Trên Đường Chạy Nạn Nhặt Được Tiểu Phúc Bảo , Cả Nhà Đổi Vận - Chương 630:---: Những lời như vậy sau này tuyệt đối đừng bao giờ nói nữa! ---

Cập nhật lúc: 2025-10-15 23:41:18
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/Vt6cHAxjv

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Bích Nhụy dặn dò: “Mẫu , ngàn vạn đừng những lời như nữa!” Cha Bích Nhụy cuối cùng cũng ý thức gì đó đúng, nhíu mày : “ , hiện giờ Vương gia và Vương phi mới nhận tiểu chủ tử, quan hệ phụ nữ, mẫu nữ giữa họ còn chắc thiết.

 

Những ngày nào cũng tiểu chủ tử chỉ nhận Bích Nhụy, chẳng thế là đặt nhà lên giàn lửa nướng ?”

 

!” Bích Nhụy thầm nghĩ trong nhà cuối cùng cũng hiểu ý , “Phụ , mẫu , chúng một nhà, đóng cửa chuyện, cũng sẽ giấu giếm hai .

 

Sở dĩ tiểu chủ tử chỉ giữ bên , thật sự chỉ vì nàng thích nhiều vây quanh, dùng quen tay nên cứ dùng mãi thôi.

 

Mấy chuyện tiểu chủ tử thể thiếu đều là ngoài đồn bậy.

 

Chuyện nếu thật sự lớn, khiến Vương gia và Vương phi bất mãn, tùy tiện một câu thể điều khỏi bên cạnh tiểu chủ tử.

 

Đến lúc đó nhà về cuộc sống như xưa, chừng còn tệ hơn cả !”

 

Cha Bích Nhụy lúc cũng hiểu sự nghiêm trọng của sự việc.

 

“Ta mà, những bỗng nhiên nhiệt tình với nhà như , thì là ý .” Hắn đầu lão bà, “Ngươi đó, thật tranh giành.

 

Người điều chúng về Vương phủ là chính là nín nhịn chờ xem chúng mắc để hại chúng đó!

 

Ngươi thì , chẳng cần khác tốn công sức, tự vội vàng đem nhược điểm dâng tận tay .”

 

Mặc dù Bích Nhụy tin lời con gái, nhưng thấy ngay cả lão già cũng , cả cuối cùng cũng xìu xuống.

 

“Ngươi , cái đầu của nghĩ nhiều chuyện phức tạp như , …”

 

Lần cha Bích Nhụy đợi nàng xong, trực tiếp : “Sáng sớm mai sẽ tìm quản sự, cứ ngươi thể , hai chúng cùng về trang viên, cầu xin chưởng quỹ sắp xếp cho chúng chút công việc quá mệt nhọc.

 

Còn về Vương phủ bên , cứ để cho lũ trẻ tự cố gắng .

 

Hai chúng lớn tuổi , vướng chân lũ trẻ là lắm , mau đừng ở đây loạn thêm nữa.”

 

Mẹ Bích Nhụy kỳ thực vẫn còn luyến tiếc cuộc sống ở Vương phủ, nhưng lão già và con gái phân tích cặn kẽ chuyện cho nàng .

 

So với bản , nàng hiển nhiên vẫn xem trọng tiền đồ của lũ trẻ hơn.

 

Thế là cuối cùng cũng gật đầu đồng ý : “Được thôi, chúng vẫn cứ về trang viên ! Chúng ở bên đó cũng quen , đột ngột chuyển đến Vương phủ , vẫn khá thích ứng !”

 

Bích Nhụy lời của là đang tự tìm đường rút, vội vàng dỗ dành nàng : “Mẫu , cứ yên tâm, lát nữa con sẽ tìm quản sự cầu xin, cố gắng sắp xếp cho và phụ công việc nhẹ nhàng một chút.

 

Các về đó đối xử với bản một chút, hiện giờ ngoài Tiểu Ngũ , bốn chúng đều thể kiếm tiền , các cũng đừng quá tằn tiện với bản , ?”

 

“Được , , ngươi mới mấy tuổi mà bắt đầu ngược dạy dỗ ngươi ?” Mặc dù cha Bích Nhụy miệng nhưng khóe miệng sớm cong lên cao .

 

Làm cha vất vả cả đời vì cái gì chứ, chẳng là mong con cái thành đạt, hiếu thuận !

 

“Chỉ cần các ngươi đều khỏe mạnh, ngươi liền yên tâm .”

 

Bích Nhụy khi dặn dò rõ ràng chuyện bên nhà, cũng dám ở nhà lâu, trực tiếp về Vương phủ.

 

Khi nàng trở về viện của Tình Thiên mới , hôm nay Thụy Thân Vương Phi ngủ cùng Tình Thiên.

 

Xem quan hệ mẫu nữ giữa họ vẫn tiến triển nhanh.

 

Cha Bích Nhụy là việc dứt khoát, đêm hôm xong chuyện , sáng hôm liền trực tiếp tìm Tiết Nghênh.

 

“Tiết quản gia, thật sự đội ơn ngài ưu ái, chỉ tiếc lão nhà tranh giành, ở trang viên quá nửa đời , thật sự là lợn rừng ăn cám mịn.

 

Nàng từ khi đến kinh thành luôn hợp thủy thổ, vốn tưởng thích nghi vài ngày sẽ khá hơn, ai ngờ giờ càng ngày càng nặng.

 

Chúng đưa nàng khám thầy thuốc, thầy t.h.u.ố.c nhất vẫn là trở về môi trường quen thuộc thì cho sức khỏe hơn.

 

Ta thật sự còn cách nào, chỉ đành trơ mặt đến phiền ngài !”

 

Tiết Nghênh trợn tròn mắt : “Hai hôm ở hậu bếp còn thấy nhà ngươi, hình như vẫn khỏe mạnh mà, đột nhiên đổ bệnh ?”

 

Cha Bích Nhụy bồi : “Trước khỏe lắm, chỉ là nàng vẫn luôn nhịn đó thôi, hiện giờ càng ngày càng nghiêm trọng, cũng thật sự dám tiếp tục việc ở hậu bếp nữa.

 

Hậu bếp là nơi chuẩn bữa ăn cho các chủ tử, vạn nhất nàng lây bệnh khí gì đó cho các chủ tử thì vạn c.h.ế.t cũng khó chuộc tội!”

 

Cha Bích Nhụy , nhét một cái túi thơm chuẩn sẵn tay Tiết Nghênh. “Lão bà nhà hiện giờ thể khỏe, e là cũng việc nặng gì nữa, phiền Tiết quản gia ngài giúp đỡ, sắp xếp cho một chức vụ khác ?”

 

Tiết Nghênh cân nhắc trọng lượng cái túi thơm một chút, lúc mới nhét trong lòng, nét mặt hòa hoãn : “Nhà ngươi cuối cùng cũng điều.

 

Thôi , chuyện rõ trong lòng, ngươi về đợi tin tức !”

 

Ba ngày , Tiết Nghênh liền sắp xếp thỏa việc.

 

Khiến cha Bích Nhụy trở về trang viên một tiểu quản sự, còn Bích Nhụy thì trực tiếp để nàng dưỡng bệnh cho , căn bản đề cập đến việc sắp xếp chức vụ gì cho nàng nữa.

 

Nghe cha sắp sửa thu dọn đồ đạc trở về trang viên ngoài thành, Bích Nhụy liền nhân lúc Tình Thiên buổi sáng Tần phủ sách, với quản sự ma ma một tiếng, vội vã về tiễn đưa.

 

Nàng còn đặc biệt lấy một ít đồ thưởng mà thường ngày nhận , nhờ hai lão mang về dùng.

 

Mẹ Bích Nhụy chút vui vẻ nổi, dù chức vụ và béo bở như mất, hiện giờ trở về còn chức vụ gì để , trong lòng nàng ít nhiều vẫn chút thoải mái.

 

Cha Bích Nhụy thì vẫn quên dặn dò mấy đứa con : “Hiện giờ ngươi về trang viên , mấy đứa các ngươi còn ở đây thì thích hợp nữa.

 

Đợi chúng , các ngươi cũng mau chóng thu dọn đồ đạc chuyển về nơi ở cũ , trả sân cho Tiết chưởng quỹ, đừng để nghĩ chúng điều, kéo dài đến đuổi thì khó coi lắm.”

 

Mấy đứa trẻ vội vàng liên tục đồng ý.

 

Sau khi tiễn hai lão , liền bắt đầu thu dọn đồ đạc của .

 

May mà họ cũng mới chuyển đến lâu, đồ đạc cũng nhiều lắm.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tren-duong-chay-nan-nhat-duoc-tieu-phuc-bao-ca-nha-doi-van/chuong-630-nhung-loi-nhu-vay-sau-nay-tuyet-doi-dung-bao-gio-noi-nua.html.]

Bích Nhụy còn quên nhắc nhở bọn họ : “Lần các ngươi chuyển về ở, khó tránh khỏi khác hỏi đến.

 

Cha cũng với các ngươi nên thế nào , vạn nhất bóng gió hoặc chế giễu các ngươi, các ngươi cứ nhịn một chút.

 

Đừng đối đầu với khác, ?”

 

Mấy em đều nhớ , liền xách đồ đạc ai về chỗ nấy.

 

Tình hình bên mấy em của thế nào Bích Nhụy rõ, nhưng nàng trở về liền thấy các nha khác đang lưng nàng.

 

“Nghe , cha Bích Nhụy về mấy ngày, liền Tiết chưởng quỹ đuổi về trang viên .”

 

đó, trông cứ như thể mặt , ngày đầu mới đến, hậu bếp liền bắt đầu khoa trương, hò hét.

 

Người thì là nàng ở hậu bếp tiểu quản sự, còn tưởng cả cái hậu bếp là của nhà nàng chứ!”

 

“Ta cho các ngươi , các ngươi đừng với khác nhé.

 

Mấy ở hậu bếp, vốn dĩ sớm lên kế hoạch , cho nàng vấp một cú thật lớn.

 

Ai ngờ nhanh chóng đuổi như , mấy lên kế hoạch mấy ngày, cuối cùng dùng việc gì.”

 

Mấy chuyện trong phòng lập tức phá lên.

 

Bích Nhụy ở bên ngoài mà mồ hôi lạnh chảy ròng.

 

May mà nhắc nhở sớm, nếu còn sẽ xảy đại loạn gì nữa!

 

Hiện giờ tuy cha đều về trang viên , nhưng ít cũng giữ nhà cửa.

 

Nghe những trong phòng vẫn ngừng, Bích Nhụy cũng cắt ngang bọn họ.

 

lúc cũng ý nghĩa gì.

 

Nàng lặng lẽ thêm một lúc, phát hiện những càng về càng hoang đường, chệch hướng đến mức còn giới hạn nữa , lúc mới trực tiếp đến chỗ ở của Tình Thiên.

Mèo Dịch Truyện

 

Lúc Tình Thiên hạ nhân đón về từ Tần phủ .

 

Thụy Thân Vương mấy ngày nay vô cùng ngưỡng mộ vợ thể ngủ cùng con gái, thế là đến đây càng thường xuyên hơn.

 

Tình Thiên mỗi trở về, đều thể thấy hai họ trong phòng đợi .

 

“Phụ , mẫu .” Tình Thiên phòng đó lễ phép chào hỏi hai , nhưng những lời thừa thãi nên gì cho .

 

Thụy Thân Vương thấy vội vàng lấy một bộ cung tên nhỏ, ống tên và các vật dụng tương tự, như dâng bảo vật với Tình Thiên: “Con xem phụ mang về cho con món đồ nào đây.”

 

Tình Thiên đối với bộ đồ hề xa lạ, Diệp lão đại lên núi săn b.ắ.n thường mang theo những thứ .

 

“Phụ , cho con cái ?” Tình Thiên tò mò hỏi.

 

“Nhìn xem sắp đến lập thu , đợi lập thu, liền thể săn b.ắ.n ở trường săn hoàng gia , đến lúc đó phụ dẫn con luyện tập một chút ?”

 

Thụy Thân Vương Phi vội vàng : “Tình Thiên nếu , mẫu sẽ sắp xếp đến đo kích cỡ cho con, hai bộ trang phục cưỡi ngựa b.ắ.n cung mắt ?”

 

“Mẫu , y phục của con đủ nhiều , cả bốn mùa đều …………”

 

Tình Thiên còn xong, Thụy Thân Vương Phi liền : “Mẫu tích trữ bao nhiêu vải vóc như , chẳng là để dành cho con dùng ?

 

Có gì mà lo lắng và tiếc nuối chứ?

 

Đồ vật đặt ở đó thì vĩnh viễn chỉ là một món đồ, chỉ khi con ăn nó, uống nó, mặc , giẫm chân, thì thứ đó mới thật sự là của con.”

 

Không thể , những lời của Thụy Thân Vương Phi quả thực lý, ít nhất là đủ để thuyết phục Tình Thiên .

 

Hơn nữa khi đến Vương phủ, Tình Thiên cũng dần cảm thấy, tốc độ tiêu tiền ở Vương phủ , so với nơi nàng từng sống đây quả thực khác một trời một vực.

 

nàng cũng còn tùy tiện từ chối ý của phu thê Thụy Thân Vương nữa, cũng đang cố gắng chấp nhận cách họ yêu thương theo cách riêng của họ.

 

Thụy Thân Vương khoe xong món quà mang về cho con gái xong tiện miệng hỏi: “Tình Thiên hôm nay theo Ngụy học gì?”

 

Vì Tình Thiên cũng giống , khả năng học thuộc chỉ một , cho nên Thụy Thân Vương cứ tùy tiện hỏi những chuyện , dùng để khoe con gái kế thừa tài năng của .

 

Cho dù khán giả chỉ một Thụy Thân Vương Phi, cũng luôn vui vẻ mệt.

 

Trước khi hỏi đến điều , Tình Thiên thường sẽ kể một những câu chuyện lịch sử nàng cho họ .

 

Và họ cũng thật sự dễ thỏa mãn, hận thể chỉ cần Tình Thiên chuyện là đủ .

 

hôm nay Tình Thiên nhịn hỏi: “Phụ , mẫu , hai , kinh thành thật một nữ học đó? Bên đó trông như thế nào ạ?”

 

Kỳ thực hôm nay Ngụy cũng chuyên giảng về nữ học, mà là giảng về một nữ thi nhân triều , tiện miệng một chút nàng từ nhỏ theo học ở nữ học trong kinh, ai ngờ Tình Thiên nhớ kỹ.

 

Phỏng chừng cũng là vì Diệp đại tẩu vẫn luôn mong Tình Thiên học nữ học, cho nên tuy hiện giờ trở thành tử của Ngụy , Tình Thiên vẫn quên nữ học.

 

“Nữ học?” Nghe con gái hỏi , Thụy Thân Vương gãi gãi đầu, đem ánh mắt cầu cứu về phía vợ.

 

Hắn đối với cái thật sự hiểu rõ, nhưng vợ thường xuyên tiếp xúc với các quý phu nhân và quý nữ nhà khác, chừng sẽ chút hiểu .

 

“Tình Thiên nghĩ đến việc hỏi về nữ học ?” Thụy Thân Vương Phi khẽ nhíu mày.

 

“Hôm nay Ngụy giảng về một nữ thi nhân triều , lúc sinh thời nàng từng học qua nữ học, còn triều cũng nữ học.

 

Ngụy tiếp tục giảng kỹ, cho nên con hỏi hai

 

.” “Ta thì , nhưng nữ học của tiền triều quả thực tổ chức , cũng sản sinh ít nhân tài. “Chỉ tiếc nữ học đến triều suy tàn, giờ đây, nhắc đến cũng thôi.” Lời Thụy Thân Vương Phi khiến Tình Thiên càng thêm mơ hồ, rốt cuộc bí mật gì thể ? Cuối cùng, Thụy Thân Vương Phi chịu nổi ánh mắt cầu khẩn của Tình Thiên cứ mãi chằm chằm, đành đáp: “Rốt cuộc gì khác biệt, ba lời hai câu cũng . “Nếu con thật sự hứng thú, chi bằng chiều nay dẫn con tới đó, để con tận mắt xem rốt cuộc gì khác biệt?” “Tốt quá!” Tình Thiên , lập tức vứt bỏ cung tên và ống tên vẫn ôm trong lòng, cả nhảy dựng lên ôm lấy cổ Thụy Thân Vương Phi. Bụng Thụy Thân Vương dâng trào vị chua, chua đến mức mắt ngài cũng kìm mà híp . Sao nãy nghĩ điều chứ? Giờ phu nhân nhanh chân chiếm mất, kịp nữa . Thế là ngài vội vàng bổ sung: “Chiều nay việc gì, sẽ cùng các nàng .” Ai ngờ đề nghị Tình Thiên thẳng thừng từ chối. “Phụ , chiều nay cứ để Lữ sư phụ cùng chúng , cứ lo việc của !” Thụy Thân Vương lúc mới nhớ , chiều nay vốn dĩ Tình Thiên tới chỗ Lữ nương tử học tập. Thật hai họ dạy con cái thế nào mà dạy đứa trẻ lanh lợi cổ quái như ? Khiến phụ như ngày ngày chẳng chút thành tựu nào. Ba dùng bữa trưa xong, cùng ngủ một giấc trưa, khi thức dậy chải chuốt trang điểm, Thụy Thân Vương Phi liền dẫn Tình Thiên ngoài. Đến nhà Lữ nương tử, Thụy Thân Vương Phi rõ mục đích. Việc ý nghĩa như , Lữ nương tử đương nhiên vui vẻ nhận lời. “Sớm danh nữ học ở kinh thành, nhưng vẫn cơ hội xem, hôm nay quả là nhờ phúc của Vương Phi nương nương.” “Theo thấy, là chúng đều nhờ phúc Tình Thiên thì đúng hơn, chứ bình thường ai vì tò mò mà nhất định đòi đến nữ học xem cơ chứ!” “Điều đó cũng , nhưng đến , chúng hãy cùng con bé xem xét kỹ lưỡng một lượt !”

 

 

Loading...