Trên Đường Chạy Nạn Nhặt Được Tiểu Phúc Bảo , Cả Nhà Đổi Vận - Chương 62:--- --- Hóa ra trong ngoài đều xem ta như con khỉ mà đùa giỡn?
Cập nhật lúc: 2025-10-14 12:55:07
Lượt xem: 18
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Dương Hưng vội vã chạy một mạch đến đất trống . Vương Quảng Bình còn tưởng y chê việc hiệu quả nên mới đích đến, vội vàng tiến lên đón và : "Dương Quản sự, ngài đích đến đây ạ?" Nào ngờ Dương Hưng chẳng thèm để ý đến y, liền vượt qua, chạy thẳng đến chỗ Khương ma ma.
Mèo Dịch Truyện
"Ma ma hôm nay thời gian đến thôn Dung Khê ạ? Sớm ngài cũng đến, đợi ngài cùng , còn thể giúp ngài đ.á.n.h xe nữa!"
"Ôi chao, chẳng Dương Quản sự đó ?" Khương ma ma chậm rãi .
"Ngài cứ gọi là Dương Hưng là , nào quản sự với chẳng quản sự, chẳng đang vả mặt !"
"Vừa nhận nhầm chứ? Cái trang điểm son phấn là vợ ngươi ?"
" ạ, nhà vợ ở đây, hôm nay thời gian rảnh, đưa vợ về nhà đẻ thăm nom."
Vương Quảng Bình bên cạnh ngây , lão thái thái béo rốt cuộc lai lịch gì, ngay cả quản sự của Tần phủ cũng cúi đầu khom lưng với bà ?
"Chuyện hôm nay, đều vợ .
Ta đây mới , hóa căn nhà mà nhà vợ hiện đang ở thực là chủ.
Có lẽ là vì chủ cũ những năm qua ở trong thôn, nên thôn trưởng vì chiếu cố nhà vợ ( góa con côi) mà cho phép bọn họ tạm thời ở và sử dụng.
Nay , chủ cũ trở về, đương nhiên là nhường chỗ cho ."
Vương Quảng Bình ngoáy ngoáy tai, còn tưởng nhầm, đột nhiên đến việc nhường nhà ? Người nhà họ Diệp cũng đều cục diện xoay chuyển nhanh chóng cho kinh ngạc. Khương ma ma vẫn còn đủ, hỏi thêm: "Nhà vợ ngươi ở nhà của bao nhiêu năm , trồng cấy đất của bao nhiêu năm ?" Dương Hưng liền hiểu ý bà , tuy lòng đang rỉ máu, nhưng vẫn nghiến răng : "Ngài cứ yên tâm, hiểu, tiền thuê nhà và tiền thuê đất của những năm qua, đương nhiên đều sẽ bồi thường đầy đủ." Khương ma ma lúc mới gật đầu : "Ngươi thì ngược , so với vợ ngươi còn điều hơn chút!" Dương Hưng còn thể gì nữa, chỉ đành cúi một bên nở nụ lành.
Diệp lão thái thái lời , vội vàng mở miệng : "Ma ma, tiền thuê nhà và tiền thuê đất thì cần ." Khương ma ma : "Lão tỷ tỷ đừng sợ, chủ cho ngươi!"
"Ma ma một câu, nhà tiểu thúc của mất từ những năm .
Nhà cửa và đất đai nếu bỏ lâu năm như , chắc chắn cũng sớm hoang tàn đổ nát, dùng nữa .
Ta cũng là góa con côi sống qua bao năm, rõ sự khó khăn trong đó.
Người thể chủ động trả nhà cửa và đất đai cho chúng , là ."
Diệp lão thái thái rõ, nếu thể chặt cỏ tận gốc, thì thể đắc tội đến c.h.ế.t. Khương ma ma thể cả ngày ở trong thôn, mà nhà còn ở thôn mà sống. Nếu việc quá tuyệt tình, những nhà Lưu quả phụ dồn đường cùng thể sẽ đến mức cá c.h.ế.t lưới rách, ngay cả trong thôn cũng sẽ thấy nhà ức h.i.ế.p quá đáng. Cho nên dù đó suýt chút nữa tức c.h.ế.t, bà cũng chỉ đành giúp cho nhà Lưu quả phụ.
Lời Khương ma ma , vốn dĩ là để dọa Dương Hưng, chỉ đang chờ Diệp lão thái thái mặt ngăn cản thôi! Lúc Diệp lão thái thái quả nhiên như , Khương ma ma lập tức âm thầm giơ ngón cái khen bà. Trước đó đường bà , Diệp lão thái thái là điều. Nhà họ Diệp bà trấn giữ, cuộc sống chắc chắn sẽ tệ .
Khương ma ma vẫn cứ diễn cho trót vở kịch. "Lão tỷ tỷ, ngươi chính là quá mềm lòng . Thôi , chuyện nhà ngươi, đương nhiên theo ngươi!"
Dương Hưng thấy vội vàng chắp tay : "Đa tạ Khương ma ma!" Khương ma ma liếc y một cái : "Ngươi cần tạ ơn , đều là lão tỷ tỷ của lòng thiện lương."
"Phải , đa tạ Diệp lão thái thái, đây liền gọi vợ nhường nhà!" Dương Hưng xong liền nhanh chóng rời .
Diệp Đông Minh đột nhiên từ xuất hiện, nhanh chóng bước tới. Còn đợi y chuyện, liền Diệp lão thái thái giới thiệu với Khương ma ma: "Ma ma, đây là tộc trưởng của Diệp thị nhất tộc chúng . Hôm qua cùng lão đại huyện tìm y gặp ..."
Nghe Diệp lão thái thái như , Diệp Đông Minh đều cứng đờ. Xong , đây là cáo trạng ! Diệp lão thái thái đối với nhà Lưu quả phụ còn đuổi tận g.i.ế.c tuyệt, đương nhiên càng sẽ tùy tiện đắc tội tộc trưởng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tren-duong-chay-nan-nhat-duoc-tieu-phuc-bao-ca-nha-doi-van/chuong-62-hoa-ra-trong-ngoai-deu-xem-ta-nhu-con-khi-ma-dua-gion.html.]
"...Vốn định hai ngày nữa rảnh rỗi sẽ một chuyến nữa, ai ngờ hôm nay liền đặc biệt đến thôn giúp nhà giải quyết vấn đề ."
Khương ma ma lời liền về phía Diệp Đông Minh. Diệp Đông Minh vội vàng nặn một nụ : "Đều là những việc mà là tộc trưởng nên . Ta nhà Vương Đại Long, thực là giúp các ngươi chuyện một chút về chuyện nhà cửa và đất đai . Vốn dĩ chuyện thuận lợi, còn đang lo lắng ăn với các ngươi thế nào đây! Ai ngờ Khương ma ma đến, chuyện khó khăn như liền giải quyết dễ dàng!"
Mặt Diệp Đông Minh dày đến mấy lớp, dối mà chẳng thấy đỏ mặt chút nào.
"Đợi các ngươi an cư định , chúng hãy bàn bạc kỹ càng một chút về chuyện an táng Đông Hải ca tổ mộ."
Diệp lão thái thái Diệp Đông Minh lúc thể giở trò lừa gạt nhà nữa, chừng còn sẽ mở đường tiện lợi. Bà gật đầu : "Đều theo tộc trưởng, tất cả đều theo gia quy của họ Diệp, chúng yêu cầu nào khác." Diệp Đông Minh lập tức khen ngợi: "Lão tẩu tử quả là điều, nếu tất cả tộc nhân đều như các ngươi, cái chức tộc trưởng đỡ lo bao nhiêu!"
Vương Quảng Bình một bên mà ngây , hóa trong ngoài đều xem như con khỉ mà đùa giỡn ?
Dương Hưng về đến nhà, chuyển nhà, Lưu quả phụ lập tức phịch xuống đất, đ.ấ.m đùi gào t.h.ả.m thiết. "Số mà khổ thế ! Nhà bỏ tiền mua mà thể ở, còn nhường chỗ cho khác..."
Hai em Vương Đại Long và Vương Đại Hổ càng nhảy nhót khắp sân, miệng đủ loại lời lẽ cay nghiệt. "Dù cũng chuyển, ai dám bắt nhường nhà, liều mạng với !"
" , quản bà là ma ma lão ma tử, bà là cái thá gì chứ! Lại dám quản đến chuyện nhà ?"
Giang thị mang cái bụng bầu cũng theo đó mà gây rối. "Ai bắt chúng nhường nhà, liền c.h.ế.t cho bọn họ xem! Đến lúc đó một t.h.i t.h.ể hai mạng , con chúng hóa thành quỷ cũng sẽ ám lấy bọn họ..."
Dương Hưng cả nhà vợ ầm ĩ đến mức gân xanh trán giật liên hồi, tức đến mức chỉ thể nổi giận với Vương Đại Phượng mà : "Nàng thể quản lý nhà ? Chỉ là bắt bọn họ nhường nhà, chứ bảo bọn họ c.h.ế.t. Nếu cứ náo loạn nữa, chức quản sự của còn giữ ? Nàng còn việc ở Tần phủ nữa ? Nếu mất việc, đến lúc đó cả nhà cùng uống gió Tây Bắc, cùng nhảy sông hào thành !"
Lưu quả phụ đ.ấ.m xuống đất : "Đại Phượng, ngươi mau gì chứ!"
Vương Đại Phượng còn thể gì nữa? Nàng chỉ đành lóc cầu xin: "Nương, đừng náo loạn nữa, Khương ma ma đó là tín bên cạnh phu nhân. Chưa đến việc bà căn bản thể dùng phu nhân và tiểu thiếu gia mà dối. Cho dù là chính bản bà , chúng cũng thể đắc tội nổi..."
"Thật giả?"
"Nương, cho dù tin y, lẽ nào còn tin con ? Con thể lừa ?" Vương Đại Phượng sốt ruột đến mức dậm chân liên hồi, "Nếu cứ náo loạn nữa, con rể và chức việc của con ở Tần phủ chừng đều sẽ mất hết!"
Lưu quả phụ lúc xem như hiểu rõ, bất kể Khương ma ma đó là ai, đều nhà thể tùy ý đắc tội. Một khi , chừng còn sẽ ảnh hưởng đến tiền đồ của con rể và con gái. Lưu quả phụ náo loạn như , thực chính là xem thái độ của con rể. Nghe con gái và con rể đều như , cuối cùng cũng ý thức sự nghiêm trọng của sự việc. Bà bình thường tuy càn lý, nhưng là kẻ ngốc. Việc nào nặng việc nào nhẹ, trong lòng bà vẫn tính toán. Nhà cửa và đất đai trong thôn, đương nhiên thể sánh bằng con gái, con rể việc ở Tần phủ đáng giá hơn. Nghĩ rõ điểm xong, bà lập tức thu vẻ mặt gào t.h.ả.m thiết , đầu quát mắng hai con trai và con dâu: "Được , đừng náo loạn nữa, mau về thu dọn đồ đạc ."
Vương Đại Long lập tức ngây , hỏi: "Nương, gì cơ?"
"Ta thu dọn đồ đạc, chuyển nhà!" Lưu quả phụ tức giận , "Sao, hai thằng nhãi các ngươi gan to , ngay cả lời cũng nữa ?"
Hai đứa con trai đều Lưu quả phụ đ.á.n.h từ nhỏ đến lớn, từ đến nay đều răm rắp lời bà, dám càn. Vương Đại Hổ vẫn nhịn nhỏ giọng hỏi: "Nương, nhưng chúng chuyển đây ạ?"
Lưu quả phụ ngây một lát, : "Trước tiên cứ chuyển hết đồ về căn nhà cũ , những cái khác tính tiếp!" Vương Đại Phượng cũng vội vàng khuyên: " , nhất thời cũng kịp tìm nơi khác , tiên cứ chuyển đồ đến đó ở tạm vài ngày, huyện thành thuê cho các ngươi một căn nhà mà ở là ."
Vương Đại Long và Vương Đại Hổ còn cách nào, chỉ đành bắt đầu thu dọn đồ đạc. Giang thị thấy chồng cũng gì nữa, cũng dám lên tiếng nữa, chỉ đành lặng lẽ một bên lau nước mắt.
Dương Hưng và Vương Đại Phượng là đ.á.n.h xe lừa về, nay dùng để chuyển đồ. Thế là Lưu quả phụ và Vương Đại Phượng ở nhà thu dọn. Hai em Vương Đại Long và Vương Đại Hổ phụ trách chất đồ lên xe vận chuyển về nhà cũ. Cũng chạy mấy chuyến, cuối cùng cũng coi như chuyển xong cái nhà . Dương Hưng đương nhiên thể giúp loại việc thô kệch , y tự khiêng một cái ghế, tìm một vị trí để phơi nắng .
Hơn hai canh giờ , Vương Đại Phượng tới : "Nhà ơi, đồ đạc đều chuyển xong ." Dương Hưng vốn dĩ ngủ , lời lập tức lật bò dậy, vội vàng chạy đến mặt Khương ma ma để khoe công .