thụy.

 

Những mặt ngọc tự nhiên là Tình Thiên lấy từ Thụy Thân Vương phủ về. Là khi Thụy Thân Vương Phi dẫn nàng thăm kho hàng, Tình Thiên vô tình thấy. Những mặt ngọc kỳ thực đều xuất phát từ cùng một khối đá nguyên. Là khi Thụy Thân Vương còn trẻ, ngoài mua đá thô cược vận may mà mua về. Khi mua mài mở hai cửa sổ, thấy quả thực xanh biếc như nhỏ nước, chất ngọc cực phẩm.

 

khi mua về nhà tìm am hiểu cắt mới phát hiện, bên trong vốn tưởng chừng là ngọc thạch, mà phần lớn là đá. Chỉ bảy khối ngọc chất lượng , lớn hơn móng tay là bao, rải rác bên trong. Mà hai khối mài mở, cũng chẳng khéo léo đến , vặn mài trúng hai trong đó. Ngay cả đến giúp tách đá cũng khỏi lắc đầu, thẳng thừng khối đá quả thực quá tai hại.

 

Tổng cộng bảy chỗ thể dùng , nhưng thứ nhất kích thước đều lớn, thứ hai hình dạng đều khá dẹt, thậm chí vài hạt châu lớn cũng đủ dày, cuối cùng chỉ thể chấp nhận giải pháp thứ hai, tách bảy khối ngọc thạch , dựa hình dáng của từng khối, cố gắng tiêu hao ít nhất mà khắc thành những mặt ngọc nhỏ với hình dạng khác . Những mặt ngọc tuy chất ngọc , nhưng kích thước quá nhỏ, nên Thụy Thân Vương Phi cất chúng trong kho hàng, vốn định dùng quà gặp mặt tặng cho con cái của một vài .

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tren-duong-chay-nan-nhat-duoc-tieu-phuc-bao-ca-nha-doi-van/chuong-647-tu-nay-ve-sau-se-khong-con-la-muoi-muoi-cua-ho-nua.html.]

Mèo Dịch Truyện

vì chuyện con cái “c.h.ế.t yểu”, khiến tất cả đều để ý tâm trạng của vợ chồng họ, hiếm khi đưa con nhỏ đến mặt, nên vẫn dịp dùng đến. Lúc Tình Thiên ưng ý hộp đồ chơi nhỏ , Thụy Thân Vương Phi giảng giải về lai lịch của những mặt ngọc, càng thêm chúng. Thụy Thân Vương Phi hiểu trong lòng nàng nghĩ gì, liền trực tiếp lấy hộp xuống nhét tay nàng. “Đây cũng chẳng thứ gì quý hiếm, nếu con thích những thứ , lát nữa nương sẽ chọn vài khối ngọc thượng hạng, loại lớn hơn gửi qua cho con. Những thứ con cứ giữ lấy...”

 

Thụy Thân Vương Phi vốn định để nàng giữ mà ban thưởng cho hạ nhân. Ai ngờ Tình Thiên tranh lời hỏi: “Mẫu , con thể đem mấy mặt ngọc tặng cho các ca ca ?” Nghe Tình Thiên “các ca ca”, Thụy Thân Vương Phi tiên nuốt ngược lời định , nhưng nhất thời vẫn phản ứng kịp, trong đầu đầu tiên nghĩ đến là ba con trai của Tần phu nhân. Dù Tình Thiên hiện tại còn gặp các vị hoàng tử trong cung, ngoại trừ ba ca ca của Tần phủ, thì còn ca ca nào khác ?

 

Thụy Thân Vương Phi vô thức cho rằng Tình Thiên tặng quà cho Tần Hạc Hiên, tiện thể tính luôn cả hai ca ca . Trong lòng bà bắt đầu nghĩ, tấm lòng của Tình Thiên thật đáng quý, nhưng chút đồ vật nhỏ mọn đem tặng thì quá thể thống gì, nên thêm chút gì đó mới . Tình Thiên : “Mấy mặt ngọc đều mài từ một khối đá, bây giờ con năm ca ca , còn hai khối để dành cho tiểu nhà tứ thúc . Bọn họ đều là , đeo mặt ngọc mọc từ cùng một khối đá, thật sự là gì thích hợp hơn.”

 

Tình Thiên vui mừng xong, mới đột nhiên nhận , đây là Thụy Thân Vương phủ, khi lấy đồ vật nhất định hỏi ý kiến Thụy Thân Vương Phi mới . Thế nên nàng vội vàng cẩn thận hỏi: “Mẫu , đồ trong kho hàng con thể tùy tiện chọn, con những ngọc thạch đồ trang trí san hô , cũng trang sức vàng bạc gì cả, chỉ hộp mặt ngọc ?” “Đương nhiên là !” Thụy Thân Vương Phi chút do dự mà đồng ý ngay lập tức, sợ rằng chỉ cần chần chừ một chút sẽ khiến Tình Thiên hiểu lầm, sẽ dám chủ động đề xuất đồ vật nữa.

 

Thụy Thân Vương Phi thậm chí còn khen ngợi Tình Thiên trong lòng nhớ tới các ca ca, sai tìm một chiếc túi gấm, bỏ tất cả mặt ngọc đó, tránh việc Tình Thiên ôm một chiếc hộp gỗ về thôn. Người nhà đều chuyện Tình Thiên tìm thấy cha ruột của , dù chuyện đứa bé mất tích khi đó thực sự gây náo động nhỏ, giữa trong nhà cũng chẳng giấu giếm. Thế nên Diệp Xương Thụy và Diệp Xương Tuyết nhanh nghĩ đến lai lịch của món đồ , hai lập tức càng chịu nhận.

 

Kéo theo ba đứa nhỏ hơn sự nhắc nhở của họ cũng nhớ vấn đề , tất cả đều lắc đầu như trống bỏi, sức từ chối. Cứ như thể chỉ cần nhận lấy mặt ngọc , là sẽ đem Tình Thiên giao cho Thụy Thân Vương phủ, nàng sẽ còn là của bọn họ nữa. Diệp Xương Niên thậm chí còn chạy thẳng ngoài kéo Diệp lão thái thái . “Ôi chao, Niên Niên, con định gì thế? Con chậm thôi, nãi nãi chân tay lanh lẹ như con ...”

 

Diệp lão thái bước phòng phía Tây, liền khí phần nặng nề trong phòng khiến cho lời hết nuốt ngược . Nhìn thấy vành mắt của mấy đứa cháu bắt đầu ửng đỏ, Diệp lão thái thái cũng ngẩn . Bà gạt mấy đứa cháu sang một bên, thẳng đến bên giường hỏi: “Tình Thiên, mấy thằng nhóc quỷ thế?” Diệp Xương Tuyết đợi Tình Thiên hậm hực vồ lấy mặt ngọc ném lên giường, giận dỗi : “Ai thèm thứ đồ bỏ chứ, thật sự tưởng dùng chút ân huệ nhỏ mọn thể mua chuộc chúng , giao cho bọn họ ?”

 

 

Loading...